Giang Sâm cũng điên mất.
Đôi giày chơi bóng bản giới hạn hắn mới mua a, còn chưa đi được nổi 2 giờ liền biến thành như vậy.
Cái gì? Ngươi bảo giày bẩn còn có thể giặt sao?
Nói đùa gì vậy, Giang Sâm đây nhìn qua rất giống có thể đi giày giặt rồi sao?
Ở trong mắt hắn, giày đã giặt giống như Omega đã bị đánh dấu, đần độn vô vị.
Nếu là những người khác dẫm giày của hắn, hắn nhất định sẽ cho một bài giáo huấn suốt đời khó quên, ví như Alpha dưới chân này.
Nhưng người này là Giang Nguyệt, này lại làm khó Giang Sâm.
Trường quân đội Liên Bang có quy tắc ngầm chính là đem Alpha thực lực gần bằng nhau xếp vào một kí túc xá.
Một ít Alpha xuất thân bình thường cho rằng trường học phân kí túc xá dựa vào xuất thân của học sinh, này là thông tin sai lệch.
Trong tình huống bình thường, các Alpha xuất thân từ thế gia thực lực đều khá gần nhau, bởi họ có huyết thống phi thường ưu tú cùng nguồn tài chính hùng hậu, cho nên tài nguyên xã hội thường nghiêng hướng bọn họ.
Tổng hợp thực lực của họ thường cao hơn Alpha xuất thân bình thường gấp mấy lần, nên học sinh xuất thân hiển hách thường xuyên bị xếp vào một cái kí túc xá là chuyện bình thường.
Lúc bị phân phối đến kí túc xá sống cùng Alpha xuất thân từ xóm nghèo như Giang Nguyệt, chính hắn cũng rất khiếp sợ.
Không chỉ là hắn, bạn cùng phòng khác cũng thực khiếp sợ, cho nên mỗi người đều đang âm thầm quan sát, tưởng biết rõ Giang Nguyệt là người thế nào, phải dùng thái độ gì đối đãi nàng.
Không hề nghi ngờ, đây là cái Alpha lạnh nhạt mà cường đại.
Nàng có thân hình cường tráng hoàn mĩ, mỗi một tấc đường cong trên thân thể đều tràn ngập lực lượng. Lúc nàng đi đường không phát ra nhiều ít thanh âm, này chứng minh nàng có lực khống chế cực cường đối với cơ thể.
Giang Sâm rất muốn lại gần quan sát cơ bắp nàng, xoa bóp ngực nàng, cảm thụ mật độ cơ bắp kinh người kia.
Nhưng tiếc là nàng chưa bao giờ cởi quần áo ở kí túc xá, giống như Tây Bạc Vũ, nàng lúc nào cũng ăn mặc kín mít, Giang Sâm chỉ nhìn đến cẳng chân cùng cánh tay nàng lộ ra.
Này không phải tín hiệu tốt.
Alpha cực thích ở trước mặt đồng giới triển lãm cơ bắp chính mình, để người khác có thể đánh giá và biết thêm về mình, đồng thời cũng là loại tín nhiệm cùng thân thiện.
Nhưng Giang Nguyệt ăn mặc kín mít, hiển nhiên, nàng không muốn kết bạn với bất luận kẻ nào, cũng không muốn thân thiện với ai, nội tâm nàng tràn ngập đề phòng, tùy thời đều có khả năng phát động công kích.
Người trong kí túc xá đều nhận ra sự bất an nôn nóng của nàng.
Giang Sâm còn phát hiện nàng có sữa rửa mặt màu hồng nhạt của Omega.
Xem ra Alpha này vẫn luôn nỗ lực khắc chế dục vọng công kích.
Tương Tuy từng thử tiến vào lãnh địa của Alpha này.
Hắn đem đầu mình duỗi sang chỗ Giang Nguyệt, tựa như một đại lão hổ nghịch ngợm đem cái đầu lông xù xù củng đến lãnh địa của hàng xóm xem thử.
Hắn hướng Giang Nguyệt bày tỏ sự thân thiện, dò hỏi Giang Nguyệt đang xem sách gì, sau đó Alpha này lập tức biểu hiện ra tính công kích mãnh liệt.
