Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Nhìn hắn có vẻ rất yếu đuối, hắn nằm giữa chiếc chắn tối màu, vài sợi tóc đen dính trên khuôn mặt trắng nhợt, sắc đen sắc trắng tạo nên sự đối lập mãnh liệt.

Trì Am khom người nhìn hắn, hắn hơi hé mắt ra nhìn nàng, lật người co rúc vào lòng nàng, để mặt mình dựa vào bộ ngực mềm mại của nàng.

Trong lòng Trì Am dâng lên một cảm giác thương xót, nàng đưa tay ôm hắn, trong lòng cảm thấy hơi bất lực.

Nàng biết rõ đêm qua hắn lại dùng một sức mạnh thần bí nào đó để trói buộc ý thức của nàng không cho nàng tỉnh lại, nhưng đến khi nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối này của hắn, nàng không khỏi cảm thấy yếu đuối. Trong thế giới này Tự Ngang quá yếu đuối, rõ ràng nàng biết rằng thực ra người đàn ông này rất mạnh mẽ, nhưng vẫn không tự chủ mà đối xử với hắn rất cẩn thận, giống như chỉ sợ không cẩn thận một chút sẽ khiến hắn mất hẳn sức sống.

Với một người đàn ông bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở, ngoại trừ nhường nhịn hắn ra thì nàng có thể thế nào được nữa?

“Tư Ngang, về sau đừng như vậy nữa...” Nàng thật sự lo lắng cơ thể hắn không chịu được.

Thập Thất hoàng tử hơi ngẩng đầu lên nhìn hắn, yếu ớt nói: “Nàng nói cái gì?”

“... Chàng đừng giả ngốc.” Trì Am nói, bàn tay xoa trên lồng ngực hắn.

Thập Thất hoàng tử nhắm mắt, dáng vẻ vô cùng yếu ớt.

Trì Am vừa tức giận vừa buồn cười, cuối cùng thấy hắn yếu ớt như vậy nàng cũng không nói gì nữa, đợi đến khi hắn ngủ rồi nàng mới cẩn thận xuống giường, di chuyển cơ thể cứng nhắc ra bên ngoài thuyền.

Hiện giờ đã là buổi trưa, nắng tháng năm chiếu xuống mặt sông, nước sông lấp lánh, gợn sóng lăn tăn, ở một nơi gần bờ cách đó xa xa, đàn vịt hoang thong thả bơi qua đám lau sậy, phát ra những tiếng kêu cạp cạp, tất cả mọi thứ đều vô cùng bình yên và hài hòa.

Trì Am giẫm lên tấm ván thuyền bắc giữa hai chiếc thuyền đi sang chiếc thuyền đối diện.

Khí sắc của người trên thuyền không được tốt lắm, vụ tấn công của quỷ nước tối qua khiến mấy thuyền viên chết thảm, những người bị kéo xuống nước trở thành những con quỷ nước mới, mặc dù nhóm thiên sư đã cố gắng cứu chữa nhưng đáng tiếc là đã bỏ qua thời điểm tốt nhất.

Chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến lòng tự tin của nhóm thiên sư vừa xuất sư, khiến tâm trạng của bọn họ rơi rớt thê thảm, tâm trạng cũng biến từ thoải mái nhẹ nhàng khi xuất kinh trở nên nặng nề như bây giờ.

Thiên hạ rộng lớn như vậy, sức lực của một người không thể chạm tới, bọn họ vốn dĩ tưởng rằng sau bao năm tập trung tu luyện, bọn họ có thể không sợ gì cả, có thể dùng sức mạnh của mình cứu giúp bách tính trong thiên hạ, chiến đấu với ma quỷ, nhưng đám ma quỷ đầu tiên bọn họ gặp sau khi xuất sư, lại khiến tất cả bọn họ suýt nữa bị nhấn chìm.

Đây là một cú sốc lớn khiến bọn họ hiểu ra điểm yêu của mình, bọn họ vẫn cần tu luyện thêm.

Trì Am đi thăm Bùi Cảnh Tuấn và Mao Nhân, lúc này Bùi Cảnh Tuấn đang ở trong phòng Mao Nhân, ở bên vị hôn thể đang bị thương.

Tối hôm qua trong trận đấu với bọn quỷ nước, Mao Nhân không cẩn thận bị một con quỷ nước nấp ở chỗ tối nắm lấy và bị thương, âm khí nhập thân, suýt chút nữa còn bị lôi xuống nước, nếu không phải Lưu Âm kịp thời cho người tới cứu thì e rằng hiện giờ Mao Nhân đã trở thành một con quỷ nước mới, vĩnh viễn không được siêu sinh rồi.

Nhìn thấy Trì Am, Mau Nhân kích động nói: “Am muội muội, tối qua thật sự phải cảm ơn Thập Thất hoàng tử, nếu không phải ngài ấy cho người tới giúp bọn ta thì e rằng số lượng thương vong trong tối hôm qua đã càng thê thảm hơn, đến cả ta cũng xảy ra chuyện.”

Bùi Cảnh Tuấn cũng nói: “Trì muội muội, lần này bọn ta nợ Thập Thất hoàng tử một ơn cứu mạng, về sau Điện hạ có gì sai bảo, bọn ta nhất định sẽ không chối từ.” Bùi Cảnh Tuấn thật lòng yêu thương Mao Nhân, tối hôm qua lúc Mao Nhân suýt chút nữa bị kéo xuống nước, hai mắt hắn chuẩn bị nứt ra, suýt chút nữa hắn còn tưởng rằng sẽ mất đi Mao Nhân. Cho tới lúc đó hắn mới biết mình yêu người này như thế nào, suýt chút nữa hắn đã định nhảy xuống sông theo nàng.

Lưu Âm xuất hiện không chỉ cứu Mao Nhân một mạng mà đồng thời cũng cứu cả hắn.

Trì Am mỉm cười nói: “Chuyện này cũng không có gì, hai người đừng để trong lòng.” Trong lòng nàng còn hơi chột dạ vì đêm hôm qua khi quỷ nước tấn công, vốn dĩ nàng nên tỉnh lại để tham gia chiến đấu nhưng lại bị Thập Thất hoàng tử ngăn cản, khiến nàng không dậy nổi.

Cũng may Bùi Cảnh Tuấn và Mao Nhân không biết chân tướng mọi việc, mấy người Lưu Âm cũng tới đúng lúc, khiến số người thương vong không phải quá lớn, khiến bọn họ cảm thấy vô cùng cảm kích. Bọn họ không hề quan tâm đến việc Thập Thất hoàng tử và Trì Am không hề xuất hiện, cơ thể Thập Thất hoàng tử không được khỏe, hắn không xuất hiện cũng là điều bình thường.
Nhấn Mở Bình Luận