Diops nở một nụ cười khó hiểu, anh đưa tay ra ôm lấy eo cô, dẫn cô đến bên chiếc giường nhung trong phòng, nói: “Am Am, sau này đừng có gần những người đàn ông không phải anh, cho dù em có coi người ta là anh trai thì anh cũng không thể chịu nổi.” Anh vuốt tóc cô, những gì anh nói khiến da đầu cô tê dại.
“Khi anh cảm thấy không thể chịu nổi thì anh có thể làm điều gì đó thú vị với em đấy, chẳng hạn như làm một cái lồng giam bằng cây, giam em lại để không ai có thể nhìn thấy em nữa.”
Trì Am: “... Ha ha, chúng ta là người văn minh, đừng như vậy!” Người này rõ ràng là lại sắp sửa phát bệnh thần kinh rồi!
Người đàn ông nhéo cằm cô, trao cho cô một nụ hôn rất dịu dàng.
Trì Am không muốn thảo luận với anh loại chuyện tắc nghẽn tim gan kiểu này nữa, cô liếc nhìn mấy hộp quà trên bàn rồi đổi chủ đề: “Khi nào thì em trở thành vị hôn thê của anh?”
Người đàn ông ôm cô nằm trên giường: “Chúng ta đều đã ở đây rồi, chẳng lẽ em không muốn thừa nhận quan hệ của chúng ta sao?” Anh hôn lên má cô: “Ngoan, nghỉ ngơi cho tốt, tối nay đi dự tiệc.”
Trì Am ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Đêm nay em mang danh nghĩa vị hôn thê của anh để ra mắt, có phải là đợi đến lễ hội mùa xuân thì chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ không?”
Anh nói với vẻ rất vui: “Nếu em muốn thì quá tuyệt vời. Anh sẽ sai người chuẩn bị ngay.”
Trì Am nhanh chóng vươn tay nắm lấy vị Vương tử nói gió là mưa này, nếu thật sự để anh chạy ra ngoài sai người ta chuẩn bị hôn lễ trong lễ hội mùa xuân thì sẽ khiến mọi người cười chết mất.
Khi màn đêm buông xuống Trì Am được thị nữ giúp đỡ ăn mặc tỉ mỉ, đi tham dự vũ hội chào mừng do Quốc vương Tarrans tổ chức.
Buổi khiêu vũ chào mừng này không chỉ để chào mừng Diops trở về từ biên giới, mà còn để chào đón Trì Am, công chúa của Calivert. Tại vũ hội còn có công chúa Agier đến từ Enzeris, đất nước của rừng rậm.
Công chúa Aqier có mái tóc vàng rực rỡ như ánh mặt trời và một đôi mắt xanh thẳm, là tiêu chuẩn thẩm mỹ của cái đẹp trên thế giới này. Ngược lại, công chúa Calivert đến từ xứ sở băng tuyết lại có mái tóc đen và đôi mắt đen, trông có vẻ hơi ảm đạm.
Nhưng bên cạnh nàng công chúa tóc đen còn có một vương tử yêu tinh tỏa sáng đi cùng khiến cô trở thành mục tiêu chú ý ngay lập tức, sự xuất hiện của nàng công chúa Aqier cũng không thể rời đi lực chú ý của mọi người đến cô.
“Vương tử Diops.” Công chúa Agier mặc lễ phục đi tới, vẻ mặt rạng rỡ, nở nụ cười chân thành nói: “Đã lâu không gặp, ngài không mời ta khiêu vũ sao?”
“Xin lỗi công chúa Agier, ta không biết khiêu vũ.” Diops thận trọng từ chối, ôm eo Trì Am, cười nói: “Công chúa Agier, đây là vị hôn thê của ta, Lilian Davis, Nhị công chúa của Calivert. “
Agier nhìn Trì Am bằng đôi mắt xanh biếc, cầm cây quạt che mặt lại, to vẻ kinh ngạc nói: “Hóa ra là công chúa của Calivert. Nghe nói nửa năm trước Calivert đã bị diệt vong...”
Một công chúa vong quốc...
“Caliverte sẽ được tái lập.” Trì Am nói nghiêm túc: “Ý chí của băng tuyết sẽ không bao giờ bị khuất phục!”