Đôi mắt màu xám đậm của nàng nhìn thẳng Tương Tuy, lạnh như băng nói: “ Bởi vì cách diễn đạt khá hài hước, bên trong có cái thiên tài tinh thần lực 3 S bị mất không chế cho rằng mình là một con mèo, còn ị phân ở chậu cát mèo nhà hắn, có phải hài vcl không?”
Trời ơi, sao nàng dám!
Kia chính là anh trai Tương Tuy a.
Kia chính là hắc lịch sử cả nhà Tương Tuy đều không dám nhắc lại a.
Lúc ấy Giang Sâm cảm nhận được không khí kí túc xá lập tức liền biến lạnh.
Tóc đỏ Khố Lí không hề chơi game, hắn buông máy chơi game xuống, đồng tử co chặt.
Bạnh Vọng mơ màng sắp ngủ cũng thẳng thắn sống lưng, mở to hai mắt nhìn về phía Giang Nguyệt.
Ngay cả người hờ hững như Tây Bạc Vũ cũng hơi hơi kinh ngạc nhìn qua.
Hiển nhiên, mọi người đều không đoán trước được Giang Nguyệt sẽ là người có tính công kích mạnh như vậy.
Một cái Alpha cường đại, cảnh giác, thích ẩn núp nơi tối tăm, độc lai độc vãng.
Tương Tuy thực tức giận, ai đều cảm giác được hắn áp lực lửa giận.
Ở cường đại áp bách như thế, đôi mắt nữ Alpha vẫn lạnh băng, đồng tử nàng dựng đứng, đồng tử không hề cảm tình kia giống y hệt họ nhà rắn âm lãnh cùng bạo ngược.
Lúc ấy, Giang Sâm đã bắt đầu tự hỏi làm cách nào thu thập tàn cục sau khi bọn họ chiến đấu xong.
Nhưng ngoài ý muốn chính là bọn họ không đánh nhau, bởi vì nữ Alpha không động thủ, Tương Tuy cũng không động thủ.
Rốt cuộc mới khai giảng không lâu, ai cũng không nghĩ bị nhốt lại.
Trường quân đội nhốt phát là nhốt ba ngày, nơi nhốt là một cái lồng sắt đen nhỏ hẹp cao bằng nửa người, không có cửa sổ, chỉ có một lỗ thông gió, Alpha chỉ có thể ngồi xổm bên trong, trong lúc nhốt không có nước, không có cơm, chỉ có thể dựa vào năng lực dự trữ trong thân thể vượt qua ba ngày.
Hình phạt này quá mức đáng sợ, tất cả sinh viên đều phải kiêng kị.
Ngày đó Giang Nguyệt ra ngoài rửa mặt, Giang Sâm nhìn thấy nàng dùng sữa rửa mặt màu hồng nhạt.
Nữ Alpha mặt đầy bọt nước nhìn có điểm khờ, nhìn qua cũng không dễ tiếp cận.
Giang Sâm nói chuyện với nàng một hồi.
Sau đó hắn phát hiện nữ Alpha này thật sự không biết thiên tài ị phân ở chậu cát mèo kia là anh trai Tương Tuy.
Rồi sau đó Giang Sâm phát hiện chuyện thú vị hơn, chính là nữ Alpha này căn bản không biết Tương Tuy là ai.
Người trong kí túc xá 2708 đều là nhân vật đứng đầu trường, toàn trường đều đang thảo luận họ, không biết có bao người vắt hết óc tiếp cận họ, nhưng hết thảy điều này đều bị nữ Alpha làm ngơ.
Nàng hoàn toàn không chú ý bên ngoài, tựa hồ những việc kia rất khó đi vào nội tâm nàng, khiến nàng trước sau như một hờ hững.
Không chỉ là Giang Sâm, bạn cùng phòng khác đều có điểm thất bại.
Giang Sâm hốt hoảng nhìn dấu giày trên chân, sâu trong nội tâm hắn không nghĩ đánh nhau với Giang Nguyệt.
