*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mều
Giang Đường được dẫn vào phòng hậu trường thủy cung, cô vốn cho rằng loại hoạt động này sẽ có rất nhiều người tham gia, nào ngờ khi vào phòng sinh hoạt chỉ có vẻn vẹn ba, bốn người.
Nhân viên tổ chức hoạt động dẫn cô tới tỏ vẻ hơi lúng túng: "Xuống nước phải tẩy trang nên phần lớn các nữ sinh đều không muốn, đàn ông thì ghét mặc váy người cá, lại nghe phần thưởng hạng nhất còn phải tương tác thân mật với Lịch Trường Phong nên càng không tình nguyện..."
Giang Đường gật gật đầu, đã hiểu.
Dù sao người bây giờ không thích gây thêm phiền phức cho bản thân, lại sĩ diện cao, vì một gấu bông lông nhung thì không đáng, ngay cả đạt được giải thượng hạng nhất, vì một chữ ký của minh tinh không biết hạng mấy cũng không đáng.
"Cô gái, cô có thể đến đây quả thật là rất can đảm."
Sau khi cho Giang Đường một ánh mắt khích lệ, đối phương mở cửa: "Cô vào thay quần áo trước, sau đó nhân viên chuyên môn sẽ tiến hành huấn luyện an toàn đơn giản cho cô."
Gian phòng không lớn, trêи vách tường treo đủ các loại váy người cá và trang sức, ở giữa là bàn trang điểm, chuyên gia trang điểm đang trang điểm cho nàng tiên cá ngày hôm nay.
Giang Đường đã từng xem những cô gái mỹ lệ, tự tin đung đưa đuôi cá trong biểu diễn dưới nước, nhưng mồ hôi đổ ra phía sau là thứ mà người bình thường không tài nào nghĩ tới.
"Bởi vì phải xuống nước nên có lẽ phải tẩy lớp trang điểm trêи mặt cô đi."
"Được."
Cô ngồi trêи ghế tựa, được chuyên gia trang điểm chuyên nghiệp hỗ trợ tẩy trang.
Từ sau khi đi đến thế giới này, Giang Đường rất ít khi trang điểm toàn bộ, dựa vào vẻ đẹp tùy hứng của mình, hằng ngày chỉ bôi một lớp kem chống nắng, tô son thì ra ngoài, đương nhiên hôm nay cũng không ngoại lệ.
Chuyên gia trang điểm tẩy trang cho Giang Đường xong, kinh ngạc phát hiện cô không bôi gì đã đẹp đến phát sáng, nhìn kỹ lại, đến nổi da dẻ nhẵn nhụi đến từng centimet.
Thật cmn đẹp!
Chuyên gia trang điểm thầm thở dài một tiếng, nhìn cô gái với gương mặt tinh xảo trong gương, dịu dàng hỏi: "Cô gái, cô có phiền nếu để mặt mộc không?"
"Cái gì?"
"Chủ đề lần này của chúng tôi là tiếp xúc thân mật với biển, phải cố gắng mộc mạc đơn giản nhất có thể."
"Được." Cô vui vẻ đẹp lại: "Dù sao mặt mộc của tôi cũng rất đẹp."
"..."
Ừm, cô gái này rất tự tin về giá trị nhan sắc của mình.
Chị ta xả dây cột tóc của Giang Đường, ba ngàn sợi tóc đều trút xuống, xõa đầy sau lưng giống như rong biển dày đặc, càng tô điểm gương mặt nhỏ nhắn, xinh xắn của cô. Khi còn nhỏ, chuyên gia trang điểm thường tưởng tượng người cá mỹ lệ rung động lòng người, nhưng tưởng tượng không sánh bằng một phần mười người trước mắt.
Sau khi sửa soạn sơ qua, Giang Đường lại được đưa đến hồ huấn luyện.
Nhân viên chuyên nghiệp nghiêm túc phổ cập một loạt những công việc cần chú ý cho cô. Sau khi trải qua huấn luyện đơn giản, Giang Đường thay bộ đồ nàng tiên cá đã được chuẩn bị từ trước.
Đó là một chiếc váy đuôi cá màu xanh lam đậm, đường nét nhẵn nhụi, tinh xảo, hoa văn sẫm màu bạc thêu phía trêи thay đổi theo theo sự biến đổi của hiệu ứng ánh sáng. Bộ ngực đầy đặn của cô được che bằng chiếc áօ ɭót hình vỏ sò, càng để lộ sự tinh tế của vòng eo và đường nét xinh đẹp của cơ thể.
