Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Nam nhân thấy dáng vẻ này của nàng rất đáng yêu, lại gần hôn một cái, tiếp tục nói: “Chủ nhân của lăng mộ này chắc hẳn là Hiên Viên Hoàng đầu tiên ký kết khế ước với thiên ma, hắn ta vì muốn có được sức mạnh nên lợi dụng thiên ma. Nhưng hắn ta cũng đề phòng sự lớn mạnh và khát máu của thiên ma, chắc hẳn là một võ giả mạnh mẽ, sau khi chết ngưng tụ toàn bộ lực lượng của mình và lực lượng có được từ trên người thiên ma thành Thiên Ma Nhãn này, phong ấn nó ở đây.”

“Vậy máu này…”

“Là máu của Hiên Viên Hoàng, chỉ có người Hiên Viên thị có huyết thống của thiên ma mới không bị nó làm bị thương.” Nam nhân trả lời rất trôi chảy, đây là tin tức do thần niệm của đối phương lưu lại ở bên trong mà hắn nhận được khi tiến vào đáy ao lúc tìm Thiên Ma Nhãn.

Mà huyết dịch này cũng ngưng đọng lực lượng mạnh mẽ nhất của vị Hiên Viên Hoàng năm đó, có thể thanh lọc khí bẩn trong ma khí thiên ma, làm cho tộc nhân Hiên Viên thị hấp thu ma khí thiên ma có thể tỉnh táo, không dễ dàng đánh mất bản thân.

Trì Am nghe được lời giảng giải của hắn, vô thức nhìn vào mắt hắn, phát hiện màu vẩn đục trong mắt hắn quả nhiên đã ít đi rất nhiều, cũng không phải là ảo giác của nàng, không khỏi mừng rỡ.

“Quá tốt rồi, vậy chàng cứ ngâm ở đây đi.”

Trì Am vui mừng không chịu được, cảm thấy thảo dược mình thu thập cũng không có tác dụng gì nhiều bằng ao máu này.

Nhưng máu của một người có nhiều như vậy sao? Hay là võ giả thế giới này sau khi tu luyện có thành tựu thì có chức năng tạo máu?

Trì Am không hiểu rõ mối liên quan trong đó, nhưng nàng vô cùng vui khi thấy hắn khôi phục bình thường, cả người đều mỉm cười.

Nhưng cảm giác vui sướng này chỉ duy trì được một ngày.

Con mãng ma kia kêu xè xè trườn đến, lắc lư cơ thể với hai người.

Hai người khó hiểu nhìn nó, không biết nó có ý gì.

Mãng ma thấy không ngờ hai nhân loại lại không hiểu ý của mình, đúng là phát cáu mà, sao hai người này lại đần như vậy chứ, cũng không thông minh bằng Hiên Viên Hoàng năm đó, lúc nào cũng có thể vừa đoán đã trúng.

Nam nhân mặc kệ nó, gác đầu bên mép hồ ngoắc ngoắc ngón tay, mấy sợi ma phong từ bên ngoài thổi tới, rất nhanh nam nhân đã biết tình hình, nói với Trì Am: “Am Am, bọn họ tới rồi.”

Trì Am lập tức ngồi thẳng người lại: “Có những ai?”

“Ừm, Hiên Viên Hoàng cùng với mấy võ giả…”

Trì Am thấy hắn trợn cặp mắt màu đỏ kia, biết không thể trông cậy vào nam nhân bây giờ trí thông minh vẫn thấp này, liền hỏi thăm có Trì Tinh hay không, đặc biệt miêu tả dáng vẻ và quần áo Trì Tinh mặc trên người một lần.

Đợi nàng nói xong, chỉ thấy hắn không vui nhìn mình chằm chằm.

Lại làm sao đây?

Nam nhân bò từ trong ao máu lên, duỗi tay ra ôm nàng, mất hứng nói: “Am Am, nàng nhìn nàng ta chăm chú như thế, có phải có gì đó với nàng ta…”

“Ngừng!” Trì Am dở khóc dở cười: “Đó là Trì Tinh, năm đó vốn dĩ thành Thiên Ma chỉ định muốn nàng ta đi qua, về sau nàng ta không muốn nên biến thành ta đi thành Thiên Ma, ta còn định tìm nàng ta tính sổ đấy.” Nói đến đây, nàng híp mắt nhìn hắn: “Đúng rồi, năm đó thành Thiên Ma xảy ra chuyện gì vậy, vì sao lại chỉ định muốn cô nương Trì gia?”

