Trong lúc Trình Lan còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì điện thoại trong túi cô lại vang lên. Không cần nhìn màn hình điện thoại, Trình Lan cũng đoán được người gọi đến là ai.
“Diệu Lan, về đi con!”
Giọng nói của bà vô cùng khẩn thiết. Trình Diệu Lan suýt nữa bị tai nạn, bà lo lắng cô sẽ gặp nguy hiểm nếu cứ lang thang ở bên ngoài.
“Bây giờ con sẽ về.” Trình Lan thở dài một hơi rồi đáp lời.
“Vậy con đã gặp được Trình Diệu Vi chưa?” Bà Lâm Thu Hiền hỏi.
“Con gặp rồi.” Trình Lan nói thêm: “Con muốn ăn thịt luộc, canh chua, chả giò và cá kho tộ. Mẹ chuẩn bị giùm con nhé!”
Trình Lan đã cư xử ân cần hơn lúc trưa, bà thấy cũng vui lòng. Do đó, bà niềm nở đáp: “Được rồi, mẹ sẽ sai người làm cho con.”
Trước khi kết thúc cuộc gọi, Trình Lan yêu cầu mẹ gửi định vị cho cô. Bởi lẽ, ở thời điểm hiện tại, cô không nhớ nhà của mình nằm ở hướng nào.
***
Trong phòng họp, các nhà đầu tư đang ngồi lại với nhau để đưa ra chiến lược kinh doanh cho công ty trong thời gian sắp tới. Lúc này, Trình Diệu Vi đang ngồi ở ghế sau, bên cạnh là trợ lý mới của Tư Tử Phàm. Trước mặt cô, ai cũng có trong tay một chiếc máy tính xách tay rồi chăm chú theo dõi những biến động trong cuộc họp dựa trên nó. Về phần mình, Trình Diệu Vi vừa nghe vừa buồn ngủ đến mức muốn gục ngay tại chỗ.
Hệ thống bây giờ không còn xuất hiện 24/24 nữa nhưng nó vẫn sẽ hỗ trợ cô khi cần thiết. Dù sao đi nữa, Trình Diệu Vi luôn tin rằng hệ thống sẽ không bao giờ cản đường mình.
Chủ tịch Tư (hay nói cách khác là bố chồng) đang ngồi đối diện với Trình Diệu Vi, thỉnh thoảng lại nhìn cô cười chế giễu: “Một chữ bẻ đôi cũng không hiểu mà lại không thấy xấu hổ ư?”
Trong phòng họp, mọi người sôi nổi phát biểu và phân tích, cuối cùng cũng đến lúc lấy ý kiến số đông.
“Tới lúc phải biểu quyết rồi.”
“Cho dù là cổ phiếu A phải bán hay giữ lại, mọi người cũng nên cho ý kiến của riêng mình.”
Ngay lúc đó, hệ thống lên tiếng đánh thức Trình Diệu Vi:
[Bạn mau tỉnh dậy đi, thời điểm quan trọng đã đến rồi. A là một công ty lớn, cuối năm sẽ tung ra một loại thuốc trị bệnh cảm cúm, đóng vai trò chủ đạo trong việc phát triển y tế của nước nhà. Đến lúc đó, bạn sẽ có cơ hội kiếm được rất nhiều tiền.]
Cổ đông khác nói: “Công ty A đã thua lỗ trong hai năm, giá trị cổ phiếu cũng liên tục giảm trên thị trường. Chủ tịch Tư và Giám đốc cũng có cùng ý kiến với tôi. Chúng tôi hy vọng rằng mọi người sẽ đồng ý bán cổ phiếu đó và không còn liên quan gì tới công ty A nữa.”
Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái phân vân, lưỡng lự không biết nên quyết định như thế nào cho thỏa đáng. Nhìn chung tất cả bọn họ đang cần một “động lực” để đưa ra quyết định của riêng mình. Nắm bắt lấy cơ hội có một không hai này, Trình Diệu Vi đứng dậy, nhìn các cổ đông một lượt, hít một hơi thật sâu rồi trình bày suy nghĩ của mình:
“Cổ phiếu của công ty A không thể bán được. Cuối năm nay, bọn họ sẽ tung ra một loại thuộc cảm có giá trị vô cùng cao, tên là KB. Nếu chúng ta giữ lại cổ phiếu của công ty họ, chắc chắn sẽ thu được một nguồn lợi to lớn cho công ty.”
“…”
Có vẻ như bố chồng vẫn không hài lòng với cô nên ông ta cười mỉa mai: “Làm sao cô biết công ty A đang phát triển loại thuốc trị cảm cúm?”
Quả thật là một câu hỏi khó.
“Tôi đã cho người điều tra nên mới biết được thông tin này.” Trình Diệu Vi đánh liều nói.
Nhờ vào sự hỗ trợ của hệ thống, Trình Diệu Vi đã có một câu trả lời hoàn hoàn, thuyết phục được mọi người: “Theo kết quả điều tra của bộ y tế, trong ba tháng cuối năm là tháng 9, 10, 11 cảm cúm sẽ diễn ra trên quy mô lớn. Vì vậy, khi công ty A phát hành loại thuốc mới có thể kiểm soát dịch bệnh, chẳng phải chúng ta cũng sẽ được lợi từ đó sao? Tôi nghĩ một nhà đầu tư thì nên có khả năng quan sát và nắm bắt tình hình, không phải sao?”
“Nếu chỉ đầu tư, không theo dõi quá trình chuyển động của nguồn vốn thì chẳng phải thụ động lắm sao?”
Câu trả lời xuất sắc khiến mọi người ngơ ngác. Chẳng ai có thể tin được cô lại chuyên nghiệp đến mức này.
Sau khi nghe Trình Diệu Vi trình bày, Tư Tử Phàm cảm thấy có thể đặt niềm tin ở nơi cô được. Lý do rất thuyết phục, mọi người cũng đồng ý với ý kiến của cô.
“Cô ấy có chứng cứ vô cùng vững chắc.”
“Chúng ta nên giữ lại cổ phần của công ty A.”
Trong lúc một người đang trao đổi, thảo luận, Tư Tử Phàm kéo Trình Diệu Vi sang một bên rồi hỏi: “Cô cho người điều tra công ty A từ khi nào vậy?”
“Tôi vừa mới điều tra thôi,”
Trình Diệu Vi trả lời thật lòng. Nhờ sự trợ giúp của hệ thống, cô mới có khả năng đánh giá lợi nhuận hay rủi ro của cổ phiếu trên thị trường.