Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

Lê Viện giả bộ uống ly rượu của Trịnh thiếu gia, nhưng thật ra lại để hệ thống đổ nó đi.

Uống liên tục mấy ly, Trịnh thiếu gia bắt đầu ra tay.

“Em có thấy chúng ta mới là người chung một đường không, lần đầu tiên anh nhìn thấy em đã nhất kiến chung tình rồi, cuối cùng hôm nay mới có cơ hội ở riêng.”

“Anh uống say rồi à? Lần đầu tiên ta gặp nhau bên cạnh anh còn có Nguyễn Thu nữa mà, cô ta không phải là bạn gái của anh sao?” Lê Viện cố nén sự ghê tởm, không đẩy tay hắn ta ra.

“Bạn gái? Cô ta mà cũng xứng à? Người phụ nữ kia không biết có bao nhiêu đàn ông, thấy cô ta mới mẻ nên anh mới chơi với cô ta chút thôi, anh chỉ thích những người phụ nữ đẹp như em.”

Lê Viện cười khẽ, cầm lấy một chai rượu trên bàn: “Lời nói bên miệng của đàn ông thật đáng ghét, chỉ thích nói suông mà không có thể hiện. Nếu anh thật sự thích em thì uống hết chai rượu này đi.”

“Nếu anh uống hết chai rượu này thì có thưởng gì hử?” Bàn tay của Trịnh thiếu gia hướng vào chỗ đùi của cô.

Lê Viện mặc váy, tay hắn ta vén váy lên, mò tới chỗ giữa hai chân cô.

“Anh nói thích em, mà ngay cả chút thành ý này cũng không có à? Đúng là không thể tin đàn ông được mà.” Lê Viện giả bộ tức giận đẩy tay hắn ta ra.

Trịnh thiếu gia suýt chút nữa là chạm tới nơi thần bí kia rồi, lập tức trong mắt hắn ta hiện lên sự ảo não.

Nhưng điều này cũng khiến hắn ta càng thêm kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ.

“Được, anh uống.”

Trịnh thiếu gia cầm lấy chai rượu uống ừng ực ừng ực.

Lê Viện vẫn mỉm cười: “Anh Trịnh đúng là hào sảng.”

Trịnh thiếu gia uống một hơi rượu, ánh mắt có chút mê mang. Hắn ta ôm lấy bả vai Lê Viện, cười ha hả.

“Hiện tại em đã tin thành ý của anh chưa?”

“Tin rồi.” Lê Viện chân thành nhìn Trịnh thiếu gia. “Nhìn anh Trịnh lúc nãy thật ra dáng đàn ông, em bị anh mê hoặc mất rồi.”

“Ồ… Có một "chỗ" khiến anh Trịnh càng đàn ông hơn đấy?” Trịnh thiếu gia liếm môi. “Nhất định sẽ khiến em dục tiên dục tử.”

“Dạ! Nhưng chắc sẽ không ở chỗ này nhỉ? Nơi này ồn quá, không có tình thú gì hết.” Lê Viện nũng nịn. “Đổi nơi khác nhé anh!”

“Được, anh đưa em về nhà sướng.”

“Về nhà là sao chứ? Chúng ta đổi một nơi tình thú hơn đi, nghe nói nhà anh Trịnh có mấy cái khách sạn mà, thời buổi mạt thế này mà vẫn có khách sạn, em muốn được mở mang thêm kiến thức.”

Đôi mắt Trịnh thiếu gia phát ra ánh sáng.

Khách sạn hắn ta mở không phải là khách sạn bình thường, mà là khách sạn tình thú dành cho đàn ông ở mạt thế, trong đó đạo cụ gì cũng có, thậm chí còn có thể chơi trò chơi kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ. Chỉ cần có tiền thì muốn chơi như thế nào cũng được, muốn tìm kiểu phụ nữ gì thì có phụ nữ đó.

“Cục cưng, em biết nhiều tin tức thật đó! Có phải đã sớm muốn đi rồi không? Để anh đưa em đi thấy việc đời nhé.”

Lê Viện đi theo Trịnh thiếu gia vào khách sạn tình thú, khách sạn này vẫn chưa chính thức khai trương nên không có nhiều người biết lắm. Nhưng Thiệu Duẫn Loan và ba Tịch ngày nào cũng theo dõi Trịnh thiếu gia, nên việc gì liên quan đến hắn ta cũng nắm rõ trong lòng bàn tay, cô cũng không cần đi dò la cũng biết tình hình gần đây của Trịnh thiếu gia.

“Oa, nơi này thật đẹp.”

Vừa vào cửa đã thấy ánh đèn tối bên trong, cách trang trí cũng rất lãng mạn ưu nhã.

Trịnh thiếu gia gấp không chờ nổi chộp lấy cô.

Lê Viện né ra, nhẹ nhàng nói: “Anh vô tắm thơm tho trước đã nhé? Anh không chê, nhưng người ta ghét lắm!”

Trịnh thiếu gia có chút không kiên nhẫn, hắn ta sắp bùng nổ rồi, giờ còn tắm làm cái gì?
“Anh có muốn em thể hiện thật tốt không hả!” Lê Viện vươn tay, cọ xát trước ngực hắn ta.

Trịnh thiếu gia nuốt nước miếng, chịu đựng sự bùng nổ trong người nói: “Được! Anh đi tắm ngay đây, em chờ anh nhé.”

Nhấn Mở Bình Luận