Nam nhân ra vẻ như không có việc gì, nói: “À, chuyện này à, bọn họ lo lắng ta sẽ thức tỉnh trở thành thiên ma, cho nên muốn dùng cô nương Trì gia để kiềm chế ta.”

“Kiềm chế chàng? Vì sao?” Trì Am bối rối, cảm thấy thế giới này càng ngày càng ly kỳ.

“Bởi vì năm đó lúc Hiên Viên Hoàng đời thứ nhất có được máu và sức mạnh của thiên ma, vì để phòng ngừa thiên ma làm hại nhân gian nên đã phong ấn một lường sức mạnh kiềm chế thiên ma lên người tộc trưởng Trì gia đã hộ tống Hiên Viên Hoàng cùng nhau tranh giành thiên hạ, giống như Hiên Viên thị kế thừa huyết mạch của thiên ma, chỉ có cô nương dòng chính Trì gia mới có thể kế thừa sức mạnh kia.”

Nam nhân nói, sờ mắt mình một cái,:“Ta là người duy nhất có được huyết đồng trong rất nhiều thành chủ thành thiên ma, hơn nữa màu mắt đục ngầu, khi thân thể tiếp nhận ma lực càng ngày càng nhiều, lại chịu ảnh hưởng của thiên ma, cuối cùng mất lý trí, đến lúc đó không có cách nào tiếp tục khống chế Phong Ma Trận, thiên ma sẽ phá phong ấn thoát ra ngoài, chiếm lấy cơ thể của ta, ta sẽ thức tỉnh thành thiên ma hoàn toàn.”

“Những người kia lo lắng ta sẽ thức tỉnh trở thành thiên ma, cho nên muốn đón cô nương Trì gia đến thành Thiên ma để kiềm chế ta. Còn chuyện kiềm chế như thế nào thì ta không biết, dù sao người ta cưới là nàng, nàng kiềm chế ta là được.”

Cuối cùng Trì Am cũng hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, thấy hắn mở to cắp mắt màu đỏ kia nhìn mình, cười như không cười nói: “Hóa ra là như vậy, xem ra nếu như Trì Tinh được đưa tới thì chàng cũng sẽ thành thân với nàng ta.”

“Sẽ không đâu.” Nam nhân vô cùng dứt khoát nói: “Ta chưa từng gặp nàng ta, sao lại muốn cưới nàng ta chứ?”

Trì Am nắm chặt không buông, “Vậy chàng cũng chưa từng gặp ta…”

“Đã từng gặp rồi.”

Trì Am kinh ngạc: “Từng gặp bao giờ?”

“Không biết.”

Trì Am: “...”

Nhìn dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng của nam nhân này, nếu không phải vì thần trí hắn có chướng ngại thì Trì Am cũng không nhịn được mà vả hắn một cái rồi.

Mãi cho đến khi mãng ma lại trườn lướt qua nhắc nhở bọn họ, người khác sắp tới đây, muốn nó ra mặt ăn hết mấy người kia hay không, nam nhân mới chậm rãi nói với mãng ma kia: “Tự ngươi đi chơi đi, muốn ăn thì cứ ăn.”

Mãng ma rất vui vẻ trườn đi, nó vốn do Hiên Viên Hoàng đời thứ nhất bỏ lại ở đây để trông coi Thiên Ma Nhãn trong ao máu, nếu không phải vừa gặp mặt nó đã bị nam nhân này đánh cho như chó, cảm nhận được huyết mạch thiên ma trên người hắn thì nó sẽ không dẫn hắn tới đây.

Còn về mấy người khác không có huyết thống thiên ma kia, thì cho dù là người của Hiên Viên thị, muốn đến đây cũng phải nhìn xem mãng ma đại gia ta đây có đồng ý hay không.

