Liêu Đình Đình ngồi trong trong xe, nhìn người bên ngoài ồn ào huyên náo, trong lòng cảm thấy trống rỗng không thôi.
“Thật nhiều người tới! Sao lại có nhiều người như vậy, hình như còn có mấy đại lão bản nội thành, bọn họ tới làm gì?” Hồ Vũ Cầm tràn đầy khó hiểu hỏi.
Liêu Đình Đình cau mày, thầm nghĩ: Hẳn là tới vì pháp khí của Diệp Phàm đi.
Liêu Đình Đình tuy rằng không quá tin tưởng, nhưng rất nhiều người nói cho nàng, Diệp Phàm có được truyền thừa từ cao nhân thượng cổ, chính là loại cao nhân thế ngoại đào nguyên, có thể đánh yêu trừ ma, có thể bảo gia trấn trạch, thăng quan phát tài, rất được thượng tầng ở kinh đô tôn sùng.
Tuy rằng có chút không thể tưởng tượng, nhưng đã có rất nhiều người tin, nghĩ đến hắn cũng không phải là hoàn toàn vô căn cứ.
“Người ngoại quốc bên cạnh Diệp Phàm kia hẳn là con thứ thuyền vương M quốc, nghe nói hắn tới Hoa Quốc đầu tư.”
Liêu Đình Đình nhìn về phía George, đại bộ phận người ở đây là tới vì Diệp Phàm, nhưng cũng có một phần rất lớn là tới vì George, nghe nói George không có đầu óc thương nghiệp gì, chỉ biết phá sản, nhưng nếu có thể thuyết phục được George, bọn họ liền có thể có được một tuyệt bút tài chính, đây là kỳ ngộ lớn cỡ nào, một vốn bốn lời a!
Liêu Đình Đình nhìn Bạch Vân Hi đứng bên người Diệp Phàm, trong lòng ảm đạm.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi đã cùng Diệp Phàm đính hôn, lá gan của nàng có lớn hơn đi nữa thì cũng không dám đoạt người với Bạch Vân Hi, dù sao hôn ước của nàng cùng Diệp Phàm đã không còn. Liêu Đình Đình nhìn Diệp Phàm được vây trong đám người, lồng ngực thắt lại như bị đè nén.
Vạn chúng chú mục, mọi người truy phủng, những thứ này vốn dĩ là vinh quang thuộc về nàng.
Năm đó, bước sai một bước, nàng lỡ mất Diệp Phàm.
“Diệp Phàm đúng thật là lợi hại, nhi tử thuyền vương M quốc cũng đi theo hắn.” Hồ Vũ Cầm nhịn không được cảm thán.
Liêu Đình Đình nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nói: “Đi thôi.”
Hồ Vũ Cầm nhíu mày hỏi: “Hiện tại đã đi?”
Liêu Đình Đình gật đầu: “Đúng vậy!” Có xem nhiều hơn nữa cũng uổng công, trong lòng Liêu Đình Đình ngoại trừ hối hận đã không còn gợi dậy nổi cảm giác gì nữa.
……
Diệp Ánh Lan nhìn xe Liêu Đình Đình rời đi, khẽ nhíu mày lại.
“Ca, xe thể thao đỏ vừa rồi hình như là của Liêu Đình Đình.”
Diệp Chí Trạch âm u ôm hai tay gật đầu: “Nữ nhân kia quả nhiên tới! Ta biết nàng sẽ tới! Nàng vẫn chưa từ bỏ ý định!”
(dreamhouse2255)
Diệp Chí Trạch cùng Liêu Đình Đình đã sớm đường ai nấy đi, sau khi chia tay, Liêu Đình Đình cùng Diệp Chí Trạch liền trở thành đối thủ một mất một còn.
Diệp Chí Trạch cảm thấy Liêu Đình Đình lả lơi ong bướm, Liêu Đình Đình thì cảm thấy Diệp Chí Trạch huỷ hoại tiền đồ cẩm tú của nàng.
“Tiện nhân Liêu Đình Đình kia, nàng cho rằng chia tay với ta, nàng liền có thể quay lại với Diệp Phàm, Diệp Phàm chính là gay, hắn căn bản không thích nữ nhân, cho dù không có ta, nàng cũng chỉ có mệnh bị người đá!” Diệp Chí Trạch tràn đầy ác độc nguyền rủa.
Diệp Ánh Lan nhìn sắc mặt Diệp Chí Trạch, an ủi nói: “Ca, ngươi đừng nghĩ tới nàng nữa, kỳ thật điều kiện của Liêu Đình Đình cũng chỉ có như vậy, ngươi khẳng định có thể tìm được người tốt hơn.”
“Ta khẳng định có thể tìm được người tốt hơn của Diệp Phàm, tiểu tử Diệp Phàm kia có lợi hại hơn đi nữa thì thế nào, tìm một người không biết sinh trứng, đoạn tử tuyệt tôn!”
Sau khi Diệp Phàm thanh danh thước khởi, Diệp Chí Trạch cảm thấy mọi thứ càng lúc càng không thuận, sinh ý trễ nải, gia gia hàng chức, hắn làm đại thiếu gia của Diệp gia, qua ngày càng sống lại càng không bằng người ngoài.
Hôn sự của Liêu Đình Đình cùng Diệp Chí Trạch đã sớm tan tành, trêи thương trường không có địch nhân vĩnh viễn, cũng không có bằng hữu vĩnh viễn, Võ gia dưới sự ủng hộ duy trì từ thế lực các nơi, sinh ý làm càng lúc càng lớn mạnh, khiến cho Liêu gia vô cùng đỏ mắt, gần đây vẫn luôn muốn đi tìm trao đổi quan hệ với Võ gia.
“Tiểu tử Diệp Phàm kia có gì để kiêu ngạo, không phải chỉ biết giả thần giả quỷ một chút thôi sao?” Diệp Ánh Lan khó chịu bĩu môi nói.
Diệp Chí Trạch nắm chặt nắm tay, không nói một lời, trong lòng ghen ghét đã sớm sông cuộn biển gầm.
(dreamhouse2255)
Diệp Ánh Lan nhìn sắc mặt Diệp Chí Trạch, không dám nói thêm cái gì nữa.
Sau khi Diệp Phàm xoay người, tâm tình Diệp Chí Trạch càng ngày càng kém, Diệp Ánh Lan còn phát hiện Diệp Chí Trạch tựa hồ có khuynh hướng bạo lực, mấy bạn gái ngầm của Diệp Chí Trạch đã bị hắn đánh sợ chạy hết, Diệp Ánh Lan không khỏi có chút lo lắng, Diệp Chí Trạch sẽ bị Diệp Phàm kϊƈɦ thích ra vấn đề tâm lý.
“Lần này Diệp Phàm trở về là muốn diễu võ dương oai sao?” Diệp Chí Trạch không cao hứng tự hỏi.
Diệp Chí Trạch thập phần chán ghét Diệp Phàm, hắn luôn cảm thấy mỗi lần nhìn thấy Diệp Phàm tới, gia gia liền nhìn hắn không thuận mắt, bây giờ, ngay cả thái độ của phụ thân cũng lặng lẽ thay đổi.
……
Võ Hào Cường ngồi trong xe, chớp chớp mắt nhìn cảnh tượng bên ngoài qua tấm kính: “Lão cha, ngươi nên tới đây sớm một chút, ngươi xem, hiện tại bị kẹt ở đây, tới không được, lui không xong, ngay cả tiểu thúc cũng không thấy thân ảnh.”
Võ Tư Hàm trợn trắng mắt: “Lão cha ngươi làm sao biết được sẽ như thế này, tiểu thúc ngươi nói hắn đi đường biển về, vậy nên sẽ trễ hơn hai giờ so với dự tính, lão cha ngươi nghĩ muộn một chút rồi qua, ai ngờ……” Bất quá, nghe nói có mấy người từ sáng sớm đã tới đây chờ đợi.
Thời điểm hắn tới, đường ven bờ biển đã đầy ắp người, xung quanh phú hào kết bè kéo đội, tụ tập tới xem, náo nhiệt vô cùng.
(dreamhouse2255)
Võ Tư Hàm đã sớm biết Diệp Phàm nổi danh, nhưng lại không biết Diệp Phàm lại nổi danh đến như vậy.
Võ Hào Cường phồng hai má lên, tò mò nhìn đông nhìn tây.
“Lão cha, tiểu thúc rất được hoan nghênh a!”
“Đúng vậy.” Võ Tư Hàm gật đầu.
“Người ngoại quốc bên cạnh tiểu thúc cao quá!”
Võ Tư Hàm hít sâu một hơi: “Người ta không phải chỉ cao thôi đâu.”
Có tin đồn nói thuyền vương M quốc muốn tới Hoa Quốc đầu tư, George chính là người đại diện của hắn, hiện tại có trong tay 1 tỷ, nếu hết thảy tiến triển thuận lợi, sau này tài chính đầu tư sẽ cuồn cuộn không ngừng.
“Tiểu thúc bị đưa đi rồi.” Võ Hào Cường nói.
Võ Tư Hàm hít sâu một hơi: “Chúng ta trở về trước đi.”
Võ Hào Cường gãi gãi đầu: “Nhưng gia gia đã nói chờ tiểu thúc trở về ăn cơm.”
Võ Tư Hàm lắc đầu: “Người muốn mời tiểu thúc ngươi ăn cơm rất nhiều, đến lượt chúng ta phỏng chừng còn cần chờ thêm một đoạn thời gian nữa.”
(dreamhouse2255)
Võ Hào Cường tiếc nuối gật đầu: “Được rồi.”
……
Diệp Bằng Phi trốn trong đám người, rầu rĩ nhìn về phía Diệp Phàm đứng xa xa: “Tiểu tử Diệp Phàm này đúng là cá mặn xoay người, cư nhiên làm phô trương như vậy!”
Diệp Bằng Phi cùng Diệp Phàm có chút quan hệ thân thích, Diệp Bằng Phi từng chiếm tiện nghi từ trêи người nguyên chủ không ít lần.
Thời điểm Diệp Phàm mới vừa xuyên qua còn từng đòi hai mươi vạn từ trêи người Diệp Bằng Phi, vừa vặn giải quyết một ít khó khăn kinh tế hắn gặp phải lúc đó.
“Đường đệ họ hàng xa của ngươi thanh thế thật lớn!” Một mỹ nữ bên người Diệp Bằng Phi lên tiếng.
Diệp Bằng Phi vuốt vuốt cằm: “Tiểu tử kia không biết đã gặp được cái gì, giống như là đột nhiên thoát thai hoán cốt, nghe nói hiện tại giá trị con người hắn lên tới trêи mấy chục tỷ.” Lúc trước Diệp Phàm bị trục xuất khỏi gia môn, hắn còn tưởng rằng tiểu tử này sẽ không gượng dậy nổi nữa cơ.
Mỹ nữ nhìn Diệp Bằng Phi: “Ta nghe nói quan hệ trước kia của ngươi và Diệp Phàm không tồi! Sao không nói hắn mang theo ngươi phát tài một chút?”
Diệp Bằng Phi cười khổ một tiếng: “Ta cũng muốn như vậy, bất quá, Diệp Phàm đã thay đổi rất nhiều, ngay cả phụ thân, gia gia hắn còn không nhận, sao có thể nhớ được ta!”
(dreamhouse2255)
Năm đó Diệp lão nhân không màng Võ gia phản đối, đuổi Diệp Phàm ra khỏi gia môn, kết quả, hiện tại Diệp Phàm phát tài, Diệp gia không vớt được một chút chỗ tốt nào, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đính hôn, Diệp gia không có ai được mời, Diệp gia có thể nói là mất hết danh dự, trêи không vớt được chỗ tốt, dưới đương nhiên cũng không có ai dám cho bọn họ chút tiện nghi nào.
