Không dừng lại ở đó, bà nội tiếp tục thông báo thêm một tin mừng: “Còn một chuyện nữa tôi muốn nói cho mọi người biết. Đó là Diệu Vi và Tử Phàm đã quyết định sinh con, sắp tới nhà họ Tư chúng ta sẽ có thêm thành viên mới.”
Hình như chỉ có mình bà là phấn khích, những người còn lại đều ngây người, đơ ra vài giây. Tất cả mọi người đều nghe được rằng họ sắp ly hôn, đột ngột quay xe như thế này đúng là khó lòng mà chấp nhận được. Tư Tử Phàm vốn không có tình cảm với Trình Diệu Vi, ngay cả bản thân cô cũng thay đổi thất thường, hai người họ vốn dĩ không thể dung hòa. Hơn nữa, Tư Tử Phàm từng giam Trình Diệu Vi ở biệt thự đến nỗi cô tuyệt thực, chẳng lẽ chuyện này chỉ là trò đùa thôi sao? Thật khó tin.
Bầu không khí ngượng ngùng chỉ kéo dài vài giây, đủ để họ thắc mắc rồi lại giả vờ nâng ly chúc mừng:
“Là chuyện tốt, đáng để chúc mừng.”
“Nào, nâng ly lên, uống rượu, uống rượu.”
Lúc này, thím hai có ý châm chọc Trình Diệu Vi: “Lấy chồng sinh con sớm cũng tốt, cũng xem là đóng góp cho gia đình phải không Tư Lâm, Mỹ Ngọc? Học nhiều cũng không có ích gì. Cứ nhìn chị dâu bọn con mà xem, lấy chồng sinh con mới là lựa chọn đúng đắn nhất.”
Tiếp lời thím hai, dì ba nói: “
“Chị dâu, chị không thể nói như vậy được. Bây giờ xã hội đã phát triển rồi, người trẻ họ tập trung xây dựng sự nghiệp, có ai kết hôn sớm đâu. Như Tư Lâm với Mỹ Ngọc đó, một đứa tập trung cho công việc, một đứa lại tiếp tục học. Họ đều là những người trẻ có ước mơ, có hoài bão, kết hôn sớm chẳng phải là phí công vô ích sao?”
Trong bữa tối, hai người phụ nữ lời qua tiếng nói, lại nói nói gió, vốn chỉ có chung một mục đích. Đó là tỏ ra khinh thường Trình Diệu Vi, chỉ trích cô không có tiền đồ, chỉ biết ăn bám vào gia đình chồng. Mấy lời nói này ngay cả một đứa ngốc cũng hiểu, chẳng lẽ Trình Diệu Vi lại không nhận ra sao?
Được mọi người tâng bốc lên mây, Tư Lâm cũng góp vui: “Mẹ à, mẹ không thể trách con và em gái tập trung cho sự nghiệp mà lơ là chuyện kết hôn được. Chúng con không có một gia đình tốt như chị dâu, sinh ra đã ngậm thìa vàng, cả đời chẳng phải lo ăn mặc gì.”
Mấy lời này rõ ràng là có ý công kích Trình Diệu Vi, muốn cô không thể ngước mặt lên nhìn ai được mà. Trong lúc bọn họ còn bàn tán về mình, cô lên tiếng hỏi hệ thống:
“Nữ chính không có sự nghiệp riêng sao?”
[Trong tiểu thuyết, mục tiêu duy nhất của nữ chính là nam chính. Cả cuộc đời này, việc theo đuổi Tư Tử Phàm chính là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời của nữ chính.]
Đúng là không thể chối cãi được, nữ chính là một kẻ si tình.
Để dập tắt sự bàn tán của mọi người về cháu dâu, bà nội lên tiếng bênh vực: “Mỗi người có một cuộc sống, một sự lựa dọn. Có người chọn kết hôn sinh con, có người chọn phát triển sự nghiệp. Thật ra việc vun đắp hạnh phúc gia đình cũng là một kỹ năng, ngoài ra nếu muốn học thêm thì học, muốn làm gì làm, không có chuyện ai đúng ai sai.”
Tuy bà nội đã đứng ra giúp cô dập tắt những lời ác ý đối với mình nhưng Trình Diệu Vi không cam tâm bị bọn họ chèn ép.
“Tư Tử Phàm.”
Cuối cùng, cô cũng quay sang Tư Tử Phàm mà thả thính: “Thành phố chúng ta sống rất phát triển, tình trạng kẹt xe diễn ra hằng ngày, hầu như không thể nào tránh khỏi. Tôi quyết định không thi bằng lái xe, tôi muốn trực tiếp lấy bằng lái máy bay.”
Giấy phép làm phi công? Đúng là chỉ có cô mới nghĩ ra được chuyện này. Vừa dứt lời, tất cả những ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về phía Trình Diệu Vi. Chính họ cũng không ngờ được một người nhút nhát như cô lại có thể ăn nói bạo dạn đến thế. Chẳng lẽ cô muốn lái máy bay ngay bây giờ sao?
Tưởng cô nói đùa, Tư Lâm cười châm chọc: “Em nhớ là chị dâu sợ độ cao.”
“Đó là trước đây, bây giờ không còn sợ nữa.”
Trình Diệu Vi dứt khoát trả lời, nhìn thẳng vào mắt đối phương. Cảm thấy không thuyết phục trước lời cô nói, Tư Lâm tiếp tục nghi ngờ: “Bằng lái xe cơ giới khác với bằng lái phi công, Không phải chỉ có tiền là được, cần kiểm tra thể lực nữa.”
“Em yên tâm đi, thể lực của chị đã được đánh giá rồi.”
Trình Diệu Vi tự hào nói. Trước khi xuyên vào cuốn sách này, cô đã tham gia đánh giá thể lực toàn diện của một phi công máy bay, làm quen với một loạt các quy trình nên không có gì phải sợ nữa.
Tư Mỹ Ngọc và Tư Lam giương mắt nhìn nhau, hồ nghi trước lời cô nói. Hiện tại họ chưa thể kiểm chứng được nên tạm thời cứ im lặng, đến lúc cần thiết sẽ vùi dập chị dâu một lần nữa.
Ngồi bên cạnh Trình Diệu Vi, Tư Tử Phàm thấy cô khoác lác nên cũng chỉ biết cười. Anh không muốn vạch mặt cô cho mọi người thấy, nhất là những người bằng mặt mà không bằng lòng. Tư Tử Phàm đâu biết, người mà ngày ngày sóng bước bên cạnh anh đã thay đổi rồi.