Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

La Ngọc Thần cuối cùng cũng xác định được một việc, đó chính là ‘ Tịch Hiểu Vũ ’ thay lòng đổi dạ.

Nguyên nhân là do người đàn ông này?

Hình như người lần trước gặp cũng là hắn.

Vì vậy, cô đã thích người khác?

La Ngọc Thần không cam lòng. Thứ mình giữ gìn suốt mấy năm, còn chưa kịp nếm vị, đã để cho người khác cướp đi mất. Còn tình cảm lâu năm của bọn hắn thì sao?

Không được! Hắn ta không tin cô đã hết tình cảm với mình. Trước đây cô vẫn luôn một lòng chung tình với hắn,  những cảm xúc đó không phải là giả. Hiện tại có khi là đang lạt mềm buộc chặt mà thôi. Không phải cô đã nghe thấy chuyện của hắn ta và Nguyễn Thu sao? Nhất định là có người đã nói bậy trước mặt cô, khiến cho cô buồn bực, nên mới dùng cách như vậy hấp dẫn sự chú ý của hắn.

“Hiểu Vũ nói đúng. Anh là vị hôn phu của em, hai ta là người một nhà. Em không cần khách sáo với anh.” La Ngọc Thần thu liễm tức giận, nở nụ cười lấy lòng.

Mọi người xung quanh đều muốn cạn lời.

Người này là máu M chắc? Nếu không sao người ta đã phớt lờ hắn như thế, hắn càng chạy tới vội vàng lấy lòng?

“Không biết những người khác thế nào rồi. Có chạy thoát được không nữa?” Lâm Lâm nói: “Vừa rồi em còn nhìn thấy Tịch thiếu trên đường.”

Lê Viện nhíu mày.

Tịch Viêm Hi là anh trai cô, thật lòng đối xử tốt với cô. Cho dù có phải vì nhiệm vụ hay không, cô đều không muốn anh xảy ra chuyện gì.

Ban đêm, những người khác đều đã nghỉ ngơi. Lê Viện vốn luôn nhắm mắt, lúc này đột nhiên mở mắt ra, nhẹ bước về phía cửa.

Chợt có một bàn tay nắm lấy cổ tay cô.

Lê Viện quay đầu lại, là Kiều Lăng Dương.

“Xuỵt!” Cô làm một động tác im lặng.

Kiều Lăng Dương nói nhỏ: “Ban đêm rất nguy hiểm.”

“Nhưng tôi không thể mặc kệ anh mình được.” Lê Viện nói: “Buông tay tôi ra.”

“Tôi đi cùng cô.” Kiều Lăng Dương nói, kéo cửa ra ngoài trước.

Lê Viện muốn ngăn hắn lại, nhưng lại sợ đánh thức những người khác. Cô chỉ có thể theo sát bước chân hắn.

Hai người lên xe. Vào ban đêm zombie cực kỳ nhạy bén, so với ban ngày còn thông minh hơn. Hai người lái xe loạn xạ, đâm không chết zombie thì dùng dị năng.

Tìm kiếm hồi lâu, vẫn không tìm thấy tiểu đội của Tịch Viêm Hi. Nhưng không ngờ lại tìm ra con zombie hệ tinh thần mục tiêu của mọi người.

“Anh đoán nó cấp mấy?”

“Cấp ba.”

“Anh đang cấp mấy?”

“Vừa đến cấp hai.”

“Không ổn, tôi cũng đang cấp hai. Cho nên…”

Lê Viện và Kiều Lăng Dương nhìn nhau. Sắc mặt của hai người đều vô cùng nghiêm túc.

Zombie hệ tinh thần mặc trang phục đạo sĩ. Nói cách khác, khi còn sống nó chính là một đạo sĩ.

Chỉ có đạo sĩ thật sự mới có năng lực tinh thần mạnh như vậy. Đạo sĩ giả chỉ biết hãm hại lừa gạt, không có thực lực chân chính, nhất định sẽ không có sức mạnh như vậy.

“Nếu đã gặp, thì chỉ có chiến. Hôm nay nếu không phải nó chết, thì chúng ta nghẻo.” Lê Viện đi ra khỏi xe. “Giải quyết được nó, ngày mai chúng ta sẽ phá được vòng vây của zombie.”

“Ừm.” Kiều Lăng Dương vung tay, con dao nhỏ biến thành một thanh kiếm.

“Dị năng của anh tốt hơn tôi nhiều.” Ít nhất nó có lực sát thương gây chết người. Mà cô chỉ có "tay không bắt sói".

Zombie đạo sĩ nhìn bọn họ bằng cặp mắt đỏ ngầu. Nó nhếch miệng nhe răng, lao về phía cả hai.
Ầm! Vút! Ầm!

Ngọn lửa bùng cháy trong không khí.

Dị năng của zombie đạo sĩ chính là tấn công bằng tinh thần.

“Hệ thống, tới lúc thể hiện thực lực của mi rồi.” Lê Viện vừa tấn công zombie đạo sĩ, vừa nói: “Che chắn công kích của nó.”

“Ký chủ, thiện lành nhắc nhở cô một câu, lực tấn công của hệ tinh thần sẽ gây hỗn loạn số liệu của hệ thống. Tôi chỉ có thể giúp cô che chắn mười phút. Trong mười phút nếu không giải quyết được nó, hai người sẽ gặp nguy hiểm.”

“Ok.”

Nhấn Mở Bình Luận