Có chút người chẳng cần làm gì, chỉ cần có sự tồn tại của nàng liền lệch người không thể bỏ qua, nàng tản ra áp bạch cường đại như một tòa núi cao vô pháp vượt qua, khiến tâm sinh kính sợ, nhìn không được nhìn lên.
Người như vậy căn bản không để bụng giai cấp, những quy định bất thành văn ở trong mắt nàng đều là chó má.
Những quy định hoa hòe lòe loẹt đó đối nàng vô dụng.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, Giang Sâm tưởng tượng ra tác phẩm lớn dài hơn một trăm tám mươi nghìn chữ, cấp Giang Nguyệt một tầng lự kính** kì quái dày hơn cả bầu khí quyển.
( ** Lự kính (滤镜) – Nghĩa thường dùng là bộ lọc, filter, nhưng theo nguyên văn, cụm “粉丝滤镜” chỉ việc người hâm mộ thường lọc ra, phớt lờ khuyết điểm của idol.)
Giang Sâm nhìn đôi giày chơi bóng bị Giang Nguyệt dẫm bẩn, quyết định làm như không có việc gì xảy ra.
Đang lúc hắn thanh thanh giọng nói chuẩn bị biến chuyển lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành không có thì nữ Alpha trước mắt mặt vô biểu tình nói chuyện: “ Thực xin lỗi, giày bao nhiêu tiền, ta đền cho ngươi.”
Giang Sâm theo bản năng nói: “ 20 vạn tinh tệ.”
Nói xong mới nhớ nữ Alpha trước mắt này đến từ xóm nghèo, đừng nói 20 vạn tinh tệ, chính là hai vạn tinh tệ cũng lấy không ra.
Giang Sâm nhìn thấy nàng đi nhà ăn ăn loại cơm heo kia không dưới mười lần.
Hắn nhìn thấy nữ Alpha trước mắt trầm mặc.
Vãi vãi vãi vãi cả!
20 vạn!
Nội tâm Giang Nguyệt đình chỉ hoạt động, đối với phú bà trong thế giới kia 20 vạn không tính là nhiều, cũng chỉ bằng cái túi xách mà thôi.
Nhưng hiện tại Giang Nguyệt nghèo rớt mồng tơi, có thể nói là nghèo nhất trong xóm nghèo.
Nàng thực tuyệt vọng, cũng thực khẩn trương, trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh nàng bị Giang Sâm đạp xuống lòng bàn chân.
Nàng nhìn dấu chân trên giày, nghĩ thầm hay là yên lặng cứu giúp một chút.
Đều cùng một phòng, nàng đem giày Giang Sâm giặt sạch sẽ chắc cũng có thể đi.
Nàng nhìn Giang Sâm, Giang Sâm nhìn nàng.
Trầm mặc một lúc, nữ Alpha mở to tròng mắt lạnh băng, mặt không biểu tình nói: “ Ta đền không nổi, vậy lấy đầu ngươi đi.”
Một tiếng thình thịch truyền ra từ phòng ngủ, tóc đỏ Khố Lí vẫn luôn âm thầm quan sát, đại khái là quá khiếp sợ rồi, máy chơi game trong tay hắn rơi ra lăn một vòng trên đất.
Chỗ Giang Nguyệt đứng là đối diện cửa phòng ngủ, mọi người trong phòng đều không thể tưởng tượng mà nhìn lại đây.
Yên tĩnh là sẽ lây lan, toàn bộ hành lang tầng 27 yên tĩnh đáng sợ.
Trên hành lang, tất cả các Alpha đều dừng bước.
Lỗ tai nhanh nhạy của Giang Nguyệt nghe thấy một vị Alpha lầm bầm lầu bầu, ngữ khí của hắn vô cùng chấn động: “ Đây là đe doạ sao?”
“ Sao nàng dám?”
Giang Sâm cũng chấn kinh rồi.
Hắn đã nhường nhịn như vậy, nhưng nữ Alpha này không cảm động chút nào.
Đôi mắt hắn trợn tròn, biểu tình vặn vẹo.
Giang Nguyệt cũng chấn kinh.
Nàng có tật xấu cứ mỗi khi khẩn trương là miệng lại tiện, tật xấu này khi nào sửa lại được đây aaaaa!
