Buổi sáng Lã Phong thức dậy phát hiện bản thân đang ở một gian phòng xa lạ, đầu thì đau nhức như muốn nổ tung vì uống quá nhiều rượu.
"Tỉnh rồi đó hả?"
"Thần Vũ? Là anh đưa tôi về sao?"
Thần Vũ đi vào phòng với ly nước chanh trên tay: "Nếu không cậu nghĩ mình tự bay về được chắc?"
"Cảm ơn."
"Còn nhớ đêm qua cậu đã nói gì không?"
"Hả?" Lã Phong ngơ ngác, hiển nhiên không còn nhớ gì nữa.
"Cậu bảo tôi đưa Khả Mạn trở về gì đó."
"Vậy sao?" Lã Phong cụp mắt, bàn tay nắm ly nước chặt hơn: "Tôi say quá nên nói linh tinh thôi. Anh không cần để ý đâu."
Thần Vũ có vẻ không nghi ngờ gì về lời giải thích này. Anh nhắc nhở hắn nhanh chóng xuống nhà dùng ăn sáng rồi rời đi.
Trong khi Lã Phong vẫn còn đang ngây ngẩn trên giường, Thập Nhất đột ngột xuất hiện trước mặt hắn.
"Sao cậu không nói cho Thần Vũ biết tôi là giả."
"Cô… sao cô cũng ở đây?"
"Không phải cậu đã sớm biết mối quan hệ giữa Thần Vũ và Phương Khả Mạn rồi ư?"
Phải rồi, trong tích tắc Lã Phong đã quên mất điều này. Hắn cụp mắt nhìn xuống ly nước trong tay, lại là bộ dạng không chút sức sống ấy.
"Anh ta ngốc như vậy, biết cũng chẳng có tác dụng gì."
"Xem ra cậu chịu từ bỏ việc lấy lại thân thể cho Phương Khả Mạn rồi nhỉ?"
Lã Phong lập tức ngẩng phắt lên, ánh mắt thù địch: "Cô nói gì?"
"Không phải hả? Trông cậu như sắp chết đến nơi nên tôi tưởng cậu chuẩn bị đi xuống địa ngục tìm cô ta chứ?"
Lã Phong đã bị những lời này khiêu khích, hắn lập tức đứng dậy đi tới trước mặt Thập Nhất, gằn giọng:
"Đừng hòng! Tôi tuyệt đối sẽ đem Phương Khả Mạn trở về!"
Ly nước chanh được Lã Phong tu một hơi hết sạch. Hắn không ở lại dùng bữa mà vội vàng rời khỏi Phương gia ngay. Ít nhất thì dáng vẻ não nề kia cũng đã biến mất trên người hắn.
Không cần biết là thật hay giả, con người vẫn phải có một mục đích sống thì mới có thể tiếp tục tiến về phía trước được.
"Khả Khả, em nói gì mà làm Lã Phong tức giận bỏ về thế?"
"Không có gì. Ăn sáng thôi."
…
Sau bồi họp báo hôm ấy, trên mạng xã hội bàn tán rầm rộ về thân phận mới của Đại Thần Vũ cũng như việc Phương Khả Mạn công khai theo đuổi thực tập sinh. Người ta càng bàn tán thì chương trình Who is winner lại càng được quan tâm nhiều hơn.
Cho đến hiện tại chương trình đã tạo ra một sức hot vô cùng lớn, không đơn giản chỉ nhờ Lã Phong, Thần Vũ hay drama nữa, mà còn bởi vì nó được xây dựng hoàn toàn khác biệt với một gameshow thi thố ca hát bình thường.
Là chương trình thực tế, cuộc đua sống còn, thể hiện đúng bản chất cạnh tranh gắt gao của suất vé debut. Nhưng bên cạnh đó, khán giả được tiếp cận rõ hơn với cuộc sống sinh hoạt, tập luyện của thực tập sinh ở Tinh Hoa.
