Edit: Richal
Beta: Richal
-----o0o-----
"Bạn học nào?"
"Lý Đại Vĩ."
Quý Ly trong lòng mặc niệm, Lý Đại Vĩ, nếu cậu bị tôi làm cho liên lụy thì tôi hứa sẽ bồi thường cho cậu.
"Đi sớm về sớm, trên đường nhớ cẩn thận."
Phó Bạc Thành chỉ là đơn giản dò hỏi, đến cuối cùng vẫn cho phép làm trong lòng Quý Ly có chút thất vọng.
Nhưng khi vừa rời khỏi cửa nhà, ngồi trên xe taxi, Quý Ly nhìn thấy cách đó không xa có chiếc xe đang theo dõi cậu, cậu cười cười một hồi rồi không nói chuyện nữa.
Muốn biết em đi đâu à? Nói cho anh biết là được...
Giữa quán bar, Quý Ly trực tiếp đi vào, bước nhanh đi sâu vào trong đến của phòng Lâm Tiện.
Vừa mới mở cửa, Quý Ly nhìn dáng người quyến rũ của Lâm Tiện liền cảm thán, quả nhiên là cực phẩm.
"Hay là tôi giúp cậu chuộc thân nha, tên yêu nghiệt nhà cậu sao lại lớn lên mê người thế này chứ." Quý Ly nói.
"Cảm ơn đã khen, không cần làm phiền cậu, tôi rất thích nơi này."
"Há! Chỉ sợ người mà cậu thích có bối cảnh rất lớn, hắn ta lại kiềm nén không động vào cậu. Tốt nhất là cậu nên ở yên một chỗ, đừng có tìm đường chết!"
Quý Ly cong miệng cười xấu xa, hai tay chống cằm vui sướng nhìn Lâm Tiện gặp nạn.
"Phó Lăng Thành, sao cứ thích đâm chọc người khác vậy? Không sợ gặp báo ứng à?"
Lâm Tiện ngoan độc nói.
Quý Ly càng nghe càng đắc ý.
"Tôi mà không hư thì anh ấy sẽ không yêu tôi."
Lâm Tiện cười châm chọc, đôi mắt xoay chuyển, bắt lấy tay Quý Ly trịnh trọng nói.
"Nếu không, chúng ta cùng nhau bỏ trốn đi?"
"Được!"
Quý Ly không chút do dự gật đầu, Lâm Tiện cảm thấy chơi không vui, lập tức bỏ tay Quý Ly ra.
"Cậu đúng là tên biến thái, đồ điên."
Quý Ly nghe Lâm Tiện mắng mình, không sao cười cười.
"Tôi thật sự định làm như vậy, thật đấy."
"Đó là anh cậu, đương nhiên cậu nói cái gì cũng được, đến cuối cùng mặc kệ là tình anh em hay tình yêu đồng tính thì anh ta vẫn sẽ tha thứ cho cậu. Còn tôi thì sao, chỉ là một quân tốt, sớm muộn gì cũng bị anh ta băm thành thịt vụn!"
"Nếu như chúng ta thật sự bỏ trốn thành công, chứng tỏ anh ấy không có bất cứ tình cảm gì với tôi."
Quý Ly nói ra chân tướng, Lâm Tiện bình tĩnh lại nhìn Quý Ly, "Đây là suy nghĩ của cậu, sau đó sẽ phát sinh cái gì? Phó Lăng Thành, cậu là đang đánh cược! Nếu thắng thì càng tốt, không còn gì để nói. Nhưng thua, cậu định làm gì hả?"
Lâm Tiện cảnh cáo, Quý Ly bắt đầu ảo não, ngửa đầu hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi thở ra.
"Thua? Tôi sẽ không thua."
"Cũng không biết là ai cho cậu niềm tin đó nữa."
"Thua thì thôi, không phải còn có cậu sao?" Quý Ly cười xấu xa, không biết xấu hổ tìm đường lui cho mình.
"Lăn lăn lăn! Ai lại thèm cúc hoa của cậu."
Lâm Tiện phất tay mắng to!
"A... Quên mất, Lâm Tiện, từ đầu đến cuối cậu rất ra dáng thụ."
Lâm Tiện vừa nghe, vết sẹo trong lòng chưa kịp mờ đi liền bị hung hăng khoét vào!
"Phó Lăng Thành! Cậu lập tức lăn ra khỏi quán bar của tôi! Bằng không tôi sẽ kêu người tới luân phiên làm cậu!"
Quý Ly vừa thấy Lâm Tiện tạc mao liền biết là phản công không thành a.
Quý Ly bất đắc dĩ lắc đầu.
"Lâm Tiện, nếu đêm nay thành công thì tôi là chính thê rồi, còn nếu thất bại, tôi cũng muốn lật trời mà đi."
Quý Ly vừa kiên định nói vừa rời phòng Lâm Tiện.
Lâm Tiện nhìn bóng dáng của cậu, cảm thấy Phó Bạc Thành thật đáng thương.
Phó Bạc Thành a! Phó Bạc Thành! Anh tung hoành ngang dọc trên thương trường nhiều năm như vậy có từng nghĩ tới đứa em trai của mình lại là kiếp nạn không thể nào trốn tránh không.
--------------
Tối nay tui có việc nên đang chương sớm nha. Love you 3000!