Lông mày Aqier nhảy dựng lên. Vốn dĩ cô ta không quan tâm gì đến công chúa của Calivert này. Cô ta cảm thấy một công chúa vong quốc hoàn toàn không đủ tư cách trở thành Vương tử phi nước Tarrans. Nhưng bây giờ nhìn thái độ của bị công chúa này thì dường như cũng không vì vong quốc mà lộ ra vẻ chật vật ảm đạm.
Trì Am không kiên nhẫn đối phó với những lời thăm dò kiểu này, cô nói: “Tôi hơi mệt, xin lỗi không tiếp được.”
Dứt lời liền nhấc bộ váy lễ phục vướng víu định rời đi.
Diops nắm lấy tay Trì Am, cũng lịch sự nói lời cáo lỗi với công chúa Aqier rồi đưa cô đi, không cho từ chối.
Sắc mặt Aqier trở nên miễn cưỡng, ngón tay cầm quạt của cô ta hơi tái đi.
Cách đó không xa, Quốc vương và Vương hậu cũng nhìn thấy cảnh này, trong lòng đều cảm thấy bất đắc dĩ. Diops vẫn luôn rất tùy hứng, không thèm đoái hoài gì đến công chúa của các nước khác, thực chất bên trong con người anh là một người lạnh lùng. Nếu không phải anh mang trong mình dòng máu của yêu tinh, lại có vẻ ngoài đẹp trai thì làm sao những nàng công chúa đó lại bị anh hút hồn chứ?
Công chúa nhỏ Agnes được ba mẹ ra hiệu vội vàng đến nói chuyện với công chúa Agier, bầu không khí nhanh chóng sôi động trở lại.
Trì Am bị động được vương tử rời khỏi vũ hội, đi ra đình viện bên ngoài.
Lúc này trăng non mới mọc, hoa tinh quan nở rộ phát ánh sáng như sao dưới bầu trời đêm, cả thế giới như một giấc mơ ảo mộng.
Trì Am đang dựa vào một gốc hoa tinh quan, quay đầu lại nhìn Vương tử tắm mình trong ánh sáng của những vì sao, nói: “Vương tử điện hạ không thích hợp đến đây với em lắm nhỉ?”
“Anh đi cùng vị hôn thê của anh, không có gì là không thích hợp cả.” Vương tử điện hạ nói rất tự nhiên.
Trì Am bĩu môi, dẫu biết ở kiếp này giá thị trường của Vương tử vẫn rất cao nhưng biết và nhìn thấy lại là hai chuyện khác nhau, hôm nay nhìn thấy biểu cảm của những người phụ nữ trong vũ hội như chỉ muốn lột sạch anh ra, cô lại thấy khó chịu một cách khó hiểu.
“Em khát không? Anh sai người đem một ly nước trái cây đến cho em nhé.”
Vừa nói xong, Vương tử điện hạ liền gọi vào trong bóng tối, ngay sau đó đã có một thị nữ được huấn luyện nghiêm chỉnh mang đến một ly nước trái cây và một ly rượu, nước trái cây là cho Trì Am còn rượu là cho Vương tử.
Trì Am nhấp một ngụm nước trái cây, đột nhiên lại bị vị Vương tử kia điện hạ kia ép người tới gần hôn, truyền rượu từ miệng anh sang miệng cô, mùi thơm êm dịu của nước rượu lan tỏa trong khoang miệng cả hai người.
Dưới ánh sáng của những vì sao, tiếng nhạc du dương tử cung điện phía xa truyền đến khiến thế giới trở nên thật yên tĩnh và lãng mạn.
Sau nụ hôn Trì Am đột nhiên mở miệng nói: “Sau lễ hội mùa xuân em muốn đến nước Hochilas giải cứu mẹ và hai người chị em khỏi tháp Rắn!”
Diops ôm cô vào lòng, hôn lên đôi má ửng hồng của cô. Ánh sáng mờ ảo che khuất thần sắc trong mắt anh. Anh lên tiếng, giọng nói đẹp mà trầm ấm của tộc yêu tinh: “Anh sẽ đi với em.”
Trì Am ngước nhìn anh, bắt gặp đôi mắt tím của anh liền “Ừ” một tiếng.