Trong một căn phòng cao cấp rất có cảm giác khoa học công nghệ, một khoang thuyền hình dáng như bao con nhuộm từ từ mở ra, bên trong vươn ra một bàn tay, ngón tay thon dài khớp xương xinh đẹp, là một bàn tay bao người mơ ước. Mái tóc bạc rũ phết đất, dưới ánh đèn mái tóc như từng vụn băng đang phát sáng.
Quản gia nhận được thông báo đã đến từ sớm, đang đứng thẳng lưng cuối đầu không dám nhìn lên, cẩn trọng gọi: "Bệ Hạ."
Quản gia báo cáo tình hình hai ngày qua.
"Có một nhân viên đã đạt được một sính lễ của ngài."
Bạch Diễm cười khẽ, âm thanh trầm thấp lười nhác vang lên: "Không cần tìm hiểu."
"Vâng."
"Mau đi tra id này, cùng với người đang trói định với nó."
"Vâng, bệ hạ." Quản gia nhanh nhẹn đi làm, từ đầu đến cuối đều không dám ngẩng đầu nhìn người đối diện.
Bạch Diễm đi đến bên ghế, tư thái lười biếng, động tác thông thả uống một ngụm rượi. Ánh mắt màu rượi đỏ lạnh như băng, chờ đến quản gia đưa tư liệu vào thì đôi mắt mới có một tia dịu dàng.
"Đường Mạch, nhân viên cục quản lý thời không."
Bạch Diễm cười khẽ vuốt ve hình ảnh lập thể của cậu: "Tìm được rồi."
Quản gia im lặng đứng bên cạnh, trong lòng âm thầm lưu ý người này, đây chính là người nhận được sính lễ. Là một quản gia toàn năng, ông cũng biết được một số chuyện.
Hai ngày trước, Bệ Hạ vừa tiến vào một cấp thấp thế giới. Cấp thấp thế giới không đáng để Ngài ra tay nhưng thế giới này không ngừng xảy ra lỗi.
Thế giới này là thế giới gốc, nó có thể phát triển thành nhiều giới khác nhau, thậm chí lên đến tương lai thế giới bước vào tinh tế thời đại. Hiện tại thế giới không ngừng bị thương tổn, nhân vật chính - người nắm giữ khí vận của thế giới không ngừng chết đi.
Cục quản lý thời không đã cử vô số nhân viên tiến hành sửa chữa nhưng vô dụng. Nhân vật chính vừa sinh liền chết, thế giới trọng tố; nhân vật chính khi mẹ mất liền bị ba đánh chết, thế giới trọng tố; nhân vật chính tiểu học rơi xuống nước rồi chết, thế giới trọng tố; nhân vật chính khi lớn bị tai nạn giao thông liền chết, thế giới lại trọng tố.
Cục quản lý thời không dùng nhân viên cao cấp nhất để cứu lấy nhưng thất bại, khó khăn lắm nhân vật chính mới biến thành tang thi theo đúng cốt truyện nhưng vô pháp trở thành tang thi hoàng liền bị nhân loại giết chết, thế giới trọng tố.
Thế giới năng lượng dần khô kiệt, cục quản lý đành đưa chuyện này trình lên cho Bệ Hạ.
Ngài ấy mới vừa từ chiến trường trở về, thành công chiếm đoạt một viên tinh cầu có năng lượng cao. Bệ Hạ chỉ có hai sở thích là công chiếm tinh cầu và tìm năng lượng cho cơ giáp để tiếp tục công chiếm tinh cầu.
Trùng hợp là viên tinh cầu này là diễn sinh từ cấp thấp thế giới, đúng là cái thế giới nhân vật chính chết lên chết xuống kia.
Bệ Hạ rất thích đá năng lượng của nó nên quyết định giữ lại thế giới cấp thấp, Ngài liền xuyên đến thế giới đó, trở nhân vật chính. Để xuyên thành nhân vật chính thì phải có năng lực đủ mạnh để qua mắt ý thức thế giới ở nơi đó, hiện tại chỉ có Bệ Hạ là làm được.
Sự tình phía sau thì quản gia không biết, chỉ biết rằng Bệ Hạ đã thành công đưa thế giới kia trở về quỷ đạo.
Bạch Diễm vuốt ve viên đá năng lượng màu trà, màu sắc giống với đôi mắt của Đường Mạch.
Quản gia biết được không đầy đủ. Khi anh đưa ra quyết định muốn tiến vào thế giới đó, thì quản lý cục thời không đã đóng cánh cửa dịch chuyển, đảm bảo chỉ có một mình anh có thể tiến vào. Nào ngờ trước 1 giây cánh cửa đóng lại, thì một hệ thống đã đem theo ký chủ xuyên vào cùng lúc với Bạch Diễm.
Trong tình huống đó vì bị năng lượng của anh ảnh hưởng, hệ thống và ký chủ có thể bị "đá" ra ngoài nhưng bất ngờ là họ vẫn thành công xuyên qua, chỉ bị một ảnh hưởng nhỏ.
Bạch Diễm tuy đã khoá gần như tất cả sức mạnh của mình lại, để không làm ảnh hưởng thế giới nhưng vẫn chưa đủ, nơi này quá rách nát dù là vậy nó vẫn chịu không nổi, nên anh đành chia ra hai phân thân không có ký ức để giảm bớt năng lượng, hai người đó đúng là Trình Nhiên và Ôn Lễ. Để không bị phát hiện anh cắt đứt liên hệ giữa họ, khoá lại ký ức, bắt đầu nuôi thả.
Mới đầu anh không để ý, có một người ba bạo lực cũng không làm ảnh dao động. Khi hắn uống rượi, anh đi dạo, khi hắn uống say về nhà thì anh dùng thuật thôi miên, hắn cảm thấy bản thân đang đánh con thật ra là đánh vào không khí. Còn "con" của hắn đang thảnh thơi đứng trong phòng khách sạn cao cấp, nhàm chán nhìn cảnh sắc đường phố.
Đến năm 19 tuổi, anh làm theo cốt truyện, chuyển đến trường cấp ba của Đường Mạch thì đã thấy hai phân thân của anh đang làm "tùy tùng" cho cậu.
Cùng là một người nhưng tính cách lại trái ngược nhau, còn có sở thích và không thích cũng khác nhau, lại bị Đường Mạch nhớ rõ. Chỉ có một điểm giống là đề phòng mọi đối tượng xung quanh Đường Mạch, nam nữ già trẻ đều đề phòng, như hai con rồng đang thủ hộ bảo tàng của nó.
Hai người còn rất nghe lời! Đường Mạch muốn gì đều làm theo, ân cần chu đáo. Bạch Diễm lần đầu thể hiện ra vẻ mặt khiếp sợ, anh hoài nghi đây là phân thân giả, anh không phải là người như vậy!
Bạch Diễm vừa liếc mắt liền biết Đường Mạch là nhân viên cục quản lý thời không và hiện tại ký ức của cậu đang bị tạm khoá lại. Ba người bị khoá ký ức lại đi cùng nhau, hai phân thân kia lại thích Đường Mạch.
Bạch Diễm nhìn kỹ thì nhớ ra đây là cậu nhóc chạy theo anh lúc nhỏ, khi nào cũng nói muốn làm bạn trai nhỏ của anh, ngọt ngào chạy theo anh. Hiện tại lớn liền quên mất còn bắt đầu "bắt nạt" anh.
Trong mắt Bạch Diễm, Đường Mạch như một con hamster nhỏ, mỗi ngày đều lén trộm đồ của anh, trộm xong lại cẩn thận bỏ vào ngăn bàn, bỏ vào cặp, lúc nào cũng mang theo. Nếu anh tỏ ra chán ghét cậu, thì hamster nhỏ liền đem người chặn đường anh, kéo dài thời gian cố ý muốn anh trễ học.
Thế giới thật sự suy yếu, khi Đường Mạch "sinh ra", nó bằng cách nào đó biết được Đường Mạch sẽ là vị cứu tinh của nó. Nó đã quá thất vọng với nhân vật chính, bắt đầu điên cuồng chiều theo Đường Mạch, người người xung quanh cậu đều bị ảnh hưởng. Như một bà mẹ già chiều con hết mực, Đường Mạch muốn gì có đó, thích gì liền đưa tới, thật may cậu không bị chiều thành hỗn thế ma vương.
Sau lại mạt thế tiến đến, phần thưởng cao nhất là do mẹ anh để lại, nói ai rút được bó sẽ là bạn đời của anh. Nên được gọi là sính lễ, nhưng đến tận bây giờ chẳng ai rút được không ngờ nó đã vào tay của Đường Mạch.
Không biết khi nào anh chú ý cậu nhiều hơn, hai năm mạt thế trôi qua, chẳng có một người trong số họ có được tình yêu từ Đường Mạch.
Đến khi anh trở thành tang thi hoàng thì Đường Mạch liền biến mất! Điều duy nhất mà anh tính sai là Đường Mạch thực hiện Huyết Tế! Còn dám lừa phân thân của anh.
Nếu là "nhân vật chính" của cốt truyện thì sẽ nhờ đó mới có thể giúp tang thi thức tỉnh trí tuệ. Đường Mạch làm không sai, chỉ sai ở chỗ anh đang là nhân vật chính, không có Huyết Tế anh vẫn có thể giúp tang thi thức tỉnh trí tuệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!