Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

Tiểu đội của Tả Hạo Lâm và Tịch Viêm Hi đánh trận đầu tiên.

Những người khác theo sau bọn họ xông ra.

Bên ngoài zombie ngửi được hơi thở nhân loại, lập tức rít gào xông tới.

Chiến đấu, hết sức căng thẳng.

Rầm! Ầm! Phịch! Vút!

Lê Viện vung roi vang bốn phía. Cây roi đỏ rực đi đến đâu, đầu zombie nổ mạnh đến đó, bắn chất nhầy tung tóe khắp nơi.

Trải qua nỗ lực của mọi người, cuối cùng cũng mở ra một lối đi nhỏ. Mà lối đi nhỏ này chính là hy vọng của tập thể, cũng là đường sống của bọn họ.

Sau khi lao ra ngoài, mấy tiểu đội tách nhau hành động. Lê Viện cùng Thu Ly dẫn mười ba người vượt qua bầy zombie, thật vất vả mới tìm được một chiếc xe chui vào.

“A…”

Có người bị zombie bắt được, trong chớp mắt, cứ như vậy bị đám zombie xé xác.

Lê Viện vừa quay đầu lại, nhìn thấy chính là hình ảnh như vậy. Thậm chí cô còn không có cơ hội ra tay, chỉ có thể trơ mắt nhìn người kia biến thành xác chết.

“Thật đáng sợ!” Một cô gái xấp xỉ tuổi Lê Viện nói: “Tịch tiểu thư, chúng ta trở về thành phố đi!”

“Cô không phát hiện đám zombie này có tổ chức sao? Đến cả zombie còn biết nhất trí đoàn kết, chúng ta là con người mà lại năm bè bảy mảng. Cô cho rằng xông ra thì an toàn. Thấy chưa? Phía trước tất cả đều là zombie. Mấy tiểu đội chúng ta cần phải phối hợp mới có thể tồn tại trở về thành phố.” Lê Viện ngồi ghế phụ, nghe lời của cô gái xong không cao hứng mà nói: “Dọc đường có rất nhiều xe con. Nếu cô sợ chết, có thể tự lái xe trở về.”

Cô gái đương nhiên không dám tự mình lái xe trở về. Nghe Lê Viện nói xong, chỉ có ngậm chặt miệng, không dám lại trêu chọc Lê Viện.

“A…” Từ nơi không xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

“Cứu mạng… Cứu mạng…”

Đám người Lê Viện nghe thấy âm thanh.

Người lái xe chính là một thanh niên mang mắt kính. Lê Viện ngồi ghế phụ, nói với cậu ta: “Chạy đến đó nhìn xem.”

“Nhưng mà…” Thanh niên mang mắt kính run rẩy. “Quá nguy hiểm.”

“Tôi nói lại một lần cuối cùng. Nếu không nhất trí đoàn kết, lần này rất khó sống sót trở về. Muốn tự chạy trốn một mình, có thể lập tức cút xuống xe.”

Chiếc xe chạy về hướng phát ra âm thanh. Trước mắt là hai tiểu đội của La Ngọc Thần và Kiều Lăng Dương bị bao vây ở chỗ này.

Ban đầu mỗi tiểu đội gồm có mười lăm người, hiện tại hai đội gộp lại còn không đủ mười lăm người.

“Dừng xe.” Lê Viện nói với thanh niên mang kính.

Thanh niên run rẩy dừng lại.

Lê Viện và Thu Ly lập tức xuống xe chạy đến cứu viện.

Mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau. Cuối cùng vẫn chỉ còn cách xuống xe chiến đấu.

Lê Viện là đại tiểu thư Tịch gia, nếu bọn họ bỏ trốn, cho dù có thể giữ mạng trở về, chỉ sợ cũng không thể ở lại thành phố C.

Kiều Lăng Dương nhìn thấy Lê Viện, âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Có lẽ là sự tín nhiệm đối với cô, chỉ cảm thấy miễn là cô xuất hiện, tất cả mọi vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết. Đối với người bạn đồng hành này, hắn vô cùng tin tưởng.

“Bác sĩ Kiều, dao giải phẫu của anh không dùng được sao?”

Lê Viện nhìn hắn trêu ghẹo.

Kiều Lăng Dương và cô tựa lưng vào nhau. Hai người đều yên tâm đưa lưng mình giao cho đối phương.

“Dao giải phẫu vẫn dùng tốt, nhưng nếu không có người phối hợp, vậy sẽ vô tích sự. Cô đến rồi, tôi nghĩ màn giải phẫu này có thể hoàn thành.”

Ầm! Pằng! Ầm! Pằng!

Lê Viện ném roi, Kiều Lăng Dương vung đao trong tay. Hai người ăn ý mười phần.
La Ngọc Thần nhìn đôi nam nữ, trong lòng cực kỳ không thoải mái.

Hắn ta mới là vị hôn phu của cô. Nhưng từ khi xuất hiện đến bây giờ, cô thậm chí còn không hỏi hắn một câu. Bọn họ quen nhau từ thời đại học, trước kia cô đều vây quanh hắn ta. Chẳng lẽ mạt thế đến, bọn họ tách ra một quãng thời gian, tình cảm cứ như vậy mà hao mòn sao? Cô sẽ không coi trọng người khác chứ?

Nhấn Mở Bình Luận