Nói cách khác, nguyên nhân nguyên chủ trở thành dâʍ phụ mà các chị em phụ nữ đòi đánh, chính là bởi vì lăn lên giường cùng với người đàn ông này.
Đương nhiên, hắn cũng là người bị hại.
Hai người xảy ra "gian tình" là một sự trùng hợp, đều do bị kẻ khác hãm hại. Có điều hiện tại trong giới không hề xuất hiện tin hot nào, có nghĩa là hắn đã xử lý xong kẻ hãm hại hắn.
Tô Trạch Phong nhìn Lê Viện một cái, thu hồi tầm mắt.
Mấy ngày trước vừa chạm mặt với "Phó Lâm Lâm" ở cửa bệnh viện, gặp lại cô cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
Lại nói đến...
Hắn đi bệnh viện là muốn biết một việc. Có lẽ, đáp án có thể thu được từ trên người cô gái này.
Hai người bước vào phim trường liền bắt đầu quay. Cảnh đầu tiên là trong sinh hoạt ấm cúng, đối với bọn họ mà nói căn bản không có gì khó khăn.
"Cắt. Chuẩn bị cảnh tiếp theo."
Lê Viện nhận lấy ly nước từ tay Chu Xảo Huệ uống một ngụm, cầm lấy kịch bản bên cạnh nhìn.
"Tiếp theo là cảnh... hôn?"
Chu Xảo Huệ kinh ngạc: "Có cảnh hôn sao? Mấy hôm trước xem kịch bản không phát hiện bên trong còn có cảnh hôn mà!"
"Nghe nói Tô ảnh đế sẽ không quay cảnh hôn." Lê Viện như có điều suy tư. "Đây là ý của đạo diễn? Hay là nhà đầu tư? Tô ảnh đế sẽ đáp ứng sao?"
"Tôi tin tưởng năng lực của Bàng đạo diễn." Tô Trạch Phong không biết từ khi nào xuất hiện sau lưng cô. "Không phải tôi không quay được cảnh hôn, mà là không muốn quay."
Lê Viện nhướng mày: "Vậy nhờ Tô ảnh đế chỉ giáo nhiều hơn. À không, loại cảnh hôn này anh cũng không có kinh nghiệm, như vậy sẽ không chỉ giáo tôi được rồi. Yên tâm, tôi đây sẽ chỉ giáo anh."
Tô Trạch Phong lạnh nhạt nhìn cô: "Tôi chờ chỉ giáo của cô."
Chu Xảo Huệ nhìn Tô Trạch Phong đi khuất, thở hổn hển nói: "Đại tiểu thư, em chọc khóe cậu ta làm cái gì? Hù chết chị."
Lê Viện mỉm cười: "Nhìn bộ dáng xù lông của hắn rất vui!"
"Cẩn thận có ngày mất cái mạng nhỏ như chơi." Chu Xảo Huệ tức giận nói. "Chị luôn cảm thấy thái độ của anh ta đối với em cứ lạ lạ. Nếu nói chán ghét, thời điểm quay phim lại toàn lực phối hợp, với em ăn ý vô cùng. Nếu nói không chán ghét, ánh mắt kia luôn lạnh băng băng, giống như em thiếu anh ta mấy trăm vạn vậy."
Lê Viện sờ sờ khuôn mặt: "Kỳ thật cũng không khác lắm."
Tϊиɦ ɖϊƈh͙ của ảnh đế đại nhân há chỉ có mấy trăm vạn? Chỉ sợ là mấy trăm triệu cũng có người mua ấy chứ.
"Quỷ tân nương cảnh 2, action!"
Tô Nhu bưng nước trà vào cửa, thấy Trần Nhất Huyên đang tính toán sổ sách, đặt tách trà lên trên bàn, sau đó sang bên cạnh tìm thoại bản đọc. Đột nhiên giá kệ sách lung lay đổ xuống.
"Cẩn thận." Trần Nhất Huyên kịp thời đỡ lấy nàng, khẩn trương ôm nàng xoay một vòng, tránh khỏi kệ sách đổ ập xuống.
Rầm! Toàn bộ sách vở rơi rớt tung tóe, kệ sách đập trên mặt đất. Trần Nhất Huyên ấn Tô Nhu ở trước ngực, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi.