XQCKTHH - Chương 373
(dreamhouse2255)
Chương 373: Hải tặc chặn đường
"Vân Hi, ngươi có cảm thấy tu sĩ trên con thuyền này tu vi không cao, nhưng một đám lại mặc hoa hòe lòe loẹt không?" Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Ta nghe nói một số nơi ở Trung Đại Lục đang cạnh tranh, mặc kém dễ bị người khác xem thường, cho nên mọi người đều ăn mặc hoa hòe lòe loẹt."
Bạch Vân Hi nguyên bản vì điệu thấp mà chọn quần áo tương đối đơn giản, nhưng có đôi khi điệu thấp quá lại dẫn tới thị phi.
"Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên nhập gia tùy tục cho thỏa đáng, ngươi xem bộ này thế nào?" Diệp Phàm lấy ra một bộ quần áo kim quang lấp lánh hỏi.
Bộ quần áo này của Diệp Phàm thủ công tinh tế, dùng tơ tằm lực phòng ngự cao dệt thành, trên quần áo còn được điểm rất nhiều sequins sắc thái sặc sỡ, thoạt nhìn cực kỳ chói mắt.
"Ngươi khi nào thì thích phong cách này?" Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi.
"Ta vẫn luôn thích như vậy mà, nhưng ngươi nói ta mặc không đẹp!" Diệp Phàm buồn bực nói.
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm khó chịu cau mày: "Ta nghe thấy có mấy tu sĩ nói trong nhà ăn có một tu sĩ ăn mặc keo kiệt, tướng ăn rất xấu, còn luôn ăn đồ ăn của tiểu hài tử, giống như chưa cai sữa vậy, ban đầu ta còn đang suy nghĩ bọn họ nói ai, sau đó mới phản ứng lại, cái đám đó đang nói đến ta."
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm có thể phản ứng lại đã xem như không tệ rồi.
(dreamhouse2255)
"Bọn họ có mắt không tròng, ngươi đừng để ở trong lòng, trên đời này người tuệ nhãn thức châu rất ít." Bạch Vân Hi an ủi.
"Nếu ở Bích Vân Tông có ai dám nói ta như vậy, ta liền một quạt đánh bay hắn." Diệp Phàm lấy ra Phượng Linh Phiến nói.
Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm làm việc không kiêng nể gì, ở Bích Vân Tông thật sự không có ai dám nghị luận Diệp Phàm.
"Nếu như ngươi thích, vậy thì mặc cái này đi." Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm cảm thấy mỹ mãn: "Được!"
Lâu thuyền đi được nửa tháng, sau đó giống như là đụng phải cái gì, dừng lại.
Lâu thuyền vốn dĩ đang đi với tốc độ cao, đột nhiên dừng lại tạo thành chấn động rất lớn.
Diệp Phàm nguyên bản đang nằm ở trên giường, dưới sự va chạm lăn xuống dưới sàn.
Lâu thuyền tức khắc rộn ràng nhốn nháo lên, Diệp Phàm nhíu mày nói: "Hình như đã xảy ra chuyện."
Bạch Vân Hi híp mắt: "Chắc vậy."
(dreamhouse2255)
Lâu thuyền dừng lại, các tu sĩ trên thuyền hỗn loạn cả lên, mấy tu sĩ phụ trách đang nỗ lực duy trì trật tự.
Diệp Phàm mở cửa ra, vừa lúc nhìn thấy một nữ tu mặc chế phục của lâu thuyền, bèn hỏi, "Đạo hữu, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Nữ tu cười nói: "Xảy ra một chút chuyện, nhưng trưởng lão của chúng ta đã đi trao đổi rồi, sẽ không ảnh hưởng đến hành trình kế tiếp."
Nữ tu cười khá là miễn cưỡng, lộ trình của Thiên Độ Thuyền Hành được cố định sẵn, mấy thế lực ven đường đều đã thương lượng xong, ven biển này nguyên bản thuộc về Hắc Phong Giác, nhưng một tháng trước cỗ thế lực ấy đã bị người khác tiêu diệt, thay đổi một vị chủ nhân mới.
Địa bàn đổi chủ, chuẩn bị trước kia tự nhiên là ném đá trên sông.
Linh hồn lực của Diệp Phàm ra ngoài đảo một vòng, trầm tư suy nghĩ.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Thế nào?"
"Nguyên Anh trên lâu thuyền lui một bước, hai bên bàn bạc xong rồi."
Bạch Vân Hi: "......"
Truyền âm khí trên thuyền vang lên, triệu tập tất cả các hành khách ra ngoài tập hợp.
......(dreamhouse2255)
Khi Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi đến boong tàu, trên boong đã tụ tập rất nhiều tu sĩ, mọi người đều thần sắc hoảng loạn.
Một tu sĩ Nguyên Anh râu rậm phiêu phù trên không trung, ánh mắt tham lam đảo qua từng người một.
Tiểu đệ của hắn kêu gào mỗi người giao ra một trăm khối linh thạnh trung phẩm làm phí qua đường, ai không giao liền đi làm mồi cho hải thú.
