Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

Trịnh thiếu gia nhếch miệng nói: “Muốn đấu với ông đây à, không có cửa đâu. Nếu hắn ta muốn tự tìm đường chết thì tao cũng không cần nương tay với hắn ta nữa. Bảo bối, nào, làm thêm một lúc nữa.”

Những lời cuối là nói với Nguyễn Thu.

Nguyễn Thu mở miệng, cô ta nói ra được rồi.

“Người phụ nữ Tịch Hiểu Vũ kia thật độc ác, em còn bị trúng chiêu của cô ta nữa chứ, nếu chúng ta có thể khống chế người phụ nữ này thì Thiệu Duẫn Loan sẽ nghe theo chúng ta thôi.”

“Nói đúng lắm, con nhỏ đó dám tính kế ông đây à, ông đây tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó, bắt được nó rồi, ông đây sẽ chơi chết luôn.”

Bên kia, Lê Viện và Kiều Lăng Dương đã kiểm tra xong mật thất, đang chuẩn bị rời đi thì không biết đụng phải cơ quan gì, chỉ thấy cửa đóng lại, còn phun ra mùi hương kỳ lạ vào bên trong.

“Khụ khụ…” Lê Viện bị sặc một chút.

Kiều Lăng Dương che mũi lại, nói Lê Viện: “Khí này có độc, đừng hít vào.”

Mùi hương kia càng lúc càng nồng, hai người tìm kiếm cơ quan trong phòng, nhưng hiện trường rất hỗn loạn nên không thể tìm thấy dấu vết gì.

Lê Viện gọi hệ thống, nhưng nó như người chết vậy, không trả lời cô, Lê Viện biết có kêu nó vô dụng, chỉ đành tự mình nghĩ cách.

“Không được, không thể hô hấp được.” Lê Viện đỡ vách tường.

Kiều Lăng Dương ấn huyệt đạo cho Lê Viện nên cô mới thấy thoải mái một chút, nhưng cũng không duy trì được bao lâu.

Chẳng lẽ hôm nay bọn họ sẽ phải chết ở đây ư?

Rầm!

Bang bang!

Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Kiều Lăng Dương đỡ Lê Viện, Lê Viện đã cố khống chế bản thân nhưng vẫn không thể thở nổi.

Hẳn là có liên quan đến mùi hương kia, chẳng lẽ mùi hương kia có tác dụng mạnh với cô, còn với Kiều Lăng Dương thì ít.

“Hiểu Vũ… Hiểu Vũ… Bác sĩ Kiều… Các người ở bên trong à?”

Kiều Lăng Dương gõ vách tường, lớn giọng hét: “Chúng tôi đang ở bên trong, trong này có cơ quan, nhanh cứu chúng tôi ra ngoài đi, trễ chút nữa sẽ không kịp mất.”

Sau khi Kiều Lăng Dương nói lời này, thì một lượng lớn mùi hương tiến vào xoang mũi và khoang miệng của hắn.

“Ưm…” Lê Viện kéo góc áo Kiều Lăng Dương, dưới cái nhìn chăm chú đầy nghi ngờ của Kiều Lăng Dương, cô hôn lên môi hắn.

Kiều Lăng Dương mở to đôi mắt.

“Tôi… rất khó chịu.” Lê Viện nhón mũi chân, cắn cánh môi của Kiều Lăng Dương.

Động tác của cô rất nhẹ, không làm Kiều Lăng Dương đau đớn, ngược lại có cảm giác ngưa ngứa.

Kiều Lăng Dương đè cô trên tường, cúi đầu đáp lại nụ hôn của cô.

“Ưm…”

Hai người hôn trong chốc lát, Kiều Lăng Dương dừng lại.

“Tôi biết đây là mùi hương gì, nó là thuốc kí©Ꮒ ɖụ© khiến làm người khác phát cuồng, nếu hôm nay chúng ta không khống chế được bản thân thì sẽ gϊếŧ hại lẫn nhau mất. Chỉ là…”

Chỉ là trong thân thể hai người đều có cảm xúc, nó áp chế sự gϊếŧ chóc xuống, một nam một nữ, hơn nữa hai người còn có hảo cảm với nhau, nếu muốn áp chế cảm giác gϊếŧ chóc này thì chỉ có một phương pháp, đó chính là va chạm tìиᏂ ɖu͙©.

Phanh! Vách tường đập vỡ. Tống Văn và Tả Hạo Lâm tiến vào.

“Các người đừng vào đây…”

Nhưng mà vẫn chậm.

Hai người đã xông vào, hơn nữa còn hít mùi hương kỳ lạ này.

“Giờ đi ra ngoài đã rồi nói sau.” Kiều Lăng Dương nói: “Đi mau.”
Mấy người rời khỏi nơi đó, Thiệu Duẫn Loan thấy bọn họ đi ra thì hỏi: “Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

“Phong tỏa nơi này lại đi, bên trong có cơ quan, chúng tôi hít vào một loại mùi hương kỳ lạ, không biết có ảnh hưởng tới thân thể hay không nữa.”

“Chúng tôi đã sai người đi bắt hắn ta rồi.” Thiệu Duẫn Loan nhíu mày. “Bắt được hắn rồi thì hỏi hắn ta đó là gì.”

Nhấn Mở Bình Luận