Nhân viên ở đây nhìn cô chằm chằm, sửng sốt một lúc lâu mới đeo kính bảo vệ mắt dưới nước cho cô.
Chuẩn bị công việc xong xuôi, Giang Đường chính thức xuống nước.
*Truyện được đăng trêи s2.truyenhd.com của kittenctump*
Cô chỉ cảm thấy lạnh.
Dòng nước lạnh lẽo bao bọc chặt lấy cô, cô đong đưa cẳng chân, đuôi cá dưới làn nước sâu trong suốt xẹt qua một gợn sóng lăn tăn, xuyên qua kính bảo vệ mắt, cô liếc nhìn Lương Thâm và Lương Thiển đang canh giữ ngoài cửa kính phía dưới.
Giang Đường vẫy vẫy tay với bọn nhỏ, sau đó linh hoạt xoay người, bơi đến trước mặt bọn nhỏ làm hình trái tim.
Đã có không ít người tham quan đường hầm đáy biển chú ý đến dáng người Giang Đường ở bên trong. Đầu tiên, mọi người bất ngờ, sau đó dừng bước, lấy điện thoại ra bắt đầu quay phim.
Trong dòng nước xanh thẳm, đá ngầm xanh biếc làm nổi bật đủ loại san hô, bầy cá bơi lội, bao vây lấy cô.
Đuôi cá phía sau cô đong đưa, mái tóc mềm mại, đen nhánh bồng bềnh sau lưng, nước biển khiến cô trông đẹp đến mức phát sáng, ngũ quan xinh xắn, đẹp như tranh vẽ.
"Nàng tiên cá..." Hai tay Thiển Thiển bám lên kính, trong đôi mắt sáng rực chỉ có một mình Giang Đường.
Giang Đường thổi ra một chuỗi bong bóng, sau đó bơi lên phía trêи mặt nước hít sâu một hơi rồi lại lặng xuống lần nữa.
Lúc này có một con cá heo bơi lại đây, thân thiết há miệng với cô. Lúc này, Giang Đường mới nhớ đến chủ đề của ngày hôm nay, cô bèn tiến lên, nhẹ nhàng in một nụ hôn trêи gương mặt nó.
Cảnh tượng này quá mức tốt đẹp, cực kỳ giống truyện cổ tích mơ mộng trong phim Disney, mọi người xung quanh đều nảy sinh thán phục, vội vàng dùng chức năng chụp hình, quay phim để ghi lại hình ảnh tựa như ảo mộng trước mắt.
"Oa!"
Thiển Thiển trực tiếp cảm thán thành tiếng, cô bé cũng thấy đẹp đến phát khóc.
Cô bé sẽ không bao giờ hâm mộ nàng tiên cá trong phim nữa, bởi vì bên cạnh con bé đã sớm có nàng tiên cá chân chính, đó là mẹ của cô bé.
Sau khi nhìn một lúc, rốt cục Thiển Thiển lấy lại tinh thần: "Anh ơi, chúng ta chụp lại cho bố xem đi!"
Lương Thâm lôi chiếc điện thoại cũ kỹ ra, phiền não cau mày: "Cái này không chụp được."
Thiển Thiển phồng má: "Anh, anh thật vô dụng."
Lương Thâm: "..."
Đây cũng không phải lỗi của cậu.
Có điều...
Lương Thâm nhìn Giang Đường trước mắt, mẹ thật sự quá đẹp.
Ngôn ngữ của trẻ con hạn hẹp, trừ đẹp đẽ ra thì không biết nói gì khác.
Cô giống như phát ra ánh sáng, bất giác hấp dẫn tầm mắt tất cả mọi người.
Trong góc khuất, ba người đứng sóng vai, lẳng lặng nhìn nàng tiên cá bơi lội bên trong.
Người đàn ông đứng ở giữa hơi cao, ăn mặc tùy ý, đeo khẩu trang đen và mũ lưỡi trai che khuất nửa khuôn mặt, hai tay anh đút vào túi quần, đôi mắt nhìn về phía trước.
"May mà có anh tham gia, nếu không tôi nghĩ hoạt động này sẽ vắng tanh."
"Đúng vậy, đến giữa trưa chỉ có ba người báo danh, ban tổ chức đã chuẩn bị tìm người lừa gạt luôn rồi."
"Nhưng mà nói thật, cô gái này đúng là xinh đẹp, có phải fan của Trường Phong không?" Phương Triệu trêu ghẹo, ánh mắt không khỏi liếc nhìn Lịch Trường Phong bên cạnh.