Một con cá sấu khổng lồ hai mắt đỏ tươi trồi lên mặt biển, cá sấu há miệng nhìn mọi người, tạo thành áp lực rất lớn cho các tu sĩ.
Một trăm khối linh thạch trung phẩm nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, các hành khách trên thuyền đều có thể bỏ ra được, hầu hết các tu sĩ vì một sự nhịn chín sự lành đều sẽ nguyện ý trả bút phí qua đường này.
Đại khái bởi vì tu sĩ trên thuyền đều là Kim Đan, nếu như bức quá căng sẽ khiến cho mọi người phấn phởi phản liền phiền toái, cho nên mỗi người chỉ cần một trăm khối linh thạch trung phẩm.
Tu sĩ râu rậm đứng trên không trung, ánh mắt nghiêm nghị nhìn xuống, giống như là đang giám thị ai sẽ có dị động.
Diệp Phàm truyền âm cho Bạch Vân Hi: "Con cá sấu kia miệng thối quá!"
Bạch Vân Hi: "......"
(dreamhouse2255)
Mấy tên hải tặc tu vi Kim Đan chạy lên thuyền thu linh thạch, tu sĩ giao linh thạch xong là có thể vào trong khoang thuyền.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi xếp phía sau, bọn họ đương nhiên không sợ tu sĩ râu rậm nọ, vì để tránh cho phiền toái, Bạch Vân Hi trực tiếp ra hai khối linh thạch thượng phẩm mua đường.
Bạch Vân Hi giao linh thạch xong kéo tay Diệp Phàm muốn rời đi.
"Chờ một chút." Tu sĩ râu rậm trên không trung đột nhiên lên tiếng.
Bạch Vân Hi ngẩng đầu, nhăn mày hỏi: "Tiền bối, có vấn đề gì sao?"
"Vòng tay của ngươi, giao ra đây!" Tu sĩ râu rậm thấp giọng nói.
Bạch Vân Hi khá là ngoài ý muốn vuốt ve Đa Bảo Vòng trên tay mình, Đa Bảo Vòng ánh sáng ảm đạm, thoạt nhìn rất tầm thường, không biết đối phương làm sao thấy được vòng tay của hắn bất phàm.
Bạch Vân Hi híp mắt nói: "Xin lỗi, thứ này là nhạc mẫu của ta tặng cho ta, không thể đưa cho người khác được."
Giang Hàm Châu có ba nhi tử, cố tình lại đưa vòng tay này cho hắn, có thể thấy được nàng coi trọng hắn bao nhiêu, đương nhiên càng nhiều hơn có thể là yêu ai yêu cả đường đi.
Bạch Vân Hi thanh âm lạnh lùng, không khí lập tức trở nên cứng đờ.
(dreamhouse2255)
Tu sĩ Nguyên Anh trên lâu thuyền đi tới bên người Bạch Vân Hi, kích động nói: "Vị sư điệt này, không bằng ngươi giao vòng tay ra đi, vòng tay này cũng không giống vật phẩm không gian, sau khi rời thuyền ngươi có thể đến cửa hàng của Thiên Độ Thuyền Hành chúng ta chọn một cái vòng tay mà ngươi thích."
Bạch Vân Hi nhìn tu sĩ nọ một cái, nhàn nhạt nói: "Xin lỗi."
Bạch Vân Hi âm thầm trợn trắng mắt, không nói tới giá trị của Đa Bảo Vòng, bên trong đó đã chứa mấy ngàn khối linh thạch cực phẩm, có nhân sâm tinh dược tính hơn vạn năm, tất cả vòng tay của Thiên Độ Thuyền Hành cộng lại cũng không bằng một viên đá quý trên vòng tay của hắn.
"Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!" Tu sĩ râu rậm tức khắc bị chọc giận.
Bạch Vân Hi cười lạnh: "Ta vốn dĩ không muốn xen vào việc của ngươi khác, nhưng nếu ngươi đã tìm chết, vậy thì đừng trách ta."
Dư Lương Thừa, tu sĩ Nguyên Anh của Thiên Độ Thuyền Hành tức khắc cảm giác được khí thế trên người Bạch Vân Hi nhanh chóng tăng lên, thức thời ngậm miệng lại.
Bạch Vân Hi vừa ra tay liền thả sát chiêu.
Tu sĩ râu rậm không dự đoán được Bạch Vân Hi sẽ ra tay phản kháng, lập tức giận dữ, nhưng sau khi tức giận, phát hiện ra tu vi của Bạch Vân Hi ở trên hắn liền khủng hoảng.
Băng tuyết nhà giam hàn khí nghiêm nghị, lâm vào trong đó râu xồm, có loại linh hồn đều phải bị đóng băng cảm giác.
(dreamhouse2255)
Tu sĩ râu rậm rơi vào nhà giam băng tuyết, không cách nào thoát ra đươc, bị Bạch Vân Hi ném một chồng phù lục đầu óc liền choáng váng.
