Vì trợ lý dự bị không hoàn thành tốt công việc nên Tư Tử Phàm muốn đích thân mình lựa chọn người mới cho công ty. Nghe Tư Tử Phàm đang rục rịch tuyển trợ lý, Trình Diệu Vi nắm bắt cơ hội chạy lại nói với anh:
“Tôi cũng muốn được tham gia phỏng vấn.”
Lúc này, Tư Tử Phàm ngẩng mặt lên nhìn cô, đầu hơi nghiêng sang một bên. Trình Diệu Vi cũng muốn làm thư ký cho anh sao? Không phải… cô bị điên rồi chứ?
“Tôi có thể tham gia vòng phỏng vấn được không, anh Phàm?”
“Không được.”
Tư Tử Phàm mặc định Trình Diệu Vi không biết gì về công việc của thư ký, làm sao có thể đảm nhận vị trí này được. Do đó, anh từ chối lời đề nghị của cô.
“Tôi có thể làm được. Tuy nhiên, anh phải… giúp tôi một chuyện trước đã.”
Trình Diệu Vi đang muốn dùng mưu, lợi dụng sự tin tưởng của Tư Tử Phàm để kiếm túi gấm thực hiện nhiệm vụ.
“Cho em hôn 12 lần.” Trình Diệu Vi đề nghị.
Trình Diệu Vi xòe bàn tay ra, bắt đầu đếm đủ số mười hai rồi dừng lại. Cô không nói đùa nhưng việc này khiến Tư Tử Phàm hơi ngỡ ngàng.
“Chỉ 12 nụ hôn cũng không được sao anh?”
“12 lần, em đang nói gì vậy?” Tư Tử Phàm trơ mắt nhìn cô.
Trình Diệu Vi cô đang rất vội, tại sao anh ta lại hỏi nhiều như thế? Nếu cứ dùng dằng mãi, cô e là mình không kịp tham gia buổi phỏng vấn chiều nay. Không còn cách nào khác, Trình Diệu Vi đành phải lớn tiếng: “Tử Phàm, anh nói chúng ta là vợ chồng, chỉ hôn vài cái chắc không sao chứ?”
Trình Diệu Vi vừa mở lời, gương mặt của Tư Tử Phàm liền ửng đỏ. So với một Trình Diệu Vi nhút nhát trước kia, cô của hiện tại đã bạo gan hơn nhiều.
Thấy Tư Tử Phàm mắc cỡ, Trình Diệu Vi đột nhiên thấy thích thú, muốn trêu chọc anh thêm một chút nữa. Do đó, cô nở nụ cười nham hiểm như muốn quyến rũ lấy anh.
Cứ ngỡ Tư Tử Phàm đã đồng ý, Trình Diệu Vi tiến lại gần, kiễng chân hôn lên môi anh. Tư Tử Phàm không cảm thấy khó chịu hay tránh né, ngược lại còn vô cùng hợp tác với cô. Cảm giác mềm mại trên môi khiến Tư Tử Phàm không kiềm chế được bản thân, cứ thế mà lấn tới. Ai ngờ chỉ hôn được vài cái, bên ngoài đã có tiếng gõ cửa truyền vào, làm gián đoạn sự ngọt ngào của họ.
Cánh cửa bật mở, thư ký Mỹ Mỹ bước vào, báo cáo với anh địa điểm tổ chức diễn ra buổi phỏng vấn cùng với danh sách của các ứng cử viên. Tuy nhiên, khi thấy vợ chồng chủ tịch làm cử chỉ thân mật, trợ lý đỏ mặt nhanh chóng rời đi.
Sau khi trợ lý rời đi, Trình Diệu Vi ngó sang hồ sơ ứng tuyển của các ứng viên liền trố mắt ngạc nhiên. Bởi lẽ, bất kể ai trong số họ cùng đều xuất thân từ trường top, năng lực chuyên môn không hề thua kém ai.
Lúc này, Trình Diệu Vi đã rời khỏi vòng tay của Tư Tử Phàm, nét mặt anh cũng bình thường trở lại: “Trình Diệu Vi, em ra ngoài đi. Đây là nơi làm việc, tối về anh sẽ ‘trả bài’ cho em.”
Trình Diệu Vi sợ vụt mất cơ hội, vội vàng nói: “Vậy anh cho em phỏng vấn trước đi, biết đâu lại hợp mắt anh.”
Tư Tử Phàm chẳng những không khó chịu mà lại vui vẻ đồng ý: “Cũng được.”
Nhân lúc có bản báo cáo làm sai, Tư Tử Phàm đưa cho cô sửa lại: “Làm lại đi.”
Nhìn thử thách mà Tư Tử Phàm đưa cho mình, trên đó toàn những con số, biểu đồ không rõ nghĩa, Trình Diệu Vi vô cùng hoang mang, không biết phải bắt đầu từ đâu.
“Cô ấy sẽ không hiểu đâu. Không thể làm được.” – Tư Tử Phàm nghĩ như vậy. Công việc của một trợ lý, đâu phải nói muốn làm là làm được.
Lúc này, hệ thống lên tiếng nhắc nhở Trình Diệu Vi: [Bạn mới chỉ hôn 4 lần, phải hôn thêm 8 lần nữa mới có thể dùng các kỹ năng chuyên môn của một trợ lý.]
Tiếc là, khi Trình Diệu Vi đề nghị, Tư Tử Phàm từ chối vì anh có việc phải làm.
“Vậy thì anh về nhà đi. Hôm nay anh không được phỏng vấn bất kỳ ai hết.”
Trình Diệu Vi lo sợ rằng, nếu để anh lựa chọn trợ lý mới, cô sẽ không có cơ hội thực hiện nhiệm vụ của mình. Theo quy định của hệ thống, cô phải làm trợ lý cho Tư Tử Phàm một tháng, nếu không thì sẽ lỡ dở nhiệm vụ. Nghe cô nói vậy, Tư Tử Phàm bật cười: “Đừng nói đùa nữa, em mau về nhà nữa.”
“Hiện tại em không là gì cả nhưng sớm thôi, em sẽ là…”
Trình Diệu Vi vừa dứt lời, cửa phòng làm việc lại vang lên tiếng quen thuộc của một người khác. Dù biết vợ chồng chủ tịch đang thân mật nhưng Mỹ Mỹ vẫn to gan bước vào:
“Anh Phàm, chị Vi, trợ lý Trình… đến rồi.”
Trình Diệu Lan ư? Nghe tới tên của cô ta, Trình Diệu Vi lập tức khó chịu: “Cô ấy ở đâu?”
Trước đó, Trình Diệu Vi đã thỏa thuận với cô ta rằng nếu mình tìm được bằng chứng thì Trình Diệu Lan không được quay trở lại công ty làm việc nữa. Vậy mà tại sao bây giờ cô ta lại tới đây? Chẳng lẽ Trình Diệu Lan lại muốn nuốt lời sao?
“Cô ấy muốn gặp chị?”
“Gặp tôi sao?” Trình Diệu Vi hơi bất ngờ.
Tư Tử Phàm gật đầu: “Vậy thì bảo cô ấy đợi ở phòng khách đi.”
Chẳng lẽ giống như lời bà nội nói, cô ta thật sự muốn tới đây xin lỗi mình sao? Từ bao giờ, Trình Diệu Lan lại có thành ý đến như vậy?