Một lòng một dạ vì một người...
Đọc đến đoạn này, Linh Vân trầm tư, ngực nhói nhẹ. Cô đưa tay ấn ngực, điều chỉnh lại tâm tình xúc cảm của mình. Đối với cô mà nói, chân tình là một thứ gì đó rất ư là rẻ tiền. Diệp Ngôn cũng vậy, Linh Vân cũng vậy. Chân tình quá, hoá đau thương. Đôi lúc, tâm ngươi phải ác lên, ác lên một chút, vậy thì kẻ ướt gối hàng đêm sẽ không phải là ngươi nữa.
Trở lại với quyển tiểu thuyết này, nói về cuộc gặp gỡ lần đầu của nam phụ với nữ chính. Du Hướng Y trong một buổi tiệc, đàn một khúc dương cầm, lại thành công nhận được sự chú ý của Diệp Ngôn. Anh ta bị cuốn hút bởi khí chất thanh cao không nhiễm bụi trần của đoá sen trắng ấy, một hơi thở tràn ngập thanh xuân.
Diệp Ngôn thầm nâng đỡ nữ chính, vì cô ta trả tiền học phí Đại học, nâng đỡ một vài vai diễn thích hợp cho cô ta. Thậm chí, bọn họ đã yêu nhau mập mờ một khoảng thời gian ngắn. Nhưng ngày vui ngắn lại chẳng tày gang, Du Hướng Y đột ngột xa lánh Diệp Ngôn, cắt đứt mọi liên lạc với anh ta. Cô ta biến mất một cách kì bí, lại khiến tâm anh đau đớn khôn nguôi. Sự thật ở đây, thực ra Du Hướng Y chẳng đi đâu cả. Cô ta đi làm tình nhân của nam chính, bị nam chính cầm tù thôi.
Diệp Ngôn vật lộn trong cơn đau khổ thất tình. Trong khoảng thời gian ấy, Linh Vân đã luôn ở bên anh, thấu cảm cho anh. Hai người bọn họ là thanh mai trúc mã, cảm tình niên thiếu. Chỉ là thời gian trôi đi, thiếu niên lang năm xưa hứa rước sính lễ hồng trang sang cưới cô về làm vợ đã sớm mất không còn. Tim anh ta nay tồn tại một người con gái khác, người con gái ấy lại không phải là Linh Vân.
Diệp Ngôn đồng ý cưới Linh Vân, đồng ý một cách nhanh chóng, hôn lễ của bọn họ tổ chức cũng vô cùng đình đám xa hoa.
Nhưng hôn lễ xa hoa có mấy thì sao? Xa hoa như vậy, rầm rộ như vậy, cuối cùng cũng chỉ làm trò cười cho thiên hạ mà thôi. Đoạn nghiệt duyên này, hạ màn đầy tang tóc và bi thương làm sao! Một người yêu, một người không yêu, phụ nữ lụy tình, đàn ông lại vô tình.
Mấy tháng đầu mới cưới, Diệp Ngôn còn tỏ ra bản thân là một người chồng có trách nhiệm, săn sóc yêu vợ hết mực. Song sau khi Du Hướng Y xuất hiện trở lại, sự lạnh nhạt của anh ta thể hiện đặc biệt rõ ràng. Anh không muốn thân mật cá nước với Linh Vân, không muốn cùng Linh Vân thực hiện nghĩa vụ vợ chồng. Tệ hại hơn cả, khi mà vợ anh ta sảy thai, anh vẫn có thể an ủi nữ chính bên ngoài được.
Anh ta thâm tình với mình nữ chính, giết chết vợ mình.
Linh Vân chết thật, đứa con trong bụng không còn, chồng lại không thương. Trong lúc tâm trạng kích động khó kiểm soát, cô ấy đã cầm kim tiêm thọc mạnh đứt động mạch cổ của mình, chết không nhắm mắt, lòng ngập tràn oán khí, máu tươi chảy đầy.
Màn hình điện tử trước mặt tắt phụt, Linh Vân ngồi trên giường, nhắm mắt, sắp xếp lại những dòng chảy kí ức hỗn loạn trong đầu. Đây là một thời đại khác hoàn toàn với chế độ phong kiến cổ hủ trước đó...
Đây là thế giới với chế độ một vợ một chồng.
Thực ra việc Diệp Ngôn đi ôm ấp Du Hướng Y, Linh Vân chẳng cảm thấy sai trái lắm. Phải chăng do tư tưởng cô đã ăn sâu những phong tục cũ rích của xã hội xưa? Dẫu cho chính mình đã tiếp nhận nền văn minh mới của thế kỷ hai mươi mốt, những tư tưởng đó vẫn cứ cắm rễ trong đầu cô không thể xoá nhoà.
Linh Vân không tiếc Diệp Ngôn, chỉ tiếc đoạn tình cảm tươi đẹp mà mình từng dành cho anh. Tình cảm niên thiếu, chân thành lại nồng nhiệt đến mức nào, kể cả khi anh không còn yêu cô nữa, cô vẫn cố chấp gả cho anh?
Kỷ niệm chính là thứ đã giết chết một người. Nhưng cũng nhờ vào bao kí ức tiền kiếp xâm nhập vào đầu, cô nay không phải là chính mình của quá khứ nữa rồi.
Khiến cho Diệp Ngôn yêu mình? Đối với nhiệm vụ tưởng như khó nhằn này, Linh Vân chỉ có thể chống trán thở dài.
Đoạn thời gian đây, là cô mới phát hiện mình có thai. Có thai sao? Linh Vân đưa tay vuốt bụng, cô còn chưa kịp nói cho Diệp Ngôn nghe về đứa trẻ trong bụng này, anh ta đã bỏ đi, chỉ vì người trong tim của anh ta đang cảm thấy khó chịu, nên anh ta liền buông tay người vợ yêu mình hết mực mà khoác áo ra ngoài rồi.
Lục lọi tủ kéo, tìm thấy sổ khám bệnh và giấy siêu âm. Linh Vân lật ra xem, đứa bé trong bụng đã được hơn tuần rồi.
Linh Vân nhẩm miệng, tính toán, khoé môi gợi lên một nụ cười không có ý tốt lành. Coi nào? Chà! Đứa trẻ chưa thành hình trong bụng cô có thể là một quân cờ thích hợp để lợi dụng đấy!
Vò nát tờ giấy kết quả siêu âm, đem nó vứt vào thùng rác.
Linh Vân nghĩ mẩm, cô cần phải lên kế hoạch tỉ mỉ lâu dài để có thể công lược thành công Diệp Ngôn mới được.
Khiến một người đàn ông yêu mình...Nếu như ngươi đủ tâm cơ, ngươi sẽ làm được, sẽ đem gã đùa giỡn trong lòng bàn tay, khiến gã phải moi tim chết đi sống lại vì mình.
Bài học ở kiếp trước, cô đã sớm vỡ lòng. Chỉ là thứ kiếp trước cô mong muốn, là hoàng quyền chứ không phải tình yêu. ( Kiếp trước lụy tình nên mất niềm tin vào đàn ông quá! :> Vì mục đích không từ thủ đoạn là đây.