Chương 716
Ba trăm ngàn quan tiền cống hàng năm, hơn nữa vẫn còn sáu mươi năm, đối với việc Gia Luật Tuấn đề xuất điều kiện này, Triệu Nhan suy tính một lúc lâu sau, vẫn gật đầu, tuy nhiên hắn lại phụ thêm một điều kiện nói:
- Điều kiện thứ ba ta có thể đáp ứng, nhưng là Liêu quốc các ngươi bồi thường cho chúng ta mười triệu quan tiền, nhất định phải trong vòng một năm trả hết nợ, hơn nữa lần đầu giao phó đền tiền không thể ít hơn năm triệu quan!
- Không được, một năm thời gian quá ngắn, hơn nữa mười triệu quan cũng không phải số nhỏ, ta nhanh nhất cũng chỉ có thể trả hết nợ trong ba năm, mặt khác năm nay lần đầu trả số lượng cũng chỉ có thể đến ba triệu!
Gia Luật Tuấn lại cãi.
- Lần đầu tiên giao tiền bồi thường ít nhất bốn triệu, hơn nữa nhất định phải trả hết nợ trong vòng hai năm!
Triệu Nhan lại cò kè mặc cả nói, đối với Liêu quốc, hắn không thể nào tin được, cho nên chuyện đền tiền phải nhanh một chút, bằng không đợi đến Liêu quốc trì hoãn hết, chỉ sợ tiền bồi thường còn lại cũng không thể lấy về được.
- Thành giao!
Gia Luật Tuấn nghe đến đó suy tính một lát, rốt cục cắn răng một cái mở. miệng nói, bốn triệu quan tuy rằng không phải số lượng nhỏ, nhưng y tính toán một chút ngân khố và nội khố quốc gia mình, mặt khác lại từ quý tộc trong nước khác áp bức được một ít, hẳn là có thể đủ số này, về phần còn dư lại, vậy cũng chỉ có thể đến lúc đó nghĩ biện pháp khác.
Ba điều kiện chủ yếu tất cả đều bàn xong, Triệu Nhan cũng muốn cất tiếng cười to, tuy nhiên suy xét đến Gia Luật Tuấn còn ở nơi này, hắn cũng chỉ có thể tạm thời nhẫn nại một chút, sau đó giơ chén rượu lên nói:
- Bệ hạ, điều kiện đã đạt thành, ta ở đây mời ngài một ly, hy vọng hai nước chúng ta ngày sau trọn đời giao hảo, không bao giờ khai chiến nữa!
Tuy rằng Triệu Nhan không có cười ra tiếng, nhưng xem hắn mặt mày hớn hở, Gia Luật Tuấn cũng càng cảm thấy buồn bực, lập tức nâng chén rượu lên cùng Triệu Nhan cụng ly một cái, sau đó uống một hơi cạn sạch. Chỉ có điều chén rượu ngon thơm ngào ngạt hiện tại đã có chút chua xót, đặc biệt nghĩ đến mình chẳng những phải cắt nhường mười sáu châu Yến Vân, hơn nữa còn phải bồi thường lượng tài vật đáng kể, càng làm cho Gia Luật Tuấn vô cùng đau lòng.
Lập tức Triệu Nhan và Gia Luật Tuấn lại uống mấy chén, chỉ có điều hai người tâm tình bất đồng, đều là rượu ngon nhưng uống vào lại là hai loại hương vị khác biệt. Lúc này Triệu Nhan bỗng nhiên lại nghĩ tới điều gì, lập tức phân phó một câu với hộ vệ phía sau, vì thế đối phương xoay người đi vào khoang thuyền, trong chốc lát, chỉ thấy đối phương lại mang sang một mâm đồ ăn nóng hôi hổi đặt ở trên bàn, chỉ có điều món ăn này có chút kỳ quái, trong mâm tất cả đều là các viên nho nhỏ, nói là đồ ăn thì chi bằng nói nó giống cơm hơn.
-A?
Gia Luật Tuấn nhìn đến bàn ăn mới bưng lên này, vẻ mặt biến đổi. Triệu Nhan liền chủ động vươn tay lấy một viên, sau đó nhẹ nhàng thưởng thức một miếng, lúc này vẻ mặt hắn thả lỏng, giống như đang nói “Quả nhiên là thế”, sau đó cắn mấy miếng nữa, ăn hết sạch viên tròn ròn trong tay.
Nhìn thấy dáng vẻ Gia Luật Tuấn, Triệu Nhan cũng khẽ mỉm cười, gác đũa, giơ tay cầm lấy một viên cơm nắm bỏ vào miệng cắn một cái, bên trong có một loại phối liệu chính là tủy dê bò, cho nên loại thức ăn này chẳng những có mùi gạo nếp thơm ngát và ngọt mềm, mặt khác còn có mỡ dê bò béo ngậy, hơn nữa người làm món ăn này vô cùng dụng tâm, cho nên khi ăn cũng có một phong cách riêng, có thể coi là một loại mỹ thực hiếm có.
Chỉ thấy Gia Luật Tuấn liên tiếp ăn vài viên cơm nắm, sau đó lúc này mới bỗng nhiên thở dài hỏi: "
- Hoàng tỷ nàng ở chỗ của ngươi có khỏe không?
- Ừm, Tư nhi sinh cho ta một đứa con gái và hai đứa con trai, ba đứa bé đều hết sức khỏe mạnh đáng yêu, nàng rất thích cuộc sống phương nam. Chỉ có điều ngẫu nhiên có khi cũng sẽ suy nghĩ một chút về những huynh đệ tỷ muội các ngươi.
