Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác - Triệu Nhan (FULL)

Mưa xuân liên miên không dứt, một đại quân quy mô khổng lồ đang đội mưa tiến về phía trước, chỉ có điều khác với quân chính quy Đại Tống, đội quân này tuy số lượng rất lớn, nhưng y phục của tướng sĩ không đồng nhất, tướng lĩnh có thân phận cao một chút thì mặc khôi giáp, nhưng sĩ tốt địa vị thấp hơn phục sức cũng khác nhau, tuyệt đại bộ phận binh lính ngay cả bì giáp đều không có, hơn nữa vũ khí trong tay những binh sĩ này chất lượng cũng bất đồng, thậm chí có những người trực tiếp cầm nông cụ hoặc mộc côn, cũng có không ít người mang cả gia đình lăn lộn trong đó, tiếng la khóc của phụ nữ và trẻ em nối thành một mảnh. 

 Tại vị trí trung tâm của đoàn quân dẫn đầu, một người đàn ông trung niên mặc áo giáp uy nghiêm ngồi trên lưng ngựa, ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua hướng về phía sau, trong ánh mắt ngẫu nhiên lộ ra vài phần lo lắng. Người trung niên uy nghiêm này chính là thủ lĩnh phản quân Ma Ni Giáo Thạch Phật Tử. 

 - Phật Tử, ngài không cần quá lo lắng về quân Tống đuổi theo phía sau, Lư Doãn tuy rằng tinh thông binh pháp, nhưng không chiếm được thiên thời địa lợi cùng nhân hòa, hiện tại đã bị chúng ta suốt thời gian qua làm suy yếu, không phải tại hạ nói ngoa, cho dù hiện tại đại quân Lư Doãn có đuổi tới, chúng ta cũng có thể chiến thắng, bất quá Lư Doãn bây giờ chỉ giống như một con sói ốm, chúng ta không cần phải vì gã mà tiêu hao quá nhiều sinh lực, hay là trước đánh hạ Hàng Châu, đến lúc đó lấy lại Hàng Châu làm căn cơ mở rộng ra bên ngoài, đến lúc đó nghiệp lớn của Phật Tử ngài đã thành, ai cũng không thể làm gì được ngài! 

 Lúc này chỉ thấy một lão già tóc hoa râm cưỡi ngựa bên cạnh Thạch Phật Tử vừa cười vừa mở miệng nói. 

 Nghe được lời nói của lão già này, vẻ lo lắng trên mặt Thạch Phật Tử lúc này mới giảm đi một chút, lúc này gã mới quay đầu hướng lão già cười nói: 

 - Thôi tiên sinh, Lư Doãn là người thông minh, chỉ sợ rằng gã đã sớm đoán được chúng ta chính là muốn dùng loại biện pháp này kéo dài thời gian truy đuổi của gã, sao gã còn có thể mắc mưu này? 

 Thạch Phật Tử mặc dù là giáo chủ Ma Ni giáo một phương, vốn trước cũng chỉ là một thương nhân, đối với sự tình của triều đình cũng chưa quen thuộc. Bất quá vị Thôi tiên sinh trước mặt này lại không như vậy, đối phương chẳng những là người đọc sách, hơn nữa còn từng làm quan, đáng tiếc bởi vì mưu tính không gọn ghẽ, tham ô một tí tiền bạc, kết quả bị tra ra, nên mới rơi vào cảnh thân bại danh liệt. Nhưng vị Thôi tiên sinh này chẳng những không biết hối cải, ngược lại còn gia nhập vào Ma Ni giáo trở thành mưu sĩ bên cạnh Thạch Phật Tử. Thạch Phật Tử có thể đánh bại những thống lĩnh khác của Ma Ni giáo, nhất thống phản quân Ma Ni Giáo, cũng ít nhiều nhờ vị Thôi tiên sinh này. 

 Thôi tiên sinh nghe được câu hỏi của Thạch Phật Tử, cũng đắc ý cười nói: 

 - Phật Tử có điều không biết, triều đình Đại Tống luôn trọng văn khinh võ. Quan văn đối với võ tướng áp chế đã cực kỳ nghiêm trọng, đặc biệt Lư Doãn là một võ tướng với chiến công hiển hách như vậy, lại càng bị nhóm văn quan đặc biệt chú ý, chỉ cần bọn họ phạm phải cho dù một chút sai lầm nhỏ, tiếp tới liền bị kẻ khác nắm thóp mà báo lại với triều đình, từ đó triều đình liền ban lệnh trừng phạt hà khắc xuống, Lư Doãn biết rõ hơn bất cứ kẻ nào, lần này gã phụng mệnh mang binh đến bao vây tiêu diệt chúng ta, tuy rằng giai đoạn trước chiếm thế thượng phong, nhưng mấy tháng trôi qua rồi, chúng ta vẫn sống tốt như vậy đây, cho nên Lư Doãn cũng phải chịu áp lực cực lớn. Nếu mặc cho chúng ta trốn chạy khắp nơi, vậy gã cứ đợi người ta đến buộc tội đi, cho nên bất kể chúng ta đi đâu, Lư Doãn đều thành thành thật thật mà đi theo, cho dù biết rõ đuổi không kịp, thậm chí ngay cả quân lính cũng bị suy yếu không chịu nổi. Nhưng gã cũng không dám dừng lại! 

