Triệu Giai mấy ngày nay đều lo lắng đề phòng, đặc biệt sợ nhìn thấy cha của mình Triệu Nhan, bởi vì y dự định ghi danh vào Học viện Hải quân của Trường quân đội, chuyện này rất nhiều người đều biết rồi, duy chỉ còn giấu cha của mình, hơn nữa y cũng không biết mẫu thân đã nói với phụ thân hay chưa, điều này làm cho y sợ có một ngày Triệu Nhan sẽ nổi giận đùng đùng tìm y răn dạy một chút.
Tuy nhiên có cái gọi là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, hôm nay là ngày thứ mười, Triệu Giai ở trong nhà một mình luyện võ, sau đó đang chuẩn bị đi tìm vài đệ đệ cùng đi dạo, có điều cũng đúng lúc này, bỗng nhiên thấy em họ Triệu Hú thở hổn hển chạy tới, nhìn thấy y lập tức hô lớn nói:
- Đường... Đường huynh, tam thúc gọi huynh qua!
Vừa nghe cha gọi mình, Triệu Giai bị hù toàn thân khẽ run rẩy, tuy nhiên y cũng biết trốn cũng trốn không thoát, còn không bằng rõ ràng đi tìm cha đàm luận, dù sao chết sớm chết muộn đều giống nhau. Nghĩ đến đây, Triệu Giai bỗng nhiên cảm giác không căng thẳng nữa, lập tức gì cũng không nói, đi theo Triệu Hú gặp Triệu Nhan.
- Đường huynh, huynh dạy đệ những lời kia đệ đã nói với tam thúc, nhưng tam thúc thoáng cái đã nhìn thấu những lời này là huynh dạy đệ, cho nên đệ cũng đã tận lực, huynh tự cầu nhiều phúc đi!
Triệu Hú vừa đi vừa nói khẽ với Triệu Giai, tuy rằng y vừa rồi vô cùng không có nghĩa khí bán rẻ Triệu Giai, nhưng lúc này vẫn không quên hảo tâm nhắc nhở Triệu Giai chuẩn bị sẵn sàng.
- Ta biết, biết sớm như vậy, những lời kia ta nên tự mình nói với phụ thân.
Triệu Giai lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng không vì lời khuyên của Triệu Hú thất bại mà uể oải.
Chỉ trong chốc lát, Triệu Giai và Triệu Hú liền đi tới trước mặt Triệu Nhan, chỉ thấy Triệu Nhan lúc này vẫn như cũ buông cần câu, vẻ mặt cũng vô cùng bình tĩnh, cũng không lộ ra vẻ tức giận, điều này cũng làm cho Triệu Giai âm thầm nhẹ nhàng thở ra, bởi vì y biết phụ thân chưa bao giờ che giấu tâm tình ở trước mặt mình. Tức giận chính là tức giận, hiện tại cha bình tĩnh như vậy đã nói lên cha cũng không có tức giận.
- Ngồi đi!
Triệu Nhan cũng không quay đầu lại chỉ chỉ chỗ ngồi bên cạnh, Triệu Giai sau khi nghe được cũng đàng hoàng ngồi xuống, về phần Triệu Hú lại cười hì hì chạy về chỗ ngồi của mình cầm lấy cần câu, giả trang ra một bộ dạng thật sự câu cá, kỳ thật ai cũng biết y ở đây nghiêng cái lỗ tai nghe lén.
- Phụ thân… Con...
Triệu Giai vừa muốn nói gì đó, tuy nhiên lại bị Triệu Nhan mở miệng ngắt lời nói:
- Giai nhi, vi phụ chỉ muốn hỏi con một câu, chuyện con quyết định ghi danh Học viện Hải quân này, đã nghĩ thông suốt chưa?
Nghe được phụ thân mới mở miệng liền hỏi y vấn đề mấu chốt, Triệu Giai cũng không khỏi sửng sốt, tuy nhiên rất nhanh liền kịp phản ứng, vẻ mặt quả quyết mở miệng nói:
- Phụ thân, con nghĩ thông suốt rồi. Sau khi tốt nghiệp ghi danh Học viện Hải quân, con sẽ gia nhập vào hải quân, tuy rằng làm như vậy có thể sẽ gặp không ít nguy hiểm và khó khăn, nhưng con tuyệt đối sẽ không hối hận!
Nhìn thấy đứa con đã lớn trước mắt đã cao gần bằng mình, Triệu Nhan trong lòng cũng thở dài một tiếng, bọn nhỏ đều lớn rồi, cũng đều có ý nghĩ của chính mình, chính hắn làm phụ thân đã không thể cái gì cũng quyết định thay nữa.
Nghĩ đến mặt trên, Triệu Nhan lại nhìn Triệu Giai đã kiên định thần sắc, cuối cùng rốt cục mở miệng nói:
- Được rồi. Con nếu đã quyết định, ta cũng không ngăn cản con, con có thể ghi danh Học viện Hải quân.
- Cảm ơn phụ thân!
Nghe được phụ thân cuối cùng đồng ý cho mình ghi danh Học viện Hải quân, Triệu Giai cũng hưng phấn hét to một tiếng nói, trong khoảng thời gian này y cũng bởi vì chuyện này mà buồn rầu, hiện tại cuối cùng có thể yên lòng rồi.
- Đừng vui mừng quá sớm. Con có thể ghi danh Học viện Hải quân, tuy nhiên sau này muốn vào hải quân đi lính, lại nhất định phải dựa theo sắp xếp của ta, nếu không con cũng đừng nghĩ đến chuyện vào trong quân đội!
Triệu Nhan lúc này lại bổ sung, Thủy sư trải qua sau vài lần mở rộng củng cố. Đã đủ sức độc lập cơ sở thành quân, cho nên lúc này mới đem Thủy sư đổi tên thành Hải quân, toàn bộ hải quân gần như do Triệu Nhan một tay tạo lập, tuy rằng hiện tại hắn đã đem hải quân giao cho triều đình, nhưng hắn vẫn vô cùng có lực ảnh hưởng ở trong hải quân.
- Á? Phụ thân người không phải là muốn sắp xếp con đến lục thượng làm việc chứ?
Triệu Giai nghe đến đó lập tức sắc mặt suy sụp mở miệng nói, hải quân ngoại trừ hạm đội khổng lồ trên biển, ở cảng lục địa cũng đóng một lượng lớn đại quân cùng lượng tướng sĩ và nhân viên quản lý, những người này bình thường không dùng tới chiến thuyền, Triệu Giai cũng không muốn cả đời không được lên một chiếc thuyền, y tham gia hải quân chính là muốn đi khắp nơi trên biển.
- Yên tâm đi, ta còn không biết tâm tư của con? Tuyệt đối sẽ không sắp xếp con đến lục thượng, tuy nhiên trong khoảng thời gian này con đến chỗ Vương Thù nhiều một chút, chỗ của y đang nghiên cứu một loại thuyền mới, loại thuyền này và thuyền trước đây hoàn toàn khác nhau, sau này rất có thể sẽ trang bị cho hải quân, nếu con không hiểu được nguyên lý và người lái loại thuyền này, tuyệt đối không thể trở thành một tướng lĩnh hải quân ưu tú!
Triệu Nhan lúc này lại cười mở miệng nói, nếu không thể ngăn cản giấc mộng của đứa trẻ này, vậy tận lực giúp y biến giấc mộng này thành sự thực, bớt đi phần nguy hiểm.
- Tam thúc, người nói thuyền mới không phải là thuyền dùng máy hơi nước làm động cơ đó chứ?
Lúc này Triệu Hú bỗng nhiên chen miệng nói, lần trước y đã chứng kiến máy hơi nước làm xe lửa chuyển động, hơn nữa y còn biết máy hơi nước có thể dùng vào các ngành sản xuất, cho nên phát minh thuyền chạy hơi nước tự nhiên cũng là chuyện đương nhiên.