Những đứa trẻ 13-20 tuổi đã đánh đổi tuổi thơ vui chơi cùng bạn bè trang lứa, thậm chí là thời gian sống chung với gia đình để giành hàng giờ tại phòng tập luyện. Cái mà bọn họ muốn xem lúc này không phải là đội nào giành chiến thắng nữa, mà là quá trình phát triển của một idol thực thụ.
Bởi vì những cảnh quay tại chương trình đều quá chân thực nên không ít thần tượng của những công ty khác đều chia sẻ về nó lên trang cá nhân của bọn họ với những dòng bình luận tương tự "Thật hoài niệm… chúng ta cũng đã từng trải qua một thời đẫm nước mắt và mồ hôi như thế…"
Hiện chương trình vẫn chỉ được đăng tải trên youtube nên đã có không ít đài truyền hình gửi lời mời hợp tác sản xuất và phát sóng độc quyền Who is winner. Thậm chí là những đài truyền hình từng quay lưng với Tinh Hoa cũng mặt dày đề nghị hợp tác.
Có lẽ bọn họ tự tin cho rằng mình là đơn vị lớn nên nếu có mắt một chút Tinh Hoa sẽ phải thức thời bỏ qua hiềm khích cũ. Tuy nhiên, Thập Nhất lại cố tình chọn một đài tư nhân tầm trung để hợp tác.
"Phương Khả Mạn, bây giờ thì cô mới chính xác là đắc tội hoàn toàn với người ta rồi." Lã Phong cảm thán, chưa thấy người nào ngông cuồng như cô ta.
"Người có năng lực thì không cần sợ. Bọn họ muốn có rating còn phải đi mời chúng ta đấy. Nếu không cậu nghĩ tại sao catse của cậu và Thần Vũ lại cao ngất ngưởng như vậy?"
Người được hưởng lợi từ Who is winner không chỉ là thực tập sinh mà còn cả Thần Vũ và Lã Phong, nhân khí hiện tại của hai người đều tăng thêm một bậc.
Lã Phong hừ lạnh: "Cứ làm như tôi sẽ ký tiếp hợp đồng với cô không bằng."
"Ký chứ, một khi tôi vẫn ở trong thân xác Phương Khả Mạn."
Thập Nhất nói chính xác nên Lã Phong hoàn toàn không cãi được.
Hắn vẫn chưa từ bỏ cơ hội đưa Phương Khả Mạn trở về nên thỉnh thoảng sẽ đem đến một vài vật dụng kỳ lạ hoặc thậm chí lôi kéo cô đến các lễ cúng bái gì đó.
Thập Nhất vậy nhưng không hề phản kháng, phối hợp giúp Lã Phong toại nguyện.
"Này, nghe bảo ở núi Ô Môn có ông thầy bắt ma giỏi lắm, cô sắp xếp cuối tháng này phải đi với tôi đấy."
Ít nhất thì hắn cũng sẽ thông báo trước cho cô một thời gian để sắp xếp.
"Biết rồi."
"Hai người định đi đâu cơ?"
Từ phía sau vang lên âm thanh, cùng lúc, một bóng dáng chen vào ngồi giữa Thập Nhất và Lã Phong.
"Khả Mạn, em lại định lén tôi đi hẹn hò với tên già này sao?"
"Thằng nhóc kia! Cậu nói ai là tên già hả?"
"Đã già còn chậm hiểu nữa."
Từ ngày có Thập Nhất bảo kê, Quách Tần liền không nể nang lộ ra bộ mặt thật của mình.
Trước khi hai người đó lao vào đánh nhau, Thần Vũ đã xuất hiện kịp thời tách bọn họ ra.
"Sao mỗi lần gặp mặt hai người đều như chó với mèo vậy? Bộ kiếp trước có thù sao?"
"Anh rể, là tại anh ta gây sự trước." Quách Tần gọi Thần Vũ hai tiếng anh rể thật trơn tru, không quên mách lẻo: "Rõ ràng Khả Mạn đã là hoa có chủ mà anh ta cứ suốt ngày rủ rê cô ấy đi linh tinh! Hừ! Không biết liêm sỉ!"
Lã Phong đen mặt: "Người tôi muốn đi cùng là Phương Khả Mạn chứ ai thèm nhòm ngó người yêu của cậu."
Người duy nhất có thể hiểu câu nói đó của hắn chỉ có mình Thập Nhất.
"Ồn ào quá! Tất cả về chỗ đi, chuẩn bị ghi hình rồi kìa." Thập Nhất phải lên tiếng giải tán đám đàn ông phiền hà này.
Thần Vũ kéo Lã Phong lên sân khấu, không quên gài kèo hắn:
"Hôm nay cá cược xem đội ai thắng không?"
"Thôi đi, sáng tác rõ ràng là thế mạnh của team B. Ngu mới chơi."
"À… hóa ra cậu sợ. Thế thì thôi vậy!"
"Ai nói tôi sợ chứ! Chơi thì chơi!"
Trong khi Lã Phong và Thần Vũ đã kéo nhau rời đi thì Quách Tần vẫn đang cố nán lại chỉ để lén lút nắm tay Thập Nhất.
"Cậu bắt đầu có fan rồi đó. Cẩn thận chút đi."
"Không quan tâm, tôi có em là đủ rồi." Quách Tần nở nụ cười rạng rỡ. So với hai tháng trước hình như cậu ta lại cao và trắng hơn một chút.
Chàng trai nhanh nhảu ghé má cô hôn chụt một cái rồi mới chạy tút đi.
Thập Nhất lẳng lặng quan sát Quách Tần tự tin thể hiện bản thân trên sân khấu, so với những tập đầu tiên, giọng hát của hắn đã có sự thay đổi rất lớn, đến Thần Vũ cũng phải kinh ngạc về sự lột xác ấy.
Đẹp trai, hát hay, nhảy giỏi lại thêm scandal được Phương Khả Mạn công khai theo đuổi nên độ nổi tiếng của Quách Tần cao hơn hẳn những thực tập sinh khác.
Team B vốn lép vế trước team A ngày càng trở nên tự tin hơn, không ngừng phấn đấu, và hiện tại còn tạm dẫn đầu với chiến thắng ở vòng thi bán kết hôm nay.
Kết thúc ghi hình, Quách Tần hớn hở chạy lại Thập Nhất để khoe khoang thành thích.
"Khả Mạn, em sẽ đi liên hoan cùng team chúng tôi chứ?"
"Hôm nay tôi có việc rồi."
Gương mặt ai đó lập tức bí xị: "Nhưng tôi muốn chia sẻ niềm vui với em mà."
"Dù sao cũng chỉ mới bán kết thôi. Đợi cậu thành công debut, tôi sẽ tặng cậu món quà lớn hơn. Được chứ?"
"Tôi biết rồi. Vậy…" Quách Tần nắm tay Thập Nhất, dùng đôi mắt lấp lánh mong đợi như chú cún nhỏ, dè dặt hỏi cô: "Đêm nay… tôi tới chỗ em được không?"
Đối diện với gương mặt ấy, Thập Nhất không tài nào nói ra câu từ chối.
"Chắc tôi sẽ về hơi muộn. Cậu cứ đi chơi thoải mái với team rồi hẵng về."
Quách Tần ngoan ngoãn tạm biệt Thập Nhất, nhưng ngay khi cô rời đi thì hắn cũng viện cớ để không tham gia buổi liên hoan.
Hắn nói với Thần Vũ muốn trở về ký túc xá nghỉ ngơi rồi lén lút bắt taxi đi đến một địa điểm bí mật.
Ở đó, có hai người đàn ông mặc vest đang đợi sẵn.
"Xin chào, lần đầu gặp mặt nhỉ? Chúng tôi đã đợi khá lâu để cậu đồng ý cuộc hẹn này đấy."
"Âu tổng, anh nên nói vào việc chính luôn đi."