Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Không: Vương Phi Xấu Xí Cưới Chồng Đẹp

 

Tô gia. 

Mới sáng sớm, Tô Kiều Thi đặc biệt mặc một váy dài vô cùng đắt đỏ, trang điểm tinh tế đi ra ngoài. 

"Mẹ, mẹ xem con như này đi tham gia tiệc mừng thọ của Phó lão phu nhân, không thành vấn đề chứ, có thất lễ không?" Tô Kiều Thi lo lắng hỏi. 

"Con gái của mẹ xinh đẹp nhất, thật sự là thiên tiên, không có gì thất lễ cả, mẹ chuẩn bị cho con một phần lễ lớn, bảo đảm Phó lão phu nhân hài lòng, tới đó con phải cố gắng thể hiện, nắm chắc cơ hội kết giao với những thiên kim tiểu thư công tử đó." Tô Lưu thị dặn dò. 

"Yên tâm đi mẹ, con nhớ rồi." 

Hai mẹ con đi ra ngoài, Tô hầu gia trong đại sảnh vừa thấy bọn họ đi ra thì có hơi bất ngờ. 

"Kiều Thi, con sao mặc thành như này?" Tô hầu gia hỏi. 

"Cha, cha quên rồi sao, hôm nay con thay đại tỷ đi tham gia tiệc mừng thọ của Phó lão phu nhân, đương nhiên phải mặc đẹp một chút." 

"Đúng, chuyện này mẹ con mấy hôm trước đã nói với cha, trâm ngọc trên đầu con quá nhiều rồi, giống như hoa hiên vàng, cài một cái là được, không cần mặc hoa lệ như vậy, người không biết còn tưởng Hầu gia nhàn tản như cha nhận hối lộ đó." Tô hầu gia không vui nói. 

Sắc mặt của Tô Kiều Thi vô cùng khó coi, nhưng không dám làm trái: "Cha nói đúng, là con gái suy nghĩ không chu toàn." 

"Lão gia, ngài sao có thể nói Kiều Thi như vậy, nó cũng chỉ muốn mang lại hào quang cho Tô phủ, con gái đương nhiên phải xinh đẹp một chút." Tô Lưu thị nói. 

"Xinh đẹp không sai, nhưng mặc hoa lệ như vậy, chẳng phải là lòe thiên hạ à, dù sao cũng là con vợ lẽ." Tô hầu gia lạnh mặt. 

Tô hầu gia luôn khiêm tốn, lại là một chức vị nhàn nhã, nơi chim không thèm ỉa như Bắc Hoang ông ta quản lý nhiều năm, tuy bệ hạ không nhắc chuyện kinh doanh ở vùng đất Bắc Hoang, giao thông lại không thuận tiện, xung quanh đều là núi lớn, tới mùa đông thì bão tuyết, những dân tộc du mục đó căn bản không thể sống. 

Vậy nên đừng nói kinh doanh buôn bán, mỗi năm Bắc Hoang đều trông chờ cứu trợ của triều đình, đây cũng là chỗ khiến Tô hầu gia đau đầu, không phải ông ta không muốn làm gì, thật sự Bắc Hoang quá thảm, ông ta hết cách. 

Con gái nhà mình, còn là con vợ lẽ đột nhiên ăn mặc như khổng tước đi tham gia tiệc mừng thọ của Phó lão phu nhân, còn không phải sẽ bị người ta chỉ vào mắng cho hay sao. 

Nghe thấy ba chữ con vợ lẽ, sắc mặt Tô Kiều Thi vô cùng khó coi, lông mày nhíu chặt. 

Từ nhỏ tới lớn, nàng ta ghét nhất ba chữ này, dựa vào đâu, dựa vào đâu nàng ta chỉ là con vợ lẽ, mặc kệ làm gì cũng sẽ bị Tô Nhược Nhi đè, thật sự đáng chết. "Không cần đi thay" Một giọng nói lạnh lùng truyền tới, Tô Nhược Nhi đi vào. 

Người trong đại sảnh lũ lượt nhìn qua, khi nhìn thấy gương mặt đó của nàng ta, tất cả mọi người đều sửng sốt. 

"Con gái, mặt của con khỏi rồi sao?" Tô hầu gia kích động lao tới. 

"Phải thưa cha, may nhờ có Ngọc tiểu thư, gương mặt này của con quả thật khỏi rồi." Tô Nhược Nhi trả lời. 

"Tốt quá rồi, mặt của con gái cha cuối cùng cũng khỏi, làn da này nhìn trông còn trắng hơn trước kia, thật là không tồi, Ngọc Ý này quả nhiên có chút bản lĩnh, về sau cha nhất định phải cảm ơn nàng ta." Tô hầu gia vô cùng vui mừng. 

