Luồng hắc khí tích tụ thành vô số vòi rồng quấn quanh Phù thủy Bóng đêm, rồi chúng lần lượt tản ra khắp Lâu đài Quỷ, trông như sợi dây buộc chặt bức thiết thời gian quay ngược với quy luật vốn có.
Tia sáng lạnh băng từ mặt kiếm phản chiếu qua đôi mắt Selina, những vòng xoáy đang mở rộng lập tức bị một bức tường vô hình đẩy lùi.
Cô cắm lưỡi kiếm sâu xuống mặt đất, ánh sáng trắng uốn lượn theo từng câu chữ trên cánh môi cô: "Ta, Selina Williams, đại diện cho thần linh tối thượng thống trị ma pháp, ra lệnh Thần Thời Gian phải tuân theo quy luật tạo hóa! Lập tức phục hồi!"
Ầm ầm!
Hai luồng lực lượng mãnh liệt va đập vào nhau, sóng khí tạt mạnh khiến bốn bức tường trên tầng thượng vỡ nát.
Vết thương vừa thuyên giảm của Phù thủy Bóng đêm trong nháy mắt lại chuyển biến nghiêm trọng.
Nếu hỏi ma pháp của Selina là gì, thì nó chỉ có một cái tên tầm thường, nhưng uy lực đủ để hủy diệt mọi phù thủy... Ma pháp Mô Phỏng!
Cô có thể mô phỏng mọi loại ma pháp trên thế giới.
Dù thứ đó có thiên biến vạn hóa đến đâu, chỉ cần kẻ địch tung đòn đủ mạnh để cô hấp thu năng lượng, thì vị thần thống trị nó đều phải chuyển nửa phần sức mạnh cho cô.
Selina, mới chính là đấng tối cao trị vì thế giới pháp thuật!
Nhưng Phù thủy Bóng đêm vẫn không sợ hãi, bởi bà ta đã sớm sắp đặt quân bài áp chế đứa học trò này.
Bà ta nâng giọng cười to, âm thanh độc ác hỏi: "Selina, ngươi còn nhớ vì sao cha mẹ ngươi chết không? Là vì ngươi nhận ta làm thầy, nên hai con người đáng thương kia mới bị giết chết!"
"Cái chết của họ, là bởi vì ngươi!"
"Selina, chính ngươi là người đã hại chết họ! Chính ngươi đã hại chết cha mẹ và những người bên cạnh ngươi!"
Phù thủy Bóng đêm liên tục lặp lại lời đổ tội, đem sự áy náy giày vò tâm trí Selina.
Cảm xúc chính là điểm yếu để bà ta trấn áp cô.
Cô bẩm sinh đã có được ma pháp đặc biệt, nó chỉ phụng mệnh bảo vệ một mình cô.
Bà ta không thể cướp đoạt, cũng không thể giết, vậy nên bà ta mới cố ý gây ra bi kịch gia đình cô!
Gián tiếp gán tội lỗi lên cô, khiến cô cả đời không khống chế được ma pháp!
Nhãi ranh chỉ có thể là bại tướng dưới tay bà ta!
Selina kìm nén rất tốt, nhưng bàn tay cô vẫn run lên, dường như cô không thật sự lạnh lùng như những gì cô luôn biểu hiện.
Ánh mắt cô dần dao động, luồng ma pháp bao bọc quanh thân cũng trở nên yếu đi.
Dù lý trí cô vẫn tỏ tường, nhưng cảm xúc lại là thứ cô không khống chế được.
Selina thật sự chán ghét chính mình! Cô ghét đặc tính ủy mị của loài người, cô ước gì thế gian không tồn tại thứ vô dụng như cảm xúc!
Chợt một ngọn lửa đâm xuyên qua vòi rồng hắc ám, siết chặt tay chân Phù thủy Bóng đêm.
Cảm giác nóng cháy ăn mòn da thịt kéo bà ta ngã xuống, tiếp theo chính là nắm đấm thô bạo như trời giáng nhét thẳng vào mồm.
Khuynh Diễm xắn tay áo nhấn đầu bà ta, hung hăng đấm bà ta rơi cả răng!
Đã giết cha mẹ người ta, mà còn đổ lỗi cho người ta.
Thứ nhân phẩm giẻ rách lại dám tự xưng là giáo viên?
Với tư cách là một cô giáo thiện lương có đạo đức, ta không thể bỏ qua cho loại chó má sỉ nhục ngành nghề này!
Hắc Khuyển: [...] Thiện lương có đạo đức??
Xin lỗi chứ kí chủ đang nói ai vậy?
Phù thủy Bóng đêm há miệng muốn nói thêm gì đó, nhưng bà ta đã lập tức bị Khuynh Diễm tát ngang chặn lại.
