Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

“Im ngay! Bà muốn hại chết Trì gia à?” Sắc mặt Trì Giang tái xanh, nắm lấy tay Trì phu nhân dùng sức đến nỗi như sắp bẻ gãy cổ tay bà ta, ông ta sầm mặt lại, giọng căm hận nói: “Nếu không phải do trước đây các người cương quyết muốn đưa Trì Am qua đó thì bây giờ thành chủ phu nhân thành Thiên Ma đáng lẽ là Tinh Nhi rồi, người thành chủ thành Thiên Ma sẽ che chở cũng là Tinh Nhi. Cho nên bây giờ Tinh Nhi trở nên như vậy, là do các người hại hết!”

Trì phu nhân ngồi sụp xuống đất, kinh ngạc nhìn ông ta, lắc đầu nói: “Không không không, thành chủ thành Thiên Ma là một ma đầu, sao có thể xứng với Tinh Nhi của chúng ta được, Tinh Nhi sẽ không gả cho ma đầu kia…”

Trì Giang chẳng muốn tiếp tục nghe bà ta nhiều lời nữa, bảo người áp tải bà ta vào trong phòng rồi canh chừng, sau đó vội vàng chỉnh lý áo mũ, dẫn theo đám đệ tử gia tộc ra ngoài nghênh đón.

Khi ra ngoài nghênh đón thì nhìn thấy một đôi nam nữ ngồi trên lưng thú kỳ lân màu tím.

Nam nhân thân hình cao lớn, khuôn mặt hết sức tuấn tú, đôi mắt đỏ trong suốt sáng ngời, cũng không phải đôi mắt màu đỏ đục ngầu trong truyền thuyết, trông cũng không giống ác quỷ. Mà trong ngực hắn ôm một cô nương dung mạo diễm lệ, nụ cười trên khuôn mặt cô nương kia ấm áp rực rỡ, đôi mắt cong lên vì cười, xinh đẹp lạ thường.

Người của Trì gia ra đón đều có hơi sững sờ, cho dù là thành chủ thành Thiên Ma hay là Trì Am ngồi trong ngực đối phương như chuyện đương nhiên kia, đều khiến bọn họ không biết nên phản ứng như thế nào mới tốt.

Trì Am nở một nụ cười nhìn bọn họ, nói: “Bá phụ, các vị trưởng bối, đã lâu không gặp, mọi người đều khỏe cả chứ?”

Đám người lấy lại tinh thần, trong lòng nở nụ cười khổ, đặc biệt là đám người trước đây ép Trì Am đi thành Thiên Ma, bây giờ thấy nàng được thành chủ thành Thiên Ma che chở vào trong ngực, liền biết ngay bây giờ nàng trở về đây, không chỉ đơn giản là trở về nhà ngoại.

Quả nhiên, sau khi bọn họ đi vào Trì gia, chỉ thấy người được thành chủ thành Thiên Ma nắm tay dắt đi bày ra khuôn mặt tươi cười nói: “Đã lâu không về, trước đây lúc rời đi, ta vẫn nhớ rõ là bị cho ăn Nhuyễn Cốt phần rồi nhét lên kiệu hoa đây này. Ừm, thật ra cái kia cũng không gọi là kiệu hoa, chẳng qua chỉ là dùng nó để giữ mặt mũi thôi.”

Nghe được lời này, đám người toát mồ hôi lạnh, đặc biệt là khi thành chủ thành Thiên Ma dùng cặp mắt màu đỏ kia nhìn qua, hai chân của đám người này run lên, suýt chút nữa không chịu nổi ngã ngồi xuống đất.

Mặc dù thành chủ thành Thiên Ma rất ít khi xuất hiện ở ngoài, nhưng tính cách hắn hỉ nộ không báo trước, nếu làm hắn tức giận, chỉ đội quân Hắc Giáp dưới tay hắn thôi cũng khiến người ta tê cả đầu, lại càng không cần phải nói tới thủ đoạn quỷ dị của hắn.

Trì Am cười nhìn đám người này nói: “Haiz, mọi người sao vậy? Sao ai cũng đều mồ hôi chảy ròng ròng thế, nóng quá ư?”

Đám người Trì gia không biết nên nói gì, chỉ có thể do Trì Giang nói: “Không nóng không nóng, không biết vì sao Am Nhi lại đột nhiên quay về vậy?”

“Quay về thăm mọi người đấy, tiện thể thăm những người trước đây ép ta tới thành Thiên Ma.”

Nghe được lời này, đám người hiểu ngay ý của Trì Am.

Sau khi đoàn người thành Thiên Ma rời khỏi thành Lâm Xuyên, bầu trời thành Lâm Xuyên cũng thay đổi.



Ngồi trên lưng thú kỳ lân, Trì Am dựa vào bả vai nam nhân, dáng vẻ trông có hơi buồn chán.

Thật ra nguyên chủ cũng không có tâm nguyện gì, tâm nguyện duy nhất chính là sau khi bị đưa đến thành Thiên Ma thì cố gắng sống sót, hi vọng có thể tiếp tục theo đuổi hàm nghĩa sâu xa của võ học. Còn những người đưa nàng ấy đến thành Thiên Ma thì thật ra nàng ấy cũng không oán hận, nếu có thể trừng trị một chút thì càng tốt.