Bạch Vân Hi vung tay lên, một thanh bảo kiếm hàn khí ngút trời chém xuống, kiếm quang lạnh thấu xương khiến người nhìn lóa mắt, bảo kiếm gào thét đâm xuyên qua lồng ngực của tu sĩ râu rậm, một tiểu Nguyên Anh từ đỉnh đầu của râu rậm nhảy ra, "Ngăn hắn lại!" Bạch Vân Hi lạnh giọng quát.
Diệp Phàm đã sớm muốn hỗ trợ, nhưng thấy Bạch Vân Hi ra tay sấm rền gió cuốn liền ngây ngẩn cả người.
Giờ phút này nghe thấy Bạch Vân Hi thúc giục, Diệp Phàm mới phục hồi tinh thần lại.
Diệp Phàm tung ra một tấm Cấm Không Phù, phong tỏa hư không lại.
Nguyên Anh bị Cấm Không Phù hạn chế, không thể độn ly, Diệp Phàm lấy ra Phượng Linh Phiến nhẹ nhàng vung lên, Nguyên Anh nọ tức khắc bị ngọn lửa vây quay, đốt thành tro tàn.
Dư Lương Thừa nhìn hải tặc râu rậm nháy mắt đã bị đốt thành tro tàn, trong lòng ra mồ hôi lạnh.
Hải tặc râu rậm tên Chu Hạn, lang thang khắp các hải vực, tính tình tàn nhẫn, làm người trơn trượt, tuy rằng Dư Lương Thừa cũng là Nguyên Anh, nhưng thực lực kém xa đối phương, cho nên mới lựa chọn cùng đối phương hòa đàm.
Dư Lương Thừa không ngờ rằng trên lâu thuyền ngoại trừ hắn còn có hai tu sĩ Nguyên Anh nữa.
(dreamhouse2255)
Càng không ngờ rằng hai tu sĩ Nguyên Anh kia vốn dĩ không dự định ra mặt, Chu Hạn lại cố tình coi trọng vòng tay của đối phương.
Dư Lương Thừa thầm nghĩ, lấy trình độ coi trọng của Bạch Vân Hi đối với vòng tay liền biết đó không phải là vật phàm, chỉ có điều cái vòng kia thoạt nhìn không có gì đặc biệt, cũng không biết Chu Hạn làm sao nhìn ra được nó là thứ tốt, ánh mắt tốt vốn dĩ không phải chuyện gì xấu, nhưng tên kia cố tình lại chết vì ánh mắt tốt.
Tu sĩ râu rậm vừa chết, còn lại chỉ là một đám ô hợp, dưới sự chỉ huy của Dư Lương Thừa, bọn chúng rất nhanh liền bị gϊếŧ sạch.
Giải quyết xong hải tặc, lâu thuyền lại lần nữa lên đường.
Diệp Phàm ngồi bên trong nhà ăn, gọi một phần linh thực, lúc trước, người trên thuyền đều chê cười Diệp Phàm ăn đồ ăn của tiểu hài tử, nhưng sau khi Bạch Vân Hi ra tay làm thịt một Nguyên Anh liền không còn ai dám coi thường hai người nữa, Diệp Phàm uống sữa thú cũng không có ai dám hé miệng, phảng phất như một tu sĩ Nguyên Anh thích ăn đồ ăn của tiểu hài tử là chuyện gì đó rất trang nghiêm túc mục.
Biết được thân phận của hai người, linh trù sư miễn phí tặng bọn họ một ít điểm tâm ngọt tinh xảo, làm cho Diệp Phàm rất là cao hứng.
"Không ngờ hai vị đồng đạo lại ở trên thuyền, là ta chậm trễ rồi."
Dư Lương Thừa đi vào trong nhà ăn, khách khí nói với Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
Dư Lương Thừa nhìn linh thực trên bàn, trong lòng thầm cảm thấy kỳ quái, nhưng không thể hiện ra ngoài mặt.
Bạch Vân Hi cười nói: "Đạo hữu khách khí."
"Hai vị muốn tới Tinh Châu sao?" Dư Lương Thừa hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy, nghe nói Tinh Châu đất rộng của nhiều, người tài ba xuất hiện lớp lớp, ta cùng với hắn tiềm tu nhiều năm, không hiểu rõ về ngoại giới, lần này ra ngoài cũng là vì muốn mở mang chút kiến thức."
Dư Lương Thừa lấy ra một tấm thẻ khách quý đưa cho Bạch Vân Hi: "Tinh Châu sắp cử hành đại hội, người tới như nước chảy, khách điếm chỉ sợ đã hết phòng, hai vị cầm tấm thẻ này đến cứ điểm của Thiên Độ Thuyền Hành, sẽ có người chiêu đãi hai vị."
"Làm phiền." Bạch Vân Hi không có dự định đi cứ điểm của Thiên Độ Thuyền Hành, nhưng cũng không có cự tuyệt ý tốt của Dư Lương Thừa.
(dreamhouse2255)
..........