Lịch Trường Phong tựa như nhướng mày, sau đó xoay người rời đi.
Phương Triệu sửng sốt, hỏi: "Đi đâu đấy?"
Lịch Trường Phong: "Chuẩn bị chút gặp fans."
Còn phải hỏi sao? Đây nhất định là fans của anh, trừ fans anh ra, người bình thường ai sẽ vất vả tham gia loại hoạt động bỏ đi như vậy, không phải là vì muốn gặp anh một lần sao?
Aizz, lớn lên đẹp trai lại được hoan nghênh thực sự phiền não.
Sau khi kết thúc buổi biểu diễn người cá 15 phút, cả người Giang Đường đều co quắp.
Một giây sau khi lên bờ, một nhúm máu mũi trượt xuống theo xoang mũi cô, nhân viên vội vàng đưa khăn giấy qua, hỗ trợ cầm máu.
Sau khi tùy tiện chùi hai lần, cô cầm lấy khăn lông quấn lên vai.
"Mẹ...!"
Phía sau truyền đến tiếng hoan hô của Thiển Thiển, không đợi Giang Đường quay đầu lại thì sau lưng nặng xuống, cô nhóc đè lên người.
"Thiển Thiển?"
"Nhân viên dẫn bọn con đến đây." Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé đỏ bừng, đôi mắt hưng phấn nhìn Giang Đường, chờ khi thấy vết máu chưa kịp lâu khô trêи gương mặt cô, khóe môi cong lên lập tức rũ xuống: "Mẹ, mẹ bị thương sao?"
Giang Đường lau mũi: "Không sao, ổn ngay thôi."
Áp lực nước quá cao, cô chỉ chảy một ít máu mũi là tốt lắm rồi.
Đáy lòng không khỏi càng kính phục những người biểu diễn dưới nước, cô chỉ bơi 15 phút đã suýt không kiên trì nổi, vậy mà những người kia phải làm việc liên tục năm, sáu tiếng đồng hồ mỗi ngày, đúng là không dễ dàng.
"Thực sự không có chuyện gì sao?" Thiển Thiển hơi không yên lòng hỏi: "Con thổi giúp mẹ."
Dứt lời, Thiển Thiển chu miệng kề lên lỗ mũi cô thổi thổi.
Dáng vẻ đàng hoàng, trịnh trọng của cô gái nhỏ quá mức đáng yêu, Giang Đường không kìm được nhỏ giọng nở nụ cười, kéo Thiển Thiển qua hôn xuống cái miệng nhỏ căng tròn của cô bé: "Hết đau rồi."
Thiển Thiển bị hôn chớp chớp mắt, bàn tay nhỏ vội vàng che miệng lại, ánh mắt trách móc nặng nề: "Mẹ đừng làm chuyện như vậy ở trước mặt mọi người, không đứng đắn!!"
"..."
"......"
Một trận cười khúc khích xung quanh.
Giang Đường cười híp mắt: "Sau này không được xem phim cung đấu lúc nửa đêm."
Mẹ kiếp, đến cùng đứa nhỏ này di truyền từ ai, sao lại thích xem phim tình cảm như thế, không thể nào cản được.
"Mẹ, mẹ hôn con nè, con thấy đứng đắn."
Giang Đường đưa tay cốc Lương Thâm chạy tới tham gia góp vui, đứng dậy đến phòng thay đồ, cởi quần áo của mình ra đổi lại.
Bắp chân của cô cực kỳ bủn rủn, cánh tay lại càng không dùng được sức, chỉ đi hai bước đã mệt thấy sợ.
Giang Đường vừa định chuẩn bị ngồi trêи ghế nghỉ ngơi một lúc thì người tổ chức hoạt động xông tới trước mặt.
"Cô Giang, chúc mừng cô trúng thưởng rồi."
"Quà tham dự phải không ạ? "Cô khom lưng đấm cẳng chân căng cứng: "Phiền các cô đưa gấu bông cho con của tôi là được rồi."
"Không, cô đạt giải nhất."
"..."
"Chúc mừng cô, cô có thể tương tác trực tiếp với Lịch Trường Phong."
"?????"
Rốt cục hoạt động của bọn họ úng bao nhiêu nước? Không, nên hỏi rốt cục công việc của bọn họ có mấy người tham gia? Giải thưởng lớn nói trúng là trúng??