 Vị Thôi tiên sinh tuy rằng bị bãi quan, nhưng đối với thế cục triều đình phân tích lại cực kỳ chuẩn xác. Thoáng cái nhận ra nhược điểm của Lư Doãn, y cũng chính là lợi dụng nhược điểm thân bất do kỷ của Lư Doãn, khiến quân Tống phải gắt gao theo sau, thậm chí không để đối phương mất dấu, y còn có thể thi thoảng nhả ra một ít tin tức, làm cho Lư Doãn thành thành thật thật đi theo, bởi vì gã căn bản không có lựa chọn nào khác. 

 - Tiên sinh đại tài, nếu không phải có ngài chỉ điểm, tại hạ chỉ sợ bất kể thế nào cũng không nghĩ ra việc này! 

 Lúc này Thạch Phật Tử nghe xong lời Thôi tiên sinh lập tức ở trên ngựa hướng về lão chắp tay khen ngợi, đối với vị Thôi tiên sinh này, gã cũng hết sức kính trọng, mặc dù đối phương hơi tham tiền, bất quá tiền tài vốn là vật ngoài thân, gã gần đây đã thấy rõ, hơn nữa chỉ cần người có nhược điểm, vậy càng lợi cho gã nắm trong tay. 

 Nghe được lời khen từ Thạch Phật Tử, Thôi tiên sinh cũng khẽ mỉm cười, sau đó liền đề nghị Thạch Phật Tử tăng thêm tốc độ tiến tới Hàng Châu, chỉ cần có thể tới Hàng Châu sớm một chút, quân canh giữ nơi đó căn bản không ngăn cản được bọn họ tiến công, đợi khi hạ được Hàng Châu, lại mượn tường thành Hàng Châu ngăn trở đại quân Lư Doãn, đến lúc đó không cần bọn họ đánh bại Lư Doãn, chỉ cần đối phương bám trụ một thời gian ngắn, đến lúc đó Triều đình Đại Tống nhất định phải có hành động, thậm chí trực tiếp bãi quan Lư Doãn, dù sao Hàng Châu mất, toàn bộ chủ tướng bị diệt sạch, Lư Doãn khẳng định khó có thể trốn trách trách nhiệm. 

 Thạch Phật Từ đối với đề nghị của Thôi tiên sinh cũng rất đồng tình, lập tức truyền đạt mệnh lệnh của mình xuống dưới, nhanh chóng hướng về thành Hàng Châu tiến tới, lại nói tiếp trong quân của gã ngoại trừ mấy vạn quân chủ lực, ngoài ra cũng không ít bách tính trên đường bị cưỡng ép, những người này chủ yếu có hai tác dụng, đầu tiên là gây náo loạn thế cục địa phương, gây cho Đại Tống càng nhiều phiền toái, thứ hai là khi bị quân Tống tiến đánh, có thể bức số bách tính này ở phía trước làm khiên, khiến cho quan binh chém chuột sợ vỡ đồ, vì vậy mà tạo cơ hội cho bọn họ tẩu thoát. 

 Tuy nhiên hiện tại mưa phùn tới tấp, liên tiếp mấy ngày mấy đêm, khiến cho đường xá đều lầy lội, điều này cũng khiến việc hành quân trở nên khó khăn, đặc biệt là đám phụ nữ già yếu, càng làm tiến độ hành quân giảm đi, điều này khiến Thạch Phật Tử lộ ra thần sắc mất kiên nhẫn, lúc này liền có người đề nghị không bằng giết hết tất cả bách tính hai bên, tránh cho lại liên lụy đến hành trình của đại quân. 

 Đối với đề nghị này của thủ hạ, Thạch Phật Tử đã có chút động tâm, dù sao những bách tính này vốn chính là dùng làm bia đỡ đạn, nếu cứ như vậy đem bọn họ thả ra, chỉ sợ sẽ tiết lộ hành tung của đại quân, cho nên không bằng giết sạch sẽ, dù sao vùng Hàng Châu nhân khẩu đông đúc, bất cứ nơi nào cũng có thể bắt bách tính nhiều hơn nữa. 

 Nhìn thấy vẻ mặt của Thạch Phật Tử, Thôi tiên sinh lúc này cũng mở miệng khuyên nhủ: 

 - Phật Tử không thể, giết chết những bách tính tất nhiên có thể một thân thoải mái, nhưng Phật Tử là người làm đại sự, đặc biệt là sau khi chiếm cứ Hàng Châu, càng cần sự ủng hộ của dân chúng xung quanh, cho nên lúc này không được bất chấp mọi thứ mà giết chóc, nếu chẳng may sau này mất dân tâm, đối với Phật Tử mà nói là phiền toái không nhỏ! 

 Khi nói tới đây, chỉ thấy Thôi tiên sinh dừng lại một chút lại nói tiếp: 

 - Về phần những người này có thể tiết lộ chuyện hành tung của đại quân, Phật Tử càng không cần lo lắng, lấy tài trí của Lư Doãn, có lẽ đã sớm biết chúng ta muốn chiếm Hàng Châu, hiện tại e rằng đang liều mạng ở đằng sau chúng ta đuổi tới, chúng ta đem những bách tính này bỏ qua, truy binh phía sau gặp được bọn họ khẳng định không thể không quản, như vậy còn có thể ngăn cản bước tiến của Lư Doãn, có thể nói là một công đôi việc. 

 Nghe phân tích của Thôi tiên sinh, Thạch Phật Tử cũng lập tức tỉnh ngộ, từ sau khi tạo phản, gã vẫn luôn coi ngôi vua làm mộng đẹp, cho nên lý do lúc nãy của Thôi tiên sinh liền đả động đến gã, gã lập tức ra lệnh cho tướng lĩnh bỏ lại bách tính trên đường, sau đó suất lĩnh gần bốn vạn đại quân tiến thẳng tới thành Hàng Châu. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận