Khả Lạc nằm lười trên ghế dài lót bông mềm mại, cô hơi nghiêng người, một tay chống đầu, giương mắt nhìn con hồ ly, song song đó là một nữ nhân mặc váy trắng.
Nữ nhân thân hình ốm yếu khuất sau lớp vải lụa trắng, gương mặt tiều tụy, môi tái mét, dáng vẻ bệnh tật quấn thân.
Khả Lạc ngồi dậy, hất làn váy bị thổi lên đùi về lại đầu gối, cô mỉm cười điềm mỹ:
- Mời ngồi.
Cô gái chuyển mắt từ Tiểu Cửu sang Khả Lạc, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, thấy vậy Khả Lạc chủ động mở lời:
- Tiểu thư, xin hỏi nguyện vọng của cô là gì?
Tay cô gái bấu lấy tà váy, đôi mắt luân chuyển nhiều cảm xúc, từ uất ức, đau lòng, phẫn nộ, quyết liệt lên tiếng:
- Tôi muốn Bùi Du và Tô Điềm Điềm phải trả giá đắt. Muốn hai người đó bị đạp xuống hố sâu, cam chịu những đau khổ.
Khả Lạc nghiêng đầu liếc nhìn sang Tiểu Cửu, sau đó chăm chú lắng nghe lời bộc bạch của Trương Linh Đan:
- Tôi yêu anh ta hơn sáu năm, vì anh ta mà từ bỏ ước mơ, cam chịu làm một nữ nhân trong gia đình, thậm chí còn vì anh ta mà sinh hạ nhi tử dù bản thân rất ghét trẻ con, nhưng cuối cùng lại bị anh ta phản bội.
Thậm chí người đàn ông cô yêu lại qua lại với kẻ đã gián tiếp khiến cô sảy thai.
Khả Lạc hóng bát quái tới đây đã tràn đầy hứng khởi, vội đáp ứng:
- Được, tôi nhất định sẽ giúp cô.
Cô còn chưa nói gì thêm đã bị Tiểu Cửu đưa đi.
Giương mắt nhìn xung quanh, cô vậy mà lại xuất hiện ở bệnh viện, mùi sát trùng xộc thẳng vào mũi cô, cơn đau ở bụng khiến cô bất giác nhíu chặt mày.
Cố gắng hít thở sâu, dời lực chú ý nhằm giảm cơn đau bụng, Khả Lạc gọi Tiểu Cửu:
- Truyền cốt truyện cho ta.
Tiểu Cửu chui từ gầm giường bệnh ra, phiêu phiêu cái đuôi nhỏ:
- Tuân lệnh.
Cốt truyện nhìn theo phía nữ chủ thì là một câu chuyện rất ngọt ngào. Hộ sĩ nên duyên với bác sĩ, anh ấy một lòng giúp đỡ cô gái, cô gái bị sự dịu dàng, ôn nhu săn sóc của anh ấy mà đem lòng yêu mến. Biết được anh ấy đã kết hôn, trong lòng hơi nản chí, nhưng phát hiện hôn nhân ấy không hề có tình yêu, cô gái liền hạ quyết tâm cứu anh ấy ra khỏi cuộc hôn nhân đó.
Nữ chủ Tô Điềm Điềm chính là một ngốc bạch ngọt điển hình, chính sự hậu đậu đáng yêu của cô đã từ từ chiếm lấy cảm tình của nam chủ Bùi Du.
Nam chủ là viện trưởng, đồng thời là bác sĩ khoa tim mạch của bệnh viện, dịu dàng, ấm áp, đối với đồng nghiệp hay bệnh nhân đều rất tốt, ngay cả nữ nhân chung chăn gối, dù không có tình cảm nhưng cũng đối xử với cô ấy không tệ.
Nhưng nếu nhìn theo phía của nguyên chủ Trương Linh Đan. Cô và Bùi Du biết nhau từ năm đại học, cô từ năm nhất đã yêu thầm anh, sau khi biết tin bệnh viện anh gặp chuyện liền nhờ vả ba mẹ giúp đỡ anh, nam chủ vì muốn trả ơn mà chấp nhận cùng nguyên chủ kết hôn. Trương Linh Đan sau khi tốt nghiệp liền chọn ở nhà, ở phía sau ủng hộ nam chủ. Cuộc sống hôn nhân cũng không tồi, cả hai đều khá tôn trọng nhau cho tới khi nữ chủ xuất hiện, Tô Điềm Điềm ngây ngô ngốc nghếch, nhưng chính sự ngây ngô của cô ta lại vô tình phá hủy hạnh phúc hôn nhân của Trương Linh Đan.
Khả Lạc xoa xoa thái dương, cơn đau ở bụng lại vùng lên, trán cô phủ một lớp mồ hôi mỏng:
- Hiện tại là sao? Sao ta lại ở bệnh viện?
Tiểu Cửu nhanh chóng trả lời thắc mắc của cô:
- Nguyên chủ đến bệnh viện thăm Bùi Du, vô tình nghe mấy hộ sĩ khác thầm thì chuyện nữ chủ đang yêu đương với chồng mình liền tức tốc đi kiếm nữ chủ để hỏi cho ra lẽ, nào ngờ bị nữ chủ đang ôm thùng giấy tờ bệnh viện, cô ấy lảo đảo liền đụng trúng nguyên chủ, sau đó bị sảy thai.
Nghe tới đây chân mày Khả Lạc càng nhíu chặt, một sinh mạng nhỏ vừa rồi khỏi thế giới này...
Tiểu Cửu thấy cô không vui vẻ, thở dài nói tiếp:
- Đây là bước ngoặt cho tình cảm giữa nam nữ chủ. Từ khi sảy thai tâm trạng Trương Linh Đan liền xuống dốc, nam chủ vì chịu không nổi nên dần dần gần gũi với nữ chủ, qua một thời gian thì quyết định ly hôn để yêu đương với nữ chủ.
Khóe môi cô giật giật.
Nữ chủ đây là làm đường đường chính chính làm tiểu tam sao?
Khả Lạc cảm thấy tam quan nữ chủ thật sự có vấn đề rồi!!
Cô đưa mắt nhìn ra phía ngoài cửa, chẳng thấy ai ở ngoài, cũng chẳng ai vào thăm, lòng cô như hụt một nhịp:
- Không ai quan tâm đến nguyên chủ sao?
Tiểu Cửu buồn bực thở dài:
- Nam chủ ban nãy có đến thăm ngươi, nhưng hiện tại đang có ca phẫu thuật. Ba mẹ nguyên chủ đang ở nước ngoài không tiện về.
Khả Lạc càng nghĩ càng tức, bảo sao lúc cô gặp nguyên chủ, cả người cô ấy âm u, toát ra tử khí. Chợt chuông điện thoại bên cạnh vang lên, cô vừa nhìn đã hết hồn.
Người tình bí mật.
Nguyên chủ đội mũ xanh cho nam chủ sao? Tay Khả Lạc run run, phấn khích tính nghe máy, cô muốn biết người nguyên chủ lưu với tên đặc biệt ấy là ai?
Tay cô khựng lại, quay đầu nhìn Tiểu Cửu, vui vẻ cười lớn:
- Mọi chuyện tốt đẹp hơn ta nghĩ, lát nữa ta sẽ ly hôn với Bùi Du, sau đó từ từ mà trả thù nam nữ chủ.
Tiểu Cửu cắn móng, cười cười khích lệ vọng tưởng của Khả Lạc. Lúc này cô với hào hứng nghe máy.