Trước mắt mặc kệ Viên Vân cùng A Dao có quan hệ huyết thống hay không đều không thể để Kim Quang Thiện nói thêm gì nữa. Hắn là muốn trực tiếp đem chuyện này quyết định. Thứ nhất là để giải quyết sự trói buộc của Viên gia, thứ hai là lợi dụng bọn họ để làm liên lụy tới Kim Quang Dao miễn cho ngày sau phải phiền lòng... Lâm Nhược Vân cao giọng nói:
" Loại chuyện này hẳn là nên giao cho bọn nhỏ để chúng tự mình quyết định. Bọn nhỏ có thành hay không thì phải xem bọn chúng cái đã. Chúng ta không cần thao tâm vì chuyện này. "
" Aiz, bọn trẻ còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, chúng ta làm trưởng bối giúp đỡ lo liệu cũng cần phân biệt sao..."
Viên Phong nói.
" Thành gia là đại sự. Ta muốn trong lòng bọn nhỏ đều có suy tính của bản thân, biểu đệ nóng vội như vậy làm gì. "
Lâm Nhược Vân nói, liếc Viên Vân ở một bên:
" Thật sự thích hợp, nước chảy thành sông là chuyện tốt. Không thích hợp, chúng ta làm phụ mẫu sao có thể miễn cưỡng hài tử. "
"... Tử Hiên, con thấy sao? "
Thấy mẫu thân đột nhiên đem vấn đề này vứt cho mình. Kim Tử Hiên sửng sốt một chút, bất quá hắn cảm thấy nếu lúc này định hôn sự cho A Dao thì cũng quá mức qua loa tùy ý, huống hồ hai người thật sự không yêu nhau, hôn ước kia cũng quá mức trói buộc. Vì thế hắn cũng mở miệng khuyên nhủ:
" Phụ thân, con cũng cảm thấy việc này không vội, nếu A Dao hoặc Viên cô nương thật sự có ý, không ngại chờ bọn họ thấy thích hợp lại định cũng được. "
Kim Quang Thiện thấy vậy, tựa hồ còn muốn nói cái gì đó, Kim phu nhân lại mở miệng:
" Hôn nhân đại sự, để bọn nhỏ tự mình làm chủ. Áp đạt hài tử, Kim tông chủ không sợ truyền ra ngoài, thiên hạ nói Kim Lân đài chúng ta máu lạnh khắt khe? "
Kim Tử Hiên năm đó cũng bởi vì hôn ước phụ mẫu tự định mà thiếu chút nữa là ném đã ra sông đây là chuyện cả thiên hạ đều biết. Nếu lúc này Kim Quang Thiện lại mạnh mẽ sắp đạt cho Kim Quang Dao thêm một cái hôn ước, xác thật sẽ bị người trong thiên hạ lên án. Kim Quang Thiện cũng không nói gì thêm nữa. Một bữa cơm qua loa kết thúc như vậy. Ngày thứ hai, hắn gọi Kim Quang Dao tới, mỹ danh nói rằng những ngày gần đây đã giao cho Kim Quang Dao quá nhiều nhiệm vụ, đây là thời điểm để hắn khoan làm nhiệm vụ. Kêu hắn thừa dịp nghỉ ngơi này ở chung với Viên cô nương một chút.
Kim Quang Dao đối với điều này tựa hồ không có gì ngoài ý muốn, gật đầu đồng ý liền rời đi. Nhưng thật ra thời điểm Lâm Nhược Vân nhận được tin này liền muốn tạc mao, đang muốn cùng Kim Quang Thiện lý luận, cũng may là Kim Quang Dao cản lại. Lâm Nhược Vân nhìn bộ dáng vân đạm phong khinh của hắn, chậm rãi bình tĩnh lại: Lão bất tử kia chắc muốn mượn cơ hội lần này đem quyền lực trong tay hắn thu lại một chút nhưng hài tử A Dao này thông minh làm việc sẽ không thể không nghĩ một tầng này, hẳn là đã sớm chuẩn bị, Kim Quang Thiện sẽ không dễ dàng đắc thủ... Nghĩ kỹ xong, nàng thở dài hướng A Dao nói:
" Cũng tốt, mượn cơ hội này con cũng hảo hảo nghỉ ngơi một chút đi. " Nếu rảnh con có thể đi gặp Lam Hi Thần a... Một câu cuối, nàng không nói ra.
Lúc này nàng cần chứng thực một chuyện gấp.
" Viên phu nhân, ngồi. "
Viên phu nhân nhìn Kim phu nhân cười đến ôn hòa, trong lòng đầy nghi hoặc.
