Cả lớp chơi cả buổi trưa, đến xế chiều mới chịu xuống núi, trở về ngâm suối nước nóng thôi, lại ăn uống no nê thì họ đã lên xe và đi về, ngày mai là thứ hai còn phải đi học.
Đường Mạch vừa về đến nhà liền nhận được điện thoại của anh hai.
"Anh?"
"Siêu thị nhỏ của em đã chuẩn bị đâu vào đấy, khi nào em muốn khai trương?"
"Chờ vài ngày nữa em liền khai trương, cảm ơn anh hai!"
Hai anh em nói chuyện hồi lâu mới cúp máy.
Đường Mạch không thể nói chuyện về mạt thế cho người khác, ám chỉ cũng không được nên cậu đành nói với anh trai là bản thân muốn mở một siêu thị nhỏ, càng nhanh càng tốt. Anh hai chỉ xem như cậu muốn chơi vui cũng liền đồng ý, hiện tại siêu thị đã chuẩn bị khai trương.
Vị trí siêu thị nằm gần công ty của họ, mạt thế tiến đến thì anh hai còn xoay sở được.
Đường Mạch đi tắm, vừa ra khỏi phòng thì nghe âm thanh cảnh báo.
[Cảnh báo cảnh báo!! Nguy hiểm nguy hiểm!! Cốt truyện xảy ra sai lệch... Khởi động chế độ bảo vệ...]
Theo âm thanh chói tai của hệ thống, Đường Mạch ánh mắt dần trở nên mơ hồ, cuối cùng cả người ngã xuống trên sàn nhà, lâm vào giấc ngủ sâu. Cả thế giới dần chìm vào yên tĩnh, bầu trời đêm lại rực cháy như lửa, không hề có gió thổi nhưng đám mây đỏ lại thông thả chuyển động, như một giọt máu nhiễm vào trong nước, dần lan tra khắp cả bầu trời, hình ma quái quỷ dị.
Sáng hôm sau Đường Mạch tỉnh dậy, việc đầu tiên là hỏi Tiểu O, chuyện gì đã xảy ra.
[Mạt thế đến sớm hơn dự tính, hôm qua là đêm khởi nguyên.] Tiểu O trầm trọng nói.
Đường Mạch đứng trước cửa sổ nhìn khung cảnh dưới lầu, mọi người vẫn cười nói bình thường, ông chú bán bánh mì đang bày quán, các bà mẹ cùng nhau đi chợ, vài đứa trẻ khóc lóc không muốn đi học, hình ảnh thật sự bình dị.
[12 giờ trưa hôm nay, lúc ánh nắng chói chang nhất, virus tang thi sẽ xuất hiện, lúc này chỉ là bình yên trước cơn bão.]
Đường Mạch hít sâu một hơi, lấy cặp sách ra, chuẩn bị hành lý, cậu trước tiên bỏ vào một ít socola, nước uống, bánh quy, dao, bật lửa và một ít thuốc y tế... Cậu chuẩn bị không nhiều, chỉ vừa đủ dùng vì dù cho chuẩn bị đầy đủ thì cậu cũng sẽ khiêng không nổi. Sau đó đi đến trường học, nam chính đang đi học thì cậu cũng phải đi học chứ.
Trên đường mua hơn chục cái bánh bao, hài lòng cầm theo một túi bánh to đi vào lớp. Lớp học đã đến đông đủ, mọi người đang bàn tán về tin tức tập thể ngất xỉu tối hôm qua. Vì có nhiều người ngất khi đang lái xe, nên tạo thành tai nạn xe cộ rất trầm trọng, còn có người đang nấu ăn thì cũng bị cháy nổ, những người nằm trên bàn phẫu thuật thì chết càng mau.
[Những người bị thương và đã chết vào đêm qua sẽ có tỉ lệ cao biến thành tang thi, người không bị thương thì tỉ lệ thấp hơn một tẹo.]
Mập Mạp sợ hãi nói: "Có khi nào tận thế đến không? Trong tiểu thuyết đều viết như vậy."
Lớp trưởng lập tức đánh cậu ta: "Nói bậy gì đâu không, nhà nước đã nói là do rò rỉ thuốc mê trên phương diện rộng nên tạo thành tình cảnh hôm qua." Nói về nói nhưng không mấy tin tưởng, làm gì có chuyện rò rỉ mà lan ra cả nước được chứ.
Đường Mạch đem bánh bao để lên bàn, nói: "Mỗi người một cái, ăn thì sẽ không sợ!"
"Ông chú bán bánh nhận được tin con gái muốn dẫn bạn trai về nhà liền dẹp tiệm, tôi đi ngang qua thuận tay mua thôi, mau ăn đi." Đường Mạch trợn mắt nói dối.
"Giáo bá, yêu cậu chết mất." Mập mạp vừa nói xong thành công thu được ba tầm mắt sắc bén, sợ đến mức thịt mở trên bụng cũng run run. Ô ô ô... Trước kia chỉ có Trình Nhiên và Ôn Lễ là đáng sợ, hiện tại giáo thảo cũng giống như thế, ô ô ô...
Đường Mạch cũng ăn bánh bao, trưa nay chắc chắn không thể đi ăn cơm ở nhà ăn được, hiện tại phải ăn trước.
Tiếng chuông reo lên, tiết học bắt đầu.
11:45 là hết tiết học buổi sáng, hôm nay có một bài toán khó nên thầy giáo giữ học sinh lại chuẩn bị giải nốt bài cuối. Thời gian kéo dài đến 12 giờ, dưới sân trường đúng giờ ăn cơm, có người thét chói tai.
Các bạn đều đi đến cửa sổ nhìn, dưới sân thể dục một bạn học sinh nữ liền phun ra một ngụm máu, bằng mắt thường có thể thấy da thịt đang bong ra từng mảnh, sau đó liền điên cuồng cắn người. Không chỉ bạn ấy có một vài người cũng như thế, hình ảnh thật đáng sợ.
"Chúng ta phải rời khỏi trường học." Đường Mạch nói. Hiện tại nếu còn ở lại đây thì không khác gì tìm chết, trường học cũng không có sân thượng để họ trốn tang thi chờ cứu viện như trong phim, đường sống duy nhất là ra khỏi trường.
Thầy giáo lập tức tỉnh táo lại, cầm lấy cây gậy lao nhà làm vũ khí, các bạn học tuy sợ hãi nhưng vẫn làm theo. Họ ít nhiều gì cũng xem phim về tang thi, biết được trường học sẽ là cái nôi của nó, chỉ có thể chạy ra tìm nơi ẩn nấp mới có hi vọng sống sót.
Bạch Cẩm Niên đập cái ghế xuống đất, cầm lấy một khúc gỗ làm vũ khí, các bạn học cũng nôi theo, Đường Mạch nhìn cảnh này lại lỗi thời mà nghĩ đến khung cảnh học sinh luôn ao ước trường bị cháy, nhìn xem họ phá hoại thật hăng sai.
Lấy thầy giáo dẫn đầu, các học sinh lập tức xong ra, hiện tại là 12:02 phút, mạt thế chỉ mới bắt đầu.
Có thể là giờ nghỉ trưa nên trên hành lang chỉ có vài người, đa số đều ở nhà ăn, nhưng chỉ có khối 12 là như thế, xuống đến tầng hai là của khối 11 thì vẫn còn nhiều học sinh, nơi đây loạn thành một đoàn. Thầy giáo có tâm nhưng vô lực chỉ có thể cố gắng bảo vệ các học sinh ở phía sau.
"Phần đầu là điểm yếu của nó, đừng để bị cắn!" Một em lớp 11 hô lên, họ cũng đang cố gắng chạy thoát tang thi, gia nhập vào đội ngũ trốn chạy.
12:05 cảm nhiễm dần lan rộng, xuống đến lầu 1, tất cả đều là tang thi, hiện tại tang thi hành động chậm chạp, chỉ cần vượt qua nổi sợ hãi trong lòng thì có thể chạy thoát. Thấy giáo đi trước mở đường, mắt kính đã rơi từ bao giờ, họ biết thầy bị cận nặng lắm, không có mắt kính thì chỉ thấy cảnh vật mờ nhạt, hiện tại thầy thấy màu đỏ liền tấn công vì chỉ có tang thi mới dính máu.
Học sinh cũng liều mình kháng cự, cầm lấy cây gỗ chiến đấu, khó khăn xuống đến tầng trệt, ở đây như nhân gian luyện ngục. Cũng may sân trường đủ rộng, có không gian tránh né tang thi.
12:07, không biết phải do ảnh hưởng của mạt thế đến sớm hay không, tang thi lúc này hành động khác xa khi nãy, thậm chí đã có thể chạy như người bình thường, tiến bộ làm người run sợ.
Mọi người muốn tránh vào phòng bảo vệ gần nhất. Trên đường chạy đã có vài bạn cảm nhiễm muốn tấn công người bên cạnh, nên họ đã tản ra chạy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!