Vu Kì Thiên đưa Lạc lão tới sảnh bên, quản gia lập tức kêu nhà bếp làm một bàn đầy đồ ăn đưa lên, Lạc lão vừa ăn vừa phê bình Ngọc Ý.
Vu Kì Thiên yên lặng nghe, không có chỉ trích Ngọc Ý, cũng không có phản bác Lạc lão, chỉ không ngừng rót rượu cho ông ta.
Lạc lão vô cùng hài lòng, sau khi uống nửa vò rượu, còn chưa ăn no thì đã ngủ ở trên bàn.
Quản gia nhìn ngây ra: "Thế tử, tửu lượng của Lạc lão không phải tệ như vậy chứ?"
Ông ta nhớ Lạc lão có thể uống một vò rượu.
"Mấy ngày này Ngọc Ý cần yên tĩnh, cứ để Lạc lão nghỉ ngơi, đưa ông ấy tới phòng sát bên phòng ta, phái Long Ảnh Vệ âm thầm bảo vệ." Vu Kì Thiên ra lệnh.
"Được." Quản gia lập tức cho người đưa Lạc lão về, trong lòng không nhịn được nhận xét thế tử quá phúc hắc, vậy mà hạ thuốc Lạc lão.
Lạc lão được đưa đi nghỉ ngơi, cả phủ thế tử yên tĩnh trở lại.
Vu Kì Thiên đặc biệt tới hậu viện một chuyến, bê bữa trưa cho Ngọc Ý, nói với cô mấy ngày này có thể ở đây, yên tâm thí nghiệm.
"Lão đầu đó không đi cáo trạng chàng à?" Ngọc Ý nhướn mày nhìn qua.
"Cáo trạng rồi, có điều bị ta chuốc say rồi." Vu Kì Thiên trả lời thật.
Ngọc Ý lập tức cho hắn một like: "Thế tử chàng thật giỏi, không hổ là phu quân ta chọn, như vậy ông ấy có thể ngủ một hai ngày rồi, bớt làm ồn tới ta."
"Không phải một hai ngày, ít nhất năm sáu ngày."
"Chuyện gì vậy?" Ngọc Ý chỉ cảm thấy không bình thường.
"Ta bỏ ít đồ vào trong rượu của Lạc lão, tiện để ông ấy nghỉ ngơi thêm vài ngày.
Ngay sau đó, Ngọc Ý cảm động ôm lấy Vu Kì Thiên: "Thế tử, chàng thật sự quá hiểu lòng ta, không tồi, giỏi."
Vu Kì Thiên cười bất lực: "Ta không phải vì nàng à, đợi Lạc lão tỉnh lại e là sẽ mắng ta một trận."
"Sợ cái gì, có ta ở đây, sẽ không để bất cứ ai bắt nạt chàng." Ngọc Ý nói vô cùng hào sảng.
Trái tim Vu Kì Thiên xẹt qua tia ấm áp: "Tới lúc đó dựa vào phu nhân rồi."
"Được."
Vu Kì Thiên ăn cơm với Ngọc Ý xong mới rời đi, vốn nói muốn ở lại với cô, nhưng bị Ngọc Ý đuổi đi.
Thế tử ở đây, gương mặt đẹp trai ngút ngàn đó chắc chắn khiến cô nhìn đơ người, thất thần, vẫn không thể chuyên tâm làm việc được.
Mấy ngày tiếp theo, Ngọc Ý không ra khỏi căn phòng bằng trúc đó, một ngày ba bữa đều do Vu Kì Thiên đích thân đưa tới.
Tới thời điểm tới Tô phủ, Ngọc Ý cũng chỉ cầm hai lọ thuốc mỡ, bảo Vu Kì Thiên phái người đưa qua.
Ở bên này, Ly vương Bạch Tử Huân sau khi bực bội rời khỏi phủ thế tử thì tức tối không thôi, sau khi trở về thấy ai cũng ngứa mắt, đập hết đồ trong thư phòng.
Đáng chết, người phụ nữ xấu xí Ngọc Ý này rõ ràng trông kinh như vậy, thế mà được Vu Kì Thiên coi thành bảo bối, nghĩ tới hai người bọn họ cố ý diễn cảnh ân ái ở trước mặt mình, Bạch Tử Huân chỉ cảm thấy buồn nôn, căm hận.
Rõ ràng đó là người phụ nữ hắn chê bài căm ghét, thậm chí căm hận, hiện nay lại dám coi thường mình, thật là đáng chết. Bạch Tử Huân tức lại lại càng điên máu, không cam tâm, bản thân hắn cũng không nói rõ được tại sao.
Ở ngoài cửa, hạ nhân tới thông báo tứ hoàng tử cầu kiến.
"Nhị ca huynh ra đây cho ta, tại sao lại đánh ngất ta chứ?" Bạch Chiến tức giận đùng đùng xông vào.