Nguyện vọng này thật ra rất đơn giản, Trì Am trải qua nhiều thế giới như vậy, kiến thức phi phàm, cho nên dùng thời gian năm năm đã tấn thắng liên tiếp mấy cấp, tu luyện tới võ vương, chuyện này mà đặt vào những người khác thì tu luyện một trăm năm cũng không chắc có thể thành võ vương.

Cho nên, ở thế giới này, chuyện nàng phải làm thật sự không nhiều.

“Muốn giết hết bọn họ không?” Nam nhân đột nhiên nói.

Trì Am: “... Không nên động tí là giết người như thế, giết người không tốt, sẽ tạo nghiệp chướng đấy.”’

Nam nhân không thèm để ý, nghiệp hắn tạo ra cũng không ít.

Trì Am nhìn thấy dáng vẻ muốn gây sự của hắn, thở dài, nói: “Tạo quá nhiều nghiệt nợ thì sau này tội nghiệt phải gánh vác cũng càng nhiều, đến lúc đó, nói không chừng chúng ta sẽ phải vật lộn gánh vác những nghiệt nợ này, sau đó ta lại muốn rời khỏi chàng đấy…”

Sắc mặt nam nhân hơi thay đổi, một tay che miệng nàng, âm trầm nhìn nàng.

Trì Am thản nhiên đối mặt với hắn.

Sau đó, Trì Am rất ít khi nghe hắn nói đến chuyện hắn muốn giết ai, cho dù tâm trạng không tốt cũng cố gắng nhẫn nhịn, nhịn đến nỗi gân xanh trên trán giật giật, Trì Am nhìn thấy trong lòng vừa thương vừa thấy đau lòng.

Thiên ma thích làm gì thì làm cái đó, thích giết chóc, để hắn kiềm chế bản tính thiên ma, quả thực rất tàn nhẫn.

Sau khi vào thành Mặc Ninh, thành chủ thành Mặc Ninh biết bọn họ đến, rất ân cần đón bọn họ vào.

Thái độ kia của thành chủ thành Mặc Ninh cứ như nghênh đón ôn thần vào nhà vậy, chỉ muốn tiễn ôn thần này đi luôn, hy sinh chút bảo vật cũng không quan trọng. Cho nên khi nghe bọn họ nói đến đổi mật Viên Xà vạn năm, thành chủ thành Mặc Ninh không nói hai lời, đưa cho bọn họ luôn.

Trì Am thấy xấu hổ, nam nhân của nàng ở thế giới này trở thành một tên điên muốn hủy diệt thế giới, áp lực có hơi lớn.

Cuối cùng, Trì Am vẫn kiên trì dùng hai gốc cỏ Thất Diệp Ma Chu đổi một viên mật Viêm Xà vạn năm, sau đó mới rời đi.

Mục đích đến phương nam đã đạt được, đoàn người liền đi về phía bắc, chuẩn bị trở về thành Thiên Ma.

Trên đường về thành Thiên Ma, lệnh truy nã Trì Tinh do hoàng tộc ban hành cũng truyền khắp Đại lục Vũ Thiên, nếu không phải do có Trì Am, đoán chừng lần này Trì gia cũng phải chịu ảnh hưởng.



Trong một thôn trang nhỏ hẻo lánh nào đó, mặt mũi Trì Tinh đầy tro tàn nằm trên giường dưỡng thương, vừa nhìn thông tin hệ thống truyền đến, vừa liên tục thầm nguyền rủa trong lòng.

Nàng ta căm hận nói: “Hệ thống, nếu ngươi có thể tái tạo linh hồn của ta, nghịch chuyển thời gian để ta làm lại nhiệm vụ một lần nữa thì vì sao ngươi không nhắc nhở ta nhiều thêm chút, không nói cho ta biết lầm này còn có một người làm nhiệm vụ nữa?”

Nếu không phải hệ thống vẫn luôn im lặng phát nhiệm vụ cho nàng ta đột nhiên chủ động nói chuyện, thì căn bản nàng ta không biết hóa ra đời trước nàng ta đã bị hành hạ đến chết, vậy mà hệ thống làm nàng ta trùng sinh. Hại nàng ta còn tưởng rằng là do một lực lượng thần bí khác, dù sao thì hệ thống vẫn luôn chỉ là công cụ phát mệnh lệnh, chưa từng chủ động nói câu gì.

[Không có người làm nhiệm vụ.]

“Lừa người, Trì Am chính là người làm nhiệm vụ, nếu không thì sao nàng ta có thể khiến thành chủ thành Thiên Ma cưới nàng ta?” Đây mới là điều nàng ta không thể tưởng tượng nổi, cho dù đời trước nàng ta cố gắng như thế nào cũng không làm được chuyện này.

[Hệ thống không lừa người khác, không có người làm nhiệm vụ]

Mặc kệ hệ thống nói thế nào, Trì Tinh vẫn không tin, rõ ràng Trì Am chính là người làm nhiệm vụ.
Nhấn Mở Bình Luận