- Ha hả, Hú nhi con thật ra khá thông minh đấy, không tệ, cái loại thuyền này chính là thuyền hơi nước, Giai nhi hẳn cũng biết rồi nhỉ!
Triệu Nhan lại cười ha hả nói, phát minh máy hơi nước kéo theo một số ngành sản xuất nhanh phát triển, hàng hải tự nhiên cũng là một trong số đó, đợi làm xong thuyền hơi nước, là có thể vượt qua nhiều khó khăn trên mặt biển, khiến cho hàng hải cũng càng thêm an toàn tin cậy, đến lúc đó Triệu Giai cho dù vào hải quân tính an toàn cũng liền được bảo đảm, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn đồng ý Triệu Giai vào hải quân.
- Thuyền hơi nước? Quái vật phun khí mà biểu ca y nghiên cứu nhiều năm như vậy rốt cuộc thành công rồi sao?
Triệu Giai nghe đến đó cũng có chút niềm vui bất ngờ nói, y từ nhỏ cùng Vương Thù lớn lên, tự nhiên biết Vương Thù không ngừng nghiên cứu máy hơi nước, mới trước đây không hiểu chuyện, cho nên y vẫn đem máy hơi nước xem là quái vật phun khí, đến hiện tại cũng không sửa cách gọi.
- Đúng vậy, máy hơi nước đã có thể đi vào các loại thiết bị thực dụng, năm ngày trước ta đưa Hú nhi tự mình ngồi xe lửa động cơ chạy bằng hơi nước, có thể di động rất nhanh ở trong một quỹ đạo, chỉ cần không xảy ra trục trặc, cùng với đầy đủ nhiên liệu và nước, như vậy xe lửa có thể không nghỉ ngơi chạy vĩnh viễn, hiện tại biểu ca con đã bắt đầu nghiên cứu trang bị máy hơi nước ở trên thuyền, nói vậy không bao lâu sẽ có thành quả rồi.
Triệu Nhan mỉm cười nói, phát minh xe lửa tuy rằng ý nghĩa trọng đại, hơn nữa Đông Kinh nhật báo cũng đưa tin, đáng tiếc vật này cũng không có bao nhiêu người gặp qua, cho nên căn bản không khiến cho quá nhiều người chú ý, thậm chí ngay cả con của Triệu Nhan hẳn là cũng không biết, chớ nói chi là những người ngay cả máy hơi nước cũng không biết.
- Thật tốt quá!
Triệu Giai nói xong nhảy dựng lên muốn chạy đi, đoán chừng là muốn tận mắt nhìn xem hình dạng xe lửa một cái, có điều y bỗng nhiên nghĩ đến hiện tại đang cùng phụ thân nói về việc ghi danh Học viện Hải quân, ngay lập tức kịp phản ứng, vì thế lại cười ngồi xuống, có điều xem y nóng lòng muốn thử, phỏng chừng rất muốn tự mình ngồi xe lửa.
- Được rồi, chuyện con đi Học viện Hải quân cũng nói xong rồi, tự mình lựa chọn, ngày sau bất kể gặp khó khăn gì, con cũng phải tự chịu trách nhiệm với quyết định của mình, không còn chuyện gì nữa, con muốn đi đâu cứ tự nhiên đi!
Triệu Nhan nhìn thấy bộ dạng Triệu Giai, cũng biết tâm tư của y đã bay đến chỗ xe lửa rồi, mình nói cái gì nữa y cũng nghe không lọt, cho nên còn không bằng cho y rời khỏi, cho y hiểu rõ thêm một số phương diện của máy hơi nước mới có lợi.
- Đa tạ phụ thân, con nhất định ghi nhớ phụ thân dạy bảo, ngày sau nhất định ở trong hải quân làm nên sự nghiệp!
Triệu Giai nghe đến đó lại cam đoan nói, nói xong cũng hướng Triệu Nhan cáo từ chuẩn bị rời khỏi.
- Đường huynh đợi đã nào... !
Lúc này Triệu Hú chợt mở miệng kêu lên, sau đó chỉ thấy y nhìn Triệu Nhan cười hắc hắc nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!