" Không biết Kim phu nhân lần này đến đây là vì việc gì? "
" Trước mắt không có việc gì, chính là nhàn rỗi nên đến đây xem. "
Lâm Nhược Vân nói, vẫy vẫy tay, kêu hạ nhân dâng trà.
" Ngày hôm trước, nhìn đồ vật xưa đột nhiên nhớ tới, hình như chính mình gả đến Kim gia, rất ít khi trở về. "
Viên phu nhân nhìn nàng, giờ phút này không minh bạch lắm khi nghe nàng nói, chỉ đành nói theo.
" Kim phu nhân tại Kim Lân đài coong việc vất vả, ngày thường cũng bận rộn, số lần về nhà mẹ ít, nghĩ đến chắc người nhà cũng thông cảm. "
" Đúng vậy. "
Lâm Nhược Vân gật đầu.
" Không riêng gì mình ta ít trở về, Kim tông chủ... hắn ngần ấy năm hẳn là cũng không có đi về bên kia đi? "
Nàng nói, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Viên phu nhân.
" Không biết phu nhân lúc trước có gặp qua vị Kim gia chủ của chúng ta chưa? "
Viên gia này tuy là bên thân nhà mẹ đẻ chính mình, lại cùng chính mình không quen biết. Về sau Kim phu nhân gả tới Kim Lân đài liền ít trở về nhà mẹ đẻ, cũng không có gặp qua người Viên gia. Nếu không có bất ngờ xảy ra, Kim Quang Thiện hẳn là không có cùng bọn họ gặp mặt...
" Lúc trước khi đại hôn của phu nhân, may mắn gặp qua Kim tông chủ, về sau... chính là toàn gia chúng ta đến Kim Lân đài. "
Lâm Nhược Vân nhìn vẻ mặt hoang mang khi trả lời của Viên phu nhân, nàng đã nhiều ngày quan sát, Viên phu nhân không phải là người am hiểu nói chuyện. Nhìn dáng vẻ lúc trả lời chắc không phải nói dối... Viên Vân so với A Dao nhỏ hơn 2 tuổi, tính theo thời gian, lúc đó Kim Quang Thiện không có gặp qua Viên phu nhân... Viên Vân đại khái cùng A Dao...
" Phu nhân "
Lúc này Thu Tứ vội vàng đi tới.
" Chuyện gì? "
Trong lòng Lâm Nhược Vân hoảng hốt: Nàng kêu Thu Tứ đi điều tra mười mấy năm trước Kim Quang Thiện có hay không đi qua Sở gia, nàng hiện tại vội vàng như vậy trở về, không phải là tra được cái gì chứ...
Thu Tứ hành lễ, tiến lên hướng Kim phu nhân thì thầm nói:
" Kim tông chủ không có đi qua chỗ kia, Tiết khanh khách ở chợ quậy sạp hàng người ta. "
"... "
Chuyện đó có bao lớn đâu mà ngươi làm trịnh trọng như vậy! Trong lòng Lâm Nhược Vân thả xuống dưới. Hướng nàng nói:
" Nga, ngươi kêu người đi đến, đem tiền bồi thường cho nhân gia là tốt rồi, không phải chuyện đại sự gì, về sau không cần hoảng loạn như vậy. "
... Phu nhân, người thực sự cảm thấy đây không phải là chuyện đại sự sao? Hiện tại Tiết khanh khách là thủ hạ của ngài, bây giờ quậy sạp hàng người khác không mất mặt sao? Cái gì nói về sau không cần... Việc này người cảm thấy còn có về sau sao?!
Lâm Nhược Vân thấy nàng không nhúc nhích, có điểm nghi hoặc:
" Làm sao vậy? Ngươi như thế nào còn không đi? "
" Thời điểm no tỳ đến đây có thấy Liễm Phương Tôn đến chợ. Nghĩ chắc là giúp Tiết khanh khách thu thập... "
Thu Tứ thấp giọng đáp trả.
" Nga, khá tốt. "
Lâm Nhược Vân gật gật đầu, quay đầu cùng Viên phu nhân trò chuyện câu được câu không.
Thu tứ ở một bên nghi hoặc. Rốt cuộc là cái gì, thái độ phu nhân đối với Tiết khanh khách luôn bao dung cùng rộng rãi như vậy... Như thế nào cảm thấy đối với Tiết khanh khách quậy sạp hàng không khác việc Kim Lăng làm vỡ ấm trà, đều không tính là việc gì... Nàng trái lo phải nghĩ cũng không tìm được đáp án, chỉ đành từ bỏ việc tự hỏi, tiếp thu hiện thực...
Bên kia, Kim Quang Dao mang theo Tiết Dương đang định trở về Kim Lân đài, ở cửa Kim Lân đài gặp được một người....