Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

Kiều Lăng Dương nhìn người phụ nữ cười ngã ra sau kia mà muốn đè chết cô.

Từ lúc nãy hắn đã đen mặt, dáng vẻ như muốn xé nát cô.

Nhưng mà khi Lê Viện ôm lấy hắn, hôn hắn một cái thì mọi sự u ám đều tiêu tan.

Nhìn gương mặt bướng bỉnh và tươi cười của cô, hắn không khỏi nở nụ cười theo.

Tống Văn chua lòm, chỉ đành đả kích Kiều Lăng Dương.

“Thì ra anh "thật sự không được ’ à.”

Kiều Lăng Dương lạnh lẽo nhìn cậu, chê cười nói: “Hy vọng lát nữa cậu sẽ có thể ‘được ’.”

“Đương nhiên rồi, tôi tuyệt đối sẽ không "vô dụng" như anh đâu.”

Kiều Lăng Dương ở bên cạnh mặc quần áo rồi nhìn Tống Văn biểu diễn. Sáu phút sau, Tống Văn đã đen mặt trèo xuống.

Người phụ nữ kia càng suиɠ sướиɠ cười to, toàn bộ thân thể đều run rẩy.

Mặt Tống Văn càng ngày càng đen, đôi mắt đỏ lên.

Kiều Lăng Dương có chút vui sướng .

“Thật là tiếc quá, xem ra hôm nay chúng ta phải cùng nhau ra ngoài rồi. Căn cứ mới vẫn đang xây dựng nên có rất nhiều chỗ cần chúng ta hỗ trợ, không thì chúng ta đi làm việc cho bớt sầu nhé?”

Tống Văn nhéo gương mặt Lê Viện, không cam lòng nói: “Hôm nay tha cho chị đó, lần sau chị còn bướng bỉnh vậy nữa thì xem em dạy lại chị như thế nào.”

“Rồi rồi rồi, chó săn nhỏ sắp biến thành sói xám rồi. Chị sợ quá đi thôi!”

Kiều Lăng Dương hôn lên môi Lê Viện một cái.

Tống Văn không cam lòng yếu thế, hôn lên cái trán của cô.

Hôn môi ư? Vậy không phải là gián tiếp hôn môi Kiều Lăng Dương à?

Hai người một trước một sau ra cửa.

Nhìn thấy Tả Hạo Lâm ngoài cửa, hai người đều lộ ra biểu cảm như nhau.

Sắc mặt Tả Hạo Lâm khó coi.

Vì để thích ứng với Tống Văn, anh đã phải tập làm quen mỗi ngày, nhưng không ngờ rằng mới vừa thích ứng Tống Văn, lại xuất hiện thêm Kiều Lăng Dương.

“Đội trưởng Tả.”

“Đội trưởng Kiều.”

“Tôi khuyên anh một câu, nếu không chấp nhận được thì hãy nhanh chóng rời đi.”

“Dù có rời đi thì cũng nên là anh chứ. Không phải sao?”

“Vậy chúng ta thử xem ai chịu không nổi trước đi!” Kiều Lăng Dương phất tay. “Hẹn gặp lại.”

“Tôi sẽ rửa mắt mong chờ.”

Kiều Lăng Dương và Tống Văn rời khỏi, Lê Viện đi vào phòng tắm.

Nước ấm rửa sạch sự mỏi mệt của cô, cả người lại sinh khí dồi dào.

Ngay lúc cô đang nhắm mắt hưởng thụ, cửa phòng tắm mở ra.

Cô lười biếng mở to mắt, nhưng hơi nước trong trong phòng quá dày, che khuất đôi mắt cô.

“Ai vậy?”

Người nọ không nói gì mà chỉ cởϊ qυầи áo trên người ra.

Lạch cạch lạch cạch!

Trong phòng tắm chỉ có thể nghe thấy âm thanh cởϊ qυầи áo của anh.

Ôi má ơi! Đó là tiếng cởi dây lưng.

Lê Viện đã đoán được là ai.

Hai người kia đi rồi, giờ chỉ còn một người dám trắng trợn táo bạo như vậy thôi, ngoại trừ Tả Hạo Lâm thì không còn ai khác.

Anh không nói lời nào, cô cũng không quấy rầy anh để anh tiếp tục giận dỗi.

Một bàn tay từ phía sau vươn tới, nắm lấy bầu vú bên trái.

Lực đạo có chút mạnh, như đang trừng phạt cô vậy.

“Đừng… vậy mà. Rốt cuộc anh là ai vậy?”

Lê Viện nổi lên ý xấu.

Anh không nói lời nào, cô liền dụ anh.

Tả Hạo Lâm nghe giọng của cô mà bốc lửa cả người.

Giọng cô mang theo chút ấm ức, còn có sự cẩn thận.

Giống như một cô gái độc thân ở nhà, đột nhiên có người lẻn vào nhà cô, tiến hành chuyện ác với cô vậy.

Hai người nhập vai vào nhân vật kia, thứ cứng rắn lại càng cứng thêm.

“Em thích đàn ông đến vậy à, giờ để anh thỏa mãn em thật tốt nhé.”
Tả Hạo Lâm tức giận liếʍ ʍúŧ cổ của cô.

“Ưm… Đừng vậy mà… chồng em sắp về rồi.”

“!!!!”

Tả Hạo Lâm buồn bực: “Chồng?”

Ai là chồng cô chứ? Kiều Lăng Dương? Hay là Tống Văn?

Dù sao cũng không phải là anh?

Thật muốn dập.

“Vậy không phải càng tốt à? Để chồng em xem em dục tiên dục tử thế nào dưới thân đàn ông khác nhé.”

Nhấn Mở Bình Luận