Triệu Nhan lập tức mở miệng hồi đáp, khi nhắc tới Gia Luật Tư, trên mặt của hắn cũng hiện lên một chút nhu tình.
Món cơm nắm này là món truyền thống của người Khiết Đan trong ngày hội thực vật đầu tháng giêng, lấy gạo nếp và tủy dê tủy bò làm thành, sau đó đến đêm mang ném ra ngoài, hơn nữa phải là số chẵn, như vậy mới đại biểu năm kế tiếp người một nhà đều sẽ cùng nhau trải qua thuận lợi.
Lúc trước khi Gia Luật Tư vẫn là Công chúa Liêu quốc, mẫu thân xuất thân thấp hèn, cho nên quan hệ cùng huynh đệ tỷ muội cũng không tốt lắm, nhưng Gia Luật Tuấn lại đối với vị tỷ tỷ này tốt lắm, hơn nữa Gia Luật Tuấn cũng rất thích ăn món nàng làm là cơm nắm, cho nên lần này Triệu Nhan đến Liêu quốc trước, Gia Luật Tư liền tự mình làm một tí đem đi, hy vọng có thể đưa cho Gia Luật Tuấn cho. y nếm thử, lại không nghĩ rằng Triệu Nhan thậm chí có cơ hội cùng Gia Luật Tuấn ngồi uống rượu.
Gia Luật Tuấn xem món trước mặt này đó là cơm nắm, trong lòng cũng có chút cảm động, phụ thân của hắn Gia Luật Hồng Cơ yêu thích sắc đẹp, cho nên huynh đệ tỷ muội của y cũng rất nhiều, tuy nhiên trong phần đông huynh đệ tỷ muội, y lại chỉ cảm nhận ở Gia Luật Tư, vị tỷ tỷ này được một chút thân tình, những người khác hoặc là ghen tị với mình, hoặc là nịnh hót mình, khi ở cạnh chúng, Gia Luật Tuấn chỉ cảm thấy như là đang diễn trò, cũng chỉ có ở cùng Gia Luật Tư, y mới có thể lấy mặt nạ xuống được là chính mình, đáng tiếc sau đó Gia Luật Tư lại bị Triệu Nhan bắt cóc rồi, điều này làm cho Gia Luật Tuấn cũng rất khó gặp lại nàng, lại không nghĩ nàng vẫn nhớ rõ mình thích ăn món cơm nắm này.
- Hoàng tỷ nàng không có việc gì là tốt rồi, chỉ có điều tỷ ấy một mình xa rời quê hương, ngoại trừ Nhan đệ và ba đứa bé ra, cũng không có người thân, cho. nên hy vọng đệ có thể đối đãi với tỷ ấy thật tốt, đừng làm tỷ ấy đau lòng!
Gia Luật Tuấn trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng bỗng nhiên nhìn Triệu Nhan thành khẩn nói, lúc này y không phải lấy thân phận một vị Hoàng đế nói những lời này, mà là lấy thân phận một huynh đệ hướng về Triệu Nhan thỉnh cầu và phó thác.
- Yên tâm đi, nàng là nữ nhân của ta, chỉ cần ta còn sống, tuyệt đối sẽ không để nàng chịu một chút ủy khuất nào!
Triệu Nhan lúc này cũng lộ vẻ nghiêm túc nói, trong số những người phụ nữ bên cạnh hắn, Gia Luật Tư vì hắn bỏ qua thân phận công chưa, chưa từng kể công danh phận gì với hắn, điều này cũng làm cho Triệu Nhan càng quý trọng hơn.
Kế tiếp Gia Luật Tuấn lại hỏi thăm một chút cuộc sống của Gia Luật Tư, Triệu Nhan cũng nhất nhất trả lời. Nhìn thấy Triệu Nhan khi nhắc tới mấy mẹ con Gia Luật Tư, trên mặt cũng hiện lên nụ cười dịu dàng, hơn nữa đối với cuộc sống của bọn họ cũng hết sức quen thuộc, bởi vậy có thể phán đoán, Triệu Nhan đích xác rất quý trọng Gia Luật Tư, điều này cũng làm cho Gia Luật Tuấn cuối cùng yên lòng.
Việc công và việc tư đều nói xong rồi, lúc này sắc trời cũng đã không còn sớm, vì thế Gia Luật Tuấn và Triệu Nhan cáo từ, hai người tự trở lại trên thuyền, ước định ngày mai phái người tiếp tục thảo luận điều kiện cụ thể, dù sao bọn họ tuy rằng thảo luận ra ba điều kiện kia, nhưng muốn hoàn thành cũng không phải là một chuyện dễ dàng, cần người thảo luận tỉ mỉ thích hợp, đây mới là việc hao tốn thời gian nhất.
Ngay tại lúc hai thuyền tách ra, Triệu Nhan đứng ở đầu thuyền bỗng nhiên mở. miệng nói:
- Tư nhỉ bảo ta mang đến cho huynh không ít lễ vật, chỉ có điều lễ vật thì nhiều chiếc thuyền này lại quá nhỏ, căn bản chứa không nổi, cho nên chờ sau khi ta trở
về sẽ cho người đưa đến cho huynh.
Gia Luật Tuấn nghe đến đó cũng gật gật đầu, sau đó mở miệng nói:
- Vừa vặn ta cũng có chút lễ vật đưa cho hoàng tỷ, đến lúc đó sai người của đệ mang về luôn!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!