Có mãng ma đi gây phiền phức, tạm thời không cần lo lắng những người kia đi tới đây, nam nhân tiếp tục ngâm trong ao máu, hấp thu sức mạnh trong đó.

Trì Am ngồi xổm ở bên cạnh nhìn một lát, phát hiện ao máu có sự thay đổi, vốn dĩ ban đầu sủi bọt giống như nước sôi thì bây giờ lại từ từ yên ắng lại, ngay cả bọt xuất hiện cũng ít đi, hơn nữa có phải màu sắc của ai máu hình như cũng nhạt đi rất nhiều hay không?

“Chờ đến lúc ta hấp thu xong sức mạnh do Hiên Viên Hoàng đời thứ nhất lưu lại trong ao máu thì nó sẽ biến thành nước trong không có tác dụng.” Nam nhân giải thích nói.

Trì Am hiểu ra, tò mò hỏi: “Vậy chàng hấp thu sức mạnh của Hiên Viên Hoàng thì sức mạnh của chàng sẽ tăng lên ư?”

Nam nhân ừ một tiếng, dựa vào mép hồ nhìn chằm chằm vào nàng, đột nhiên hỏi: “Am Am, có phải nàng sợ ta biến thành thiên ma đúng không?”

“Dĩ nhiên rồi, nếu như chàng biến thành thiên ma, chàng không nhận ra ta thì phải làm sao bây giờ? Đến lúc đó chàng giết người khắp nơi, nói không chừng đến cả ta chàng cũng giết, đây không phải là rất thảm hay sao?” Trì Am nhanh mồm nhanh miệng nói.

Sắc mặt nam nhân chợt thay đổi, nói: “Ta sẽ không làm vậy đâu.”

“Hửm?”

“Cho dù ta biến thành thiên ma thì ta cũng sẽ không giết nàng, ta sẽ nhận ra nàng, nhớ kỹ tất cả hơi thở của nàng.” Hắn nghiêm túc nói.

Trì Tinh bị nam nhân này thả thính chỉ trong nháy mắt, khuôn mặt không thể khống chế được mà trở nên đỏ bừng, bốc hơi nóng, trái tim loạn nhịp.

Nàng hơi quay mặt đi, hận mình kém cỏi, nhưng nàng thật sự bị hắn thả thính đến mức hoa nở xuân về trong bụng luôn rồi. Cuối cùng nàng không chịu được nữa, nghiêng người về phía hắn, nâng mặt của hắn lên hôn xuống.

Lúc nam nhân này IQ thấp, sao có thể đáng yêu như vậy chứ? Nhất định là ăn dễ thương mà lớn lên.

Sau khi thân mật, nam nhân tiếp tục nói: “Am Am, ta sẽ cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn, đến lúc đó, cho dù thức tỉnh thành thiên ma thì cũng sẽ không làm nàng bị thương.”

Trên mặt Trì Am nở nụ cười ấm áp xán lạn, tiến tới tiếp tục hôn hắn.

Trong lúc hai người ngọt ngào thân mật chán chết người thì ở cung điện bên ngoài ao máu, con mãng ma kia đang khuấy động lăng mộ đại đế nổi gió tanh mưa máu, một đám võ giả bị nó truy sát đến nỗi vô cùng chật vật, nếu không phải vừa rồi mãng ma đã bị Tư Ngang trừng trị qua một trận thì sát thương mà con mãng ma tạo ra còn lớn hơn nữa.

“Chết tiệt!” Trì Tinh trốn ở trong góc, lấy một bình ma dược ra dốc ngược đổ vào trong miệng, nghe ngóng tình hình mãng ma tạo ra ở bên ngoài, không nhịn được mà oán hận chửi thầm một tiếng.

Uống xong ma dược, sau khi cơ thể bị thương khôi phục được chút thể lực, nàng ta lặng lẽ ló đầu nhìn con mãng ma kia, hai mắt bốc lên ánh sáng dữ tợn.

Đời trước nàng ta đã nghe nói được điểm lợi hại của mãng ma này, nếu như có thể thu phục nó làm ma sủng…
Nhấn Mở Bình Luận