Nàng rõ ràng định nói là---- Ta đền không nổi, ta giặt sạch lại giúp ngươi đi.
Đồng tử Giang Nguyệt bởi vì quá khiếp sợ lại dựng lên, nàng xụ khuôn mặt thâm thúy xuống dưới, cả người tràn ngập sát khí cùng tà tính.
Nội tâm Giang Nguyệt---- nhỏ yếu, bất lực, mèo con rơi lệ.
Nàng trong mắt người khác ---- cao lớn, lạnh nhạt, hung ác không nói nhiều.
Người khác trong mắt nàng ---- hung ác, dã man, kiệt ngạo, không nói đạo lý.
Giang Nguyệt khẩn trương, biểu tình càng cứng đờ, nàng lộ ra vẻ mặt cao lãnh nói: “ Xin lỗi, vừa mới nói nhầm, ta là nói ta không đền nổi, có thể giặt sạch giày của ngươi hay không?”
Ai tin chứ Giang Sâm là không tin.
Hắn nhẹ nhàng lùi lại hai bước, cũng không có hứng thú trừng phạt Alpha hất cháo lên giày hắn, hứng thú rã rời nơi: “ Cút đi.”
Alpha kia bụm mặt, té ngã lộn nhào, thất tha thất thểu chạy đi mất.
Giang Sâm u buồn về tới phòng ngủ, Giang Nguyệt theo sát phía sau.
Cả người nàng bồn chồn, đành phải ngồi trước bàn của mình yên lặng đọc sách.
Đừng hỏi vì sao nàng đọc sách, bởi vì sách có thể che khuất khuôn mặt xấu hổ của nàng.
Nàng vẫn đọc thể loại sách thần bí, sách tên là < Thần nói nhỏ>
Ở thế giới này, thần là chỉ lực lượng nhân loại vô pháp lí giải, đại biểu sinh vật cao cấp.
Cho dù là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, vẫn có rất nhiều câu hỏi chưa được lí giải, mọi người vẫn cảm nhận được một nguồn lực lượng thần bí.
Bởi vì thời đại tinh tế mọi người có thể tạo ra tinh thần thể, cho nên ở lĩnh vực tinh thần, luôn có một ít thiên tài tinh thần lực siêu cường có thể chạn vào đuôi lực lượng đó.
Lúc Giang Nguyệt học vật lý cũng nghiêm túc suy xét qua thế giới này rốt cuộc có thần hay không.
Ở Trái Đất, lúc vật lý phát triển đến giai đoạn lượng tử cũng xảy ra rất nhiều hiện tượng trái với khoa học, tỷ như quang nổ hạt nhân nguyên tử, thực nghiệm nửa thấu kính, hiện tượng dây dưa của lượng tử, vấn đề quang tử toàn phần, hay hiện tượng hạt electron xoay xung quanh nhân.
( Nguyên văn đoạn trên là:
Ở địa cầu, đương vật lý học phát triển đến lượng tử giai đoạn sau cũng đã xảy ra rất nhiều trái với trực giác thực nghiệm hiện tượng, tỷ như quang sóng viên nhị tượng tính, nửa thấu kính thực nghiệm,lượng tử dây dưa, quang tử toàn đồng tính vấn đề, hạt sự quay tròn hiện tượng.
Do Chấy ngu lí nên không biết dịch như trên có đúng không, mong mọi người chỉ bảo.)
Con người chỉ có thể phát hiện quy luật, mà không thể sáng tạo hay thay đổi quy luật.
Xem sách thể loại này rất dễ làm tư duy phát tán, tư duy phát tán sẽ dẫn tới ánh mắt tan rã.
Trong lúc Giang Nguyệt ngây người tự hỏi nhân sinh, Giang Sâm cùng Tương Tuy liếc nhau một cái.
Hai cái Alpha bị Giang Nguyệt thương tổn tâm linh vừa đạt chung nhận thức.
Giang Nguyệt ---- một cái Alpha lạnh băng, dữ dằn.
Bề ngoài lạnh nhạt, bên trong dữ dằn.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lời tác giả: Có vẻ bề ngoài của Nguyệt muội khá dữ dằn ha.