Tiếng "chát" thô bạo kia chỉ nghe thôi đã thấy có bao nhiêu tàn nhẫn.
Giáo viên đóng vai trò rất quan trọng, trẻ con chỉ là tờ giấy trắng, nên những thứ người thầy tô vẽ sẽ đi theo chúng cả đời.
Nếu đó là bức tranh đẹp, học trò nhỏ sẽ tự tin hăng hái tiến về phía trước.
Nhưng nếu đó là điều sai trái ác ý, thì sẽ biến thành bóng ma kìm hãm đứa trẻ phát triển.
Phù thủy Bóng đêm dùng cách này để phá hủy tuổi thơ Selina, thật sự là vô cùng thâm độc!
"Khi cô bị chó dại cắn, cô nên trách con chó mắc bệnh dại, chứ không phải trách thịt mình quá ngon." Khuynh Diễm bóp cổ người phụ nữ, ngẩng đầu cười với cô gái đang đứng ở đối điện: "Đến đây, đấm chết bà ta, tôi giữ cho cô."
Rõ ràng nụ cười của Khuynh Diễm trông rất quỷ dị, hành động cũng đáng sợ bạo lực, nhưng không hiểu sao lại khiến Selina cảm thấy... bình tâm.
Cảm xúc căm ghét áy náy dưới đáy lòng dần trở nên an tĩnh.
Gương mặt cô vẫn lạnh lùng không biểu cảm, hỡi sững người vài giây, rồi thật sự bước đến cùng Khuynh Diễm đánh Phù thủy Bóng đêm.
Ma pháp ma thuật gì đó đều vứt sang một bên, bây giờ nơi này chỉ có nắm đấm xả giận.
Đây có lẽ là lần đánh người sảng khoái nhất trong đời của Selina, uất ức đè nén bao năm cứ như vậy trực tiếp trút xuống.
Cô thậm chí không cần dùng lực giữ bà ta, vì đã có Khuynh Diễm nhấn đầu bà ta giúp cô.
Phù thủy Bóng đêm cảm thấy mình bị sỉ nhục đến tận cùng!
Nếu Selina và Khuynh Diễm tấn công bằng ma pháp, có lẽ bà ta cũng không điên tiết thế này!
"Thời gian ngưng đọng!" Âm thanh nổi giận gầm lên, vạn vật xung quanh tức khắc đều dừng lại bất động.
Chỉ cần khiến Khuynh Diễm bị sự gián đoạn giam giữ, một mình Selina sẽ không đủ sức chống đối Phù thủy Bóng đêm.
Chờ sau khi bà ta hạ gục Selina, thì Khuynh Diễm sẽ phải cam chịu trước thần chú thời gian quay ngược.
Chia rẽ hai người các cô chính là cách hữu hiệu nhất để lật ngược tình thế!
Nhưng sự kiện tiếp theo hoàn toàn vượt khỏi dự kiến của Phù thủy Bóng đêm, vì Khuynh Diễm không hề bị thần chú ảnh hưởng.
Bàn tay cô vẫn mạnh mẽ đè khuôn mặt bà ta sát mặt đất, nụ cười nhàn nhạt ẩn trong bóng tối toát ra cảm giác rùng rợn quỷ dị.
Người phụ nữ kinh hãi giãn rộng đồng tử. Tại sao Kadienne không bị thời gian khống chế!
Rõ ràng trong lần đầu tiên bà ta niệm chú, cô đã…
"Ta đã giả vờ đó! Có phải kỹ năng diễn của ta rất xuất thần không?" Khuynh Diễm vô cùng tự hào hỏi.
Kỹ năng diễn như thần thế này, không tham gia vào giới giải trí đúng là lãng phí nhân tài.
Cẩu Tặc, vị diện sau đi đóng phim đi!
Hắc Khuyển yên lặng ghi vào sổ. Tuyệt đối không bao giờ để kí chủ làm diễn viên.
Kỹ năng của cô chỉ có nước đi đóng phim kinh dị!
"Làm sao có thể? Chuyện này… tuyệt đối không có khả năng!" Phù thủy Bóng đêm giãy giụa không tin, ngón tay chĩa thẳng vào Khuynh Diễm lần nữa hô to thần chú: "Thời gian ngưng đọng!!!"
Rắc!
Ngón tay gân guốc dài nhọn bị bẻ gãy!
Khuynh Diễm nghiêng đầu giương nụ cười cứng ngắc cùng ánh mắt chết chóc nhìn bà ta, nhưng lời nói lại hướng về phía Selina: "Kết thúc đi, tôi buồn ngủ rồi."
Muốn về ôm ôm tiểu ăn vạ một chút, thế giới bên ngoài đáng sợ quá.
Hắc Khuyển: […] Thế giới bên ngoài muốn nói, cô mới là người đáng sợ đấy!