Mặt của Tô Kiều Thi lập tức trắng bệch, không dám tin mà nhìn sang: "Tỷ tỷ, mặt của tỷ thật sự khỏi rồi sao?" 

Tỷ ta sao lại đột nhiên khỏi rồi, vậy nàng ta không phải không thể đi tham gia tiệc mừng thọ hay sao. 

"Phải." Tô Nhược Nhi lịch sự đáp lại. 

"Gương mặt của Nhược Nhi khỏi rồi, sao không nói trước một tiếng?" Mặt của Tô Lưu thị đừng nói khó coi cỡ nào, trong lòng chửi rủa nha đầu chết tiệt này chắc chắn là cố ý. 

Mặt của nàng ta mấy ngày trước còn không có động tĩnh gì, sớm không khỏi, muộn không khỏi, sao lại cứ khỏi vào ngày diễn ra tiệc mừng thọ của Phó lão phu nhân, thật là đáng chết, như này kêu Kiều Thi của bà ta phải làm sao. 

"Ta cũng không ngờ, Ngọc tiểu thư bảo ta ba ngày thay thuốc một lần, hôm nay vừa hay tới thời gian thay thuốc, rửa xong mặt mới phát hiện khỏi rồi, tin tốt này ta đương nhiên phải chia sẽ với mọi người rồi, lẽ nào nhị nương không muốn mặt ta khỏi sao?" Tô Nhược Nhi hỏi. 

"Nhược Nhi con nói gì đấy, ta sao không muốn con khỏi chứ, mấy ngày trước ta còn tự mình chép kinh thư tới chùa cầu phúc, hy vọng con có thể khôi phục như cũ." Tô 

Lưu thị vội giải thích. 

"Thiết nghĩ là sự thành tâm của nhị nương cảm động ông trời rời, nói ra thì ta phải cảm ơn nhị nương." Tô Nhược Nhi cảm kích nói. 

Qua sự nhắc nhở của Ngọc Ý, Tô Nhược Nhi nghĩ lại một lượt từ chuyện từ lúc nhỏ tới lớn, biết đôi mẹ con này ác độc cỡ nào, trong nụ cười giấu dao, tính kế sau lưng, nàng ta trước kia quá ngốc, sau này đương nhiên sẽ không để bị bọn họ lừa nữa. 

Gương mặt của Tô Lưu thị cũng cứng đờ, chỉ có thể cố trả lời: "Là y thuật của Ngọc tiểu thư giỏi" 

Lúc này trong lòng Tô Lưu thị mắng chết Ngọc Ý, con khốn xấu xí này không phải là một phế vật vô dụng hay sao, sao lại chữa khỏi được mặt của Tô Nhược Nhi. 

"Tốt, chỉ cần gương mặt của con khôi phục là tốt hơn bất cứ cái gì, bây giờ cha kêu người chuẩn bị một phần lễ lớn đưa tới phủ thế tử." Tô hầu gia vô cùng an núi, xem sau này còn ai dám nói con gái của ông ta là kẻ xấu xí nữa. 

"Không cần đâu cha, hôm nay Ngọc chúng ta và thế tử sẽ tham gia tiệc mừng thọ của Phó lão phu nhân, hôm khác con đích thân tới cửa bái kiến." Tô Nhược Nhi trả lời. 

"Đúng thế, hôm nay là tiệc mừng thọ của Phó lão phu nhân, vừa hay mặt con khỏi rồi, con đại diện Tô phủ của chúng ta đi đi." Tô hầu gia mở miệng. 

"Lão gia, Kiều Thi cũng chuẩn bị rất lâu rồi, nếu đột nhiên đổi người, e là không hay lắm." Tô Lưu thị vội vàng khuyên. 

"Có gì không thích hợp, Nhược Nhi mới là đích nữ, đích nữ đi đại biểu cho việc tôn trọng với Phó lão phu nhân, một con vỡ lẽ đi cái gì, người không biết còn cho rằng là ta không tôn trọng Phó lão phu nhân. Hôm nay người đi tham gia tiệc mừng thọ đều là nhân vật lớn có máu mặt, ngay cả bệ hạ và thái hậu cũng đi, trường hợp như này đương nhiên phải do Nhược Nhi đi. Trước đó là do mặt của Nhược Nhi chưa khỏi, không thể đi. Hiện nay mặt của nó khỏi rồi thì để nó đi, nếu không để bệ hạ biết ta phái con vỡ lẽ đi, ngộ nhỡ trị tội ta đại bất kính, cả Tô gia cũng xui xẻo theo, một người đàn bà như nàng sao chỉ không biết quan hệ lợi – hại trong này chứ." Tô hầu gia lạnh mặt nói. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận