Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

"Không vội, vết thương của anh không nghiêm trọng. Hiểu Vũ cũng mệt rồi, mau ngồi xuống nghỉ ngơi."

La Ngọc Thần rốt cuộc cũng nhớ tới mình là vị hôn phu của " Tịch Hiểu Vũ ", khó có dịp thể hiện một mặt chăm sóc.

Nguyên chủ đã bao lâu không cảm nhận được sự quan tâm của hắn?

Kỳ thật giữa hai người đã sớm xảy ra vấn đề. Bởi vì ở bên nhau đã lâu, cho dù nguyên chủ có xinh đẹp như hoa, nhìn mãi cũng sẽ chán. Mà ở trường chưa bao giờ thiếu các nữ học sinh xinh đẹp, người liếc mắt đưa tình giống như Nguyễn Thu cũng không ít. La Ngọc Thần bên ngoài thì làm bộ, kỳ thật trong lòng mừng thầm không thôi.

"Chị dâu, đại ca đi ra ngoài tìm chị. Chị không quan tâm đến anh ấy sao?" Đầu To thấy màn tình cảm thăng trầm này, âm thầm sốt ruột giùm Tả Hạo Lâm.

Lê Viện nghe Đầu To nói xong, quả nhiên có chút lo lắng.

Cô đứng lên, đi đến cửa nhìn tình huống bên ngoài.

"Đại ca chỉ có một mình ra ngoài tìm chị. Đám zombie kia hung tàn như thế, anh ấy lại là một kẻ ngốc, không tìm thấy người sẽ không trở về. Cho dù đại ca rất lợi hại, nhưng cũng sẽ có lúc bị kiệt sức!"

"Chị Hiểu Vũ với vị đại ca này tình cảm thật tốt." Vừa rồi Lê Viện giáo huấn Nguyễn Thu, Nguyễn Thu thuận theo bò lên cột, dứt khoát không gọi giáo viên nữa, trực tiếp kêu chị.

Nhưng lời nói ra cũng không phải là lời mà " em gái " nên nói. Cho dù đó là sự thật, mọi người đều không lên tiếng, cô ta tự khơi mào không phải là miệng tiện sao?

"Tôi ra..." Lê Viện vừa định nói " tôi ra ngoài tìm xem ". Còn chưa dứt lời, liền thấy Tả Hạo Lâm lảo đảo trở về.

Thấy bóng dáng của hắn, vội vàng mở cửa ra cho hắn tiến vào.

Sau lưng Tả Hạo Lâm có rất nhiều zombie đang đuổi theo. Chờ đến khi hắn tiến vào liền đóng chặt cửa lại, ngăn những con zombie đó ở ngoài.

Rầm! Lê Viện khép lại cửa. Còn chưa kịp xoay người, một đôi tay ôm lấy eo cô, giam cả người cô vào trong ngực.

"Em không sao thật tốt."

Tả Hạo Lâm nói bên tai cô.

"Hiểu Vũ." La Ngọc Thần sắc mặt khó coi. "Người này là ai?"

Lê Viện vỗ vỗ cánh tay Tả Hạo Lâm, ý bảo hắn buông mình ra.

Đối mặt với chất vấn của La Ngọc Thần, cô không chút hoang mang: "Bạn bè."

Tả Hạo Lâm không hài lòng với " thân phận " này. Có điều, hắn sẽ không phản bác lời của Lê Viện vào lúc này.

" Hiểu Vũ " nói hắn là bạn, vậy thì là bạn đi! Danh phận gì đó không quan trọng, chỉ cần có thực quyền là được.

"Anh bị thương?" Lê Viện phát hiện Tả Hạo Lâm bị thương, bắt lấy tay hắn, truyền dị năng vào vết thương.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, miệng vết thương của Tả Hạo Lâm lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ khép lại.

"Hiểu Vũ, không phải em nói không có dị năng sao?" La Ngọc Thần đau kịch liệt nhìn cô. "Vì sao?"

Vì sao lại lừa hắn?

Hắn ta mới là vị hôn phu của cô!

Lê Viện liếc nhìn hắn ta một cái: "Vừa rồi không có, nhưng sau khi nghỉ ngơi một lát, đã có chút dị năng."

"Anh còn đang bị thương đây!" La Ngọc Thần bất mãn. "Anh là vị hôn phu của em."

Cho dù tính theo thứ tự đến trước và sau, thì hắn ta cũng là người được điều trị trước.

Lê Viện thu hồi tay, xác định Tả Hạo Lâm không bị thương chỗ nào khác, lúc này mới phản ứng lại La Ngọc Thần.

"Anh ấy vừa là đồng đội, vừa là ân nhân cứu mạng, cũng là người nhà của tôi. Tôi điều trị cho người nhà của mình không có vấn đề gì chứ?"
"Nhưng anh cũng là vị hôn phu của em!" La Ngọc Thần cảm thấy lời giải thích của Lê Viện có chút kỳ quái.

"Vị hôn phu, đó chính là chưa lập gia đình, ngay cả vợ chồng đã kết hôn đều có khả năng ly hôn, huống chi là chưa lập gia đình. Với lại anh bị thương cũng không nặng. Đại nam nhân mà tính toán chi li như vậy làm gì?"

Đầu To xì cười rộ lên.

Há há!

Cậu đã nói rồi mà, vị bá vương hoa này không có khả năng ánh mắt kém như vậy, từ bỏ một nam nhân tốt như lão đại đi thích cái đồ ẻo lả kia.

Nhấn Mở Bình Luận