Bạch Tử Huân vốn đã điên máu, khi nhìn thấy hắn thì sắc mặt càng khó coi vài phần: "Ta hỏi đệ, mấy ngày trước khi dạo hồ, đệ có phải nhìn thấy điều khác thường của chiếc thuyền đó không?"
Bạch Chiến chợt sững người: "Nhị ca, huynh sao biết, ta nói với huynh nha lúc đó chiếc thuyền đó quá tà môn, tốc độ đi qua đi lại còn rất nhanh, quỷ dị lắm."
"Lúc đó Ngọc Ý và Vu Kì Thiên đang làm gì?" Bạch Tử Huân lạnh lùng hỏi.
"Bọn họ đang câu cá, Vu Kì Thiên câu ở trên thuyền, Ngọc Ý nhảy xuống nước bắt, à, lúc đó bọn họ đang thi đấu, ai câu được ba con cá trước thì người đó thắng"
Mặt của Bạch Tử Huân càng lạnh: "Lẽ nào không có cái gì đặc biệt sao?"
"Nhị ca huynh sao đột nhiên hỏi ta cái này, nếu nói cái đặc biệt nhất thì là chiếc thuyền đó, ta cảm thấy chiếc thuyền đó giống như bị người ta khống chế. Rõ ràng thuyền của Vu Kì Thiên ở đằng trước thuyền của ta, nếu đâm thì cũng nên đâm vào thuyền của hắn, kết quả chiếc thuyền đó giống như có mắt, tránh thuyền của hắn đâm thẳng vào thuyền của ta. May mắn lúc đó ta phản ứng nhanh, trực tiếp nhảy sang thuyền của
Vu Kì Thiên, nếu không chắc chắn bị thứ không sạch sẽ quấn lấy rồi." Bạch Chiến bĩu môi nói.
Bạch Tử Huân nhíu mày: "Đệ nói, chiếc thuyền đó đặc biệt vòng qua thuyền của Vu Kì Thiên, đâm vào thuyền của đệ ư?"
"Phải."
Đôi mắt đen sắc bén của Bạch Tử Huân xẹt qua một tia sắc bén, hắn đoán được chiếc thuyền đó chắc chắn có liên quan tới Vu Kì Thiên và Ngọc Ý, sớm muộn gì hắn sẽ tra ra.
"Không đúng nhị ca, huynh đây là chuyển chủ đề, ta tới tìm huynh tính sổ." Bạch Chiến tức giận nói.
"Được rồi, hoàng huynh bảo ta điều tra chuyện chiếc thuyền đó, đệ đi cùng với ta, nếu tra ra công lao tính cho đệ." Bạch Tử Huân u ám nói. "Đây là huynh nói đấy, huynh không được nuốt lời."
"Ta chưa từng nuốt lời."
...
Mấy ngày trôi qua, sáng hôm đó đã tới tiệc mừng thọ của Phó lão phu nhân.
Vu Kì Thiên mới sáng sớm đã dậy, đích thân đi kiểm tra quà mừng thọ, chắc chắn không có vấn đề, sau đó bê đồ ăn đi tìm Ngọc Ý.
Mấy ngày nay Ngọc Ý luôn đang thử nghiệm dược liệu, đã tới giai đoạn mấu chốt, thêm một hôm nay nữa là xong.
Thấy Vu Kì Thiên tới, Ngọc Ý mở miệng: "Thế tử, hôm nay ta có thể không đi không?"
"Cái này sợ là không được, mấy ngày trước hoàng đế triệu kiến ta, bảo ta dẫn nàng đi cùng, dù sao nàng là phu nhân của ta, cũng phải để Phó
lão phu nhân gặp nàng. Chuyện thuốc giải có thể đợi nàng quay về rồi làm, không vội một ngày này, dù sao tiệc mừng thọ của Phó lão phu
nhân một năm mới có một lần, lão phu nhân vào lúc ta còn nhỏ giúp ta rất nhiều." Vu Kì Thiên trả lời.
"Được rồi, ta đi với chàng." Ngọc Ý ngồi lại ăn đồ ăn, sau đó muốn đi thay đồ.
Thấy quần áo rườm rà như vậy, Ngọc Ý mặt mày như gặp kẻ thù: "Thế tử, không thể mặc đơn giản chút sao?"
"Ta giúp nàng." Vu Kì Thiên đã rất quen, thuần thục giúp Ngọc Ý mặc đồ.
Cắm trên đầu một đống trang sức nặng, Ngọc Ý lúc này cuối cùng cũng trải nghiệm được cái không dễ của con gái cổ đại.
Hai người sửa soạn xong thì lên xe ngựa, do Liêu Tinh và Hình Lâm hộ tống bọn họ, đi thẳng tới Phó phủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!