Mắt thấy Võ gia phát tài, sinh ý phát triển không ngừng, Diệp gia lại chỉ có thế đứng một bên chống mắt nhìn, công nhân Diệp gia có thể nói là oán than dậy đất.
……
Diệp Phàm được không ít người mời đi ăn, ăn ăn cho tới tận nửa đêm mới về tới biệt thự.
Diệp Phàm nằm trêи sô pha, chớp chớp mắt: “A, no rồi!”
Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng lười biếng của Diệp Phàm, mở miệng nói: “Cuối cùng cũng no rồi, kỳ thật kiếp trước ngươi chính là Thao Thiết đi?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Ta mới không phải cái loại quỷ đói chết này!”
Thao Thiết quỷ linh tràn đầy khó chịu trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái, “Dê hai chân như ngươi cũng dám chướng mắt ta, thời điểm ta còn sống, các ngươi chính là đồ ăn của ta, ta ăn một ngụm liền có thể giải quyết hết một đội bóng!”
Bạch Vân Hi: “……”
“Lát nữa người Thần Nông Gia sẽ đến.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm lười biếng nhìn về phía Bạch Vân Hi: “Thần Nông Gia? Bọn họ tới làm gì?”
(dreamhouse2255)
“Tới tìm ngươi hỗ trợ.”
Diệp Phàm lười biếng nói: “Không phải ngươi đã nói người Thần Nông Gia có mắt không tròng, coi thường y thuật của ta sao?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Ban đầu là như vậy, bất quá, thời điểm Mộ Liên Bình dùng đan dược, không cẩn thận để bị người Thần Nông Gia phát hiện, người Thần Nông Gia nhìn thấy đan dược ngươi chế tác, lập tức ý thức được ngươi lợi hại.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Cho nên mới nói a, là vàng thì sẽ sáng lên, ta quang mang vạn trượng như vậy, chỉ cần nhìn kỹ một chút là có thể phát hiện tài hoa không gì sánh kịp của ta.”
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ trợn trắng mắt: “Ngươi cẩn thận một chút, đừng để hơi thở Phong Lôi Trúc bị lộ ra……”
Diệp Phàm gật đầu: “Yên tâm đi, thứ kia đã bị ta phong tỏa, người khác không cảm nhận được.”
Bạch Vân Hi cau mày, thầm nghĩ: Nếu người Thần Nông Gia hoài nghi tới trêи người Diệp Phàm, hơn nữa còn tiếp tục truy tra xuống, vậy chắc chắn có thể tìm được dấu vết để lại, lúc trước Diệp Phàm dùng Huyền Long Ấn để đánh tang thi, sau đó cũng dùng nó để giết hán tử phụ lòng.
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có gì, người Thần Nông Gia bị trúng độc kia thân phận không thấp, nếu bọn họ cần hỗ trợ, vậy ngươi giúp đi.”
Ăn người miệng mềm, bắt người tay ngắn, nếu Diệp Phàm có thể cứu trị cho vị trưởng lão Thần Nông Gia kia, tương lai cho dù người Thần Nông Gia có biết Phong Lôi Trúc đang nằm trêи người Diệp Phàm thì cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt, tuy rằng Diệp Phàm không sợ người Thần Nông Gia, nhưng oan gia nên giải không nên kết!
“Nếu cứu người, ta có thể lấy tiền không?” Diệp Phàm chớp chớp mắt hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Chỉ sợ không được, người Thần Nông Gia không hay ra ngoài, thức ăn trước giờ đều tự cung tự cấp, sợ là trong người không có bao nhiêu tiền.”
Diệp Phàm lắc đầu: “Đám người hỗn đản này thật thảm, tiền cũng không có.”
“Có lẽ có thể đòi từ bọn họ mấy cọng linh thảo.”
Diệp Phàm gật đầu, đáp một tiếng.
(dreamhouse2255)
……….