Vẻ mặt Giang Đường mờ mịt, dẫn theo hai đứa trẻ được đưa vào lầu ba của thủy cung. Sau khi băng qua hành lang thẳng tắp, nhân viên tổ chức hoạt động đẩy mở một cánh cửa phòng màu sẫm.
Trong phòng, vài máy móc đặt trong góc, ở giữa ghế sofa, người đàn ông trẻ bắt chéo hai chân.
Sau ba giây trợn tròn mắt nhìn, Thiển Thiển chỉ vào người đàn ông, kinh ngạc thốt lên: "Tổng tài ba đậu!!"
Mí mắt Giang Đường giật giật, cúi người che miệng con gái.
"Cô Giang, chào cô, chúng tôi là ban tổ chức của chủ đề hoạt động lần này, chúc mừng cô nhận được giải nhất, bây giờ hy vọng cô có thể phối hợp với chúng tôi hoàn thành ghi hình."
"Ghi... ghi hình?"
"Đúng vậy, chỉ là quay video nhỏ về cuộc nói chuyện của một mình cô và Lịch Trường Phong, về sau chúng tôi sẽ đăng lên trang web chính thức."
Hiển nhiên, hoạt động công ích bắt đầu kết hợp với thủy cung lần này không phải làm không công, mục đích chính là xây dựng hình tượng gần gũi cho Lịch Trường Phong, giành được nhiều thiện cảm của quốc dân hơn. Xây dựng hình tượng đương nhiên không thể làm lén lén lút lút, lúc này phải cần fans thổi phồng lên.
Giang Đường nhìn về phía người đàn ông ầm thầm trêи ghế sofa, sau khi tiếp xúc gần gũi, Giang Đường phát hiện khuôn mặt của cậu ta thật sự rất giống Tiểu Lý Tử thời kỳ hưng thịnh, có thể nói là giống như đúc.
Ánh mắt không che giấu chút nào của cô khiến Lịch Trường Phong nhíu mày, sắc mặt đen hơn mấy phần: "Phiền cô nhanh lên một chút, tôi rất bận."
Mắt thấy Lịch Trường Phong thiếu kiên nhẫn, Phương Triệu vội vàng đi đến trước mặt Giang Đường: "Cô ơi giúp với, không mất nhiều thời gian đâu, sau khi xong việc chúng tôi sẽ đưa cho cô một phần quà nhỏ."
"... Nhưng tôi không muốn lên hình lắm."
"Chúng tôi hiểu được." Triệu Phương gật đầu: "Fans não tàn của Trường Phong có hơi nhiều."
"..."
Gì?
Cô hoàn toàn không có ý này được không?
Đang trố mắt, chợt nghe tổng tài ba đậu lầm bầm: "Fans bây giờ sao nhiều chuyện thế..."
Giang Đường: "..."
Em trai này bị gì vậy? Tự luyến hơi quá nhỉ?
Phương Triệu khom khom eo: "Chúng tôi sẽ làm mờ hình cho cô, cô chỉ cần nói một ít lời chúc mừng với ống kính là được rồi."
Đối diện ánh mắt cầu khẩn của đối phương, Giang Đường gãi gãi đầu, miễn cưỡng đồng ý.
Người quay phim đã vào chỗ, đối mặt với ống kính, Lịch Trường Phong mới vừa rồi còn lạnh lùng lập tức đổi một khuôn mặt tươi cười ấm áp, anh ta khom lưng ký tên lên tấm thẻ, lại để sát vào Giang Đường: "Cười lên nào."
Giang Đường: Gavin style (1). Cười giả trân.
(1) Gavin Thomas: cậu bé có gương mặt gây cười được chế thành meme nổi tiếng trêи các mạng xã hội
Sau khi thấy tạm ổn, Phương Triệu giữ chức chủ trì tạm thời hỏi: "Với tư cách fans may mắn được trúng giải lần này, cô có lời gì muốn nói với Lịch Trường Phong không?"
Mí mắt Giang Đường run lên: "Tôi không phải fans."
"......"
Cô liếc nhìn Lịch Trường Phong bên cạnh, nụ cười dịu dàng, khéo léo: "Đối với chuyện bảo vệ đáy biển này, tôi vẫn hy vọng anh Lịch có thể tự mình xuống nước trải nghiệm một lần, chỉ có tiếp xúc với thế giới tự nhiên mới có thể đồng cảm như bản thân mình cũng bị hơn."
"........."
Kết quả...
Đoạn này đương nhiên không được phát ra ngoài.
Nhưng Giang Đường vẫn nổi giận.
Hết chương 55