Giang Giai Hà được gọi là nam phụ bởi trước mạt thế thì anh ta chính là người tình trong mộng của vô số người.
Tại mạt thế, biết được ân oán của bạn tốt Phương Tân và kẻ thù không đội trời chung Long Ngạo Thiên, anh ta là người được cả hai tin tưởng đưa nữ chính Bạch Nhược Liên đến nơi an toàn để không bị ảnh hưởng đến trận đấu của họ.
Dù là không có tình cảm với nữ chính, anh ta vốn là người nhận ủy thác của người ta mới đến gặp cô nhưng nhiêu đây thôi cũng đủ để bao nhiêu người gắn cái bảng nam phụ lên đầu anh ta.
Phải nói trước nay đám em ngoài giá thú đều rất biết điều mà không lượn ngang lượn dọc trước mặt Giang Giai Hà, nếu có vô tình gặp mặt thì chúng cũng sẽ tự động tránh mặt.
Còn Lý Gia Quang có thể coi như trường hợp biến dị; rõ ràng địa vị hay về tình về lý thì Giang Giai Hà vẫn nắm tuyệt đối và được sự ủng hộ của người ta, chẳng hiểu Lý Gia Quang nghĩ gì mà lại chạy đến trước mặt Giang Giai Hà bày trò nữa.
Có thể do đây là lần đầu gặp phải em ngoài giá thú trơ trẽn như vậy, Giang Giai Hà có phần nghẹn lời, không biết phải nói gì cho kẻ mặt dày trước mặt phải xấu hổ.
Phạm Gia Huân cũng không lo lắng cho anh ta, dù sao nghẹn lời trước đám đông không có nghĩa Giang Giai Hà sẽ không làm gì để khiến Lý Gia Quang phải nhận trừng phạt.
Điều mà Lý Gia Quang không ngờ đến nhất hẳn là chuyện cha cậu ta sẽ không bất chấp mà rước hai mẹ con cậu ta vào nhà, bởi người cha này có tiền bạc, có địa vị, vợ hợp pháp của ông ta lại càng không phải kẻ ăn chay.
Người cha này nhất định sẽ không để Lý Gia Quang thực hiện được mục đích, dù sao ông ta cũng không phải chỉ có đứa con riêng là cậu ta.
Nếu ông ta nhượng bộ cậu ta một lần thì nhất định sẽ có lần thứ hai, những đứa con khác của ông ta cũng sẽ được nước làm tới thông qua cái tiền lệ mang tên Lý Gia Quang.
Trên cơ bản, sau khi biết chuyện thì cha của Giang Giai Hà trước sau gì cũng sẽ sẽ cảnh cáo mẹ con Lý Gia Quang.
Tiếp theo đó, Giang Giai Hà có xử lý đứa em ngoài giá thú này thì ông ta cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua hết.
Chậc, bức tranh con vợ cả, con riêng của hào môn đúng là sống động không nỡ nhìn.
Phạm Gia Huân vừa nhìn vừa cảm thán, không hề hay biết nữ phụ Phương Thiên đã dùng ánh mắt tò mò nhìn hắn nãy giờ.
Dù sao Phương Thiên cũng đã bước chân vào giới tu chân, tốt xấu gì cô cũng có thể cảm nhận được sự khác biệt của những người có siêu năng lực và biết được năng lực của họ là gì.
Phương Thiên biết thanh niên tên là Bạch Khởi kia sắp trở thành anh dâu mình, cũng biết sự khác biệt trong dị năng của hắn ra sao, vừa rồi ra tay như thế nào.
Thế nhưng cô chọn không nói cho Phương Tân, dù sao người anh cả này có trí tưởng tượng rất phong phú, hành động bênh con của chính thất kia có khi bị hiểu lầm thành bênh trai đẹp thì mệt.
Phương Thiên lại tao nhã cầm thìa xúc miếng bánh kem lên thưởng thức, ừm, món mới của Tây Hồ luôn khiến người ta mê luyến.
Ánh mắt tuyển người làm bánh của Lâm Nam Khánh cũng rất đặc biệt, nhìn thì ất ơ cà lất cà phơ nhưng cứ tầm một tháng lại cho ra một loại hương vị mới.
Phải, Lâm Nam Khánh là chủ của bánh kem Tây Hồ, nguyên nhân hai anh em có mặt ở đây là do Phương Thiên biết tiệm có bánh mới, Phương Tân đòi đi cùng vì bánh kem Tây Hồ đối diện với cà phê Nắng Chiều.
Còn Giang Giai Hà, anh ta xuất hiện gần đây vì anh ta cũng là một người bị hương vị bánh kem rù quyến đến không thoát ra được.
Hóng chuyện cũng hết nguyên buổi, Phạm Gia Huân vừa quay đầu qua thì sém dựng ngược hết tóc, chẳng biết từ khi nào mà Bạch Quân đã lù lù đứng bên cạnh hắn rồi.
Moé, cái cảm giác bản thân là nhân viên lại không lo làm việc chỉ chăm chăm hóng biến thế này rồi bị quản lý bắt gặp quả thực không thể đau tim hơn.
Mà Bạch Quân cũng có nghiêm túc gì đâu, anh lên tầng hai là để quan sát tốt hơn vì phía dưới người vây xem quá đông.
Khi đám đông đã giải tán rồi, Bạch Quân quay sang phía em họ, cái bàn tay đẹp đẽ vươn ra.
Phạm Gia Huân nghiêng đầu thần tốc né được mấy cái móng heo chuẩn bị vồ lên má của mình.
Đằng nào cũng hết giờ làm rồi, Phạm Gia Huân trao cho Bạch Quân một cái lườm muốn cháy con mắt, thong thả đi xuống dưới chuẩn bị ra về.
Phương Tân biết được Bạch Quân và mèo con của y là anh em họ thì cảm thấy hành động nhéo má của Bạch Quân cũng không khó hiểu, Bạch Khởi dễ thương thế kia mà, nếu là y thì y cũng nhào lên nhéo nhéo một hồi.
Bạch Quân không bước chân theo Bạch Khởi mà phóng tầm nhìn sang quán bánh kem bên kia, cũng không rõ là nhìn ai, nhìn cái gì.
Vài giây sau anh đã quay người xuống tầng dưới.
Lúc Bạch Khởi ra khỏi cà phê Nắng Chiều thì cũng là lúc Phương Tân tốc biến lượn ra khỏi bánh kem Tây Hồ.
Chẳng mấy chốc, y đã bám theo Bạch Khởi đến phố đi bộ, y luôn cố muốn nhảy ra mà lân la làm quen nhưng không hiểu sao lại luôn có đủ thứ ác ý của thần Cô Đơn nhắm vào y.
Ban đầu Phương Tân muốn đơn giản chặn đường Bạch Khởi, không biết đâu ra một đôi tình nhân chơi trò đuổi bắt chạy qua, cắt ngang luôn cơ hội.
Bạch Khởi đi phía trước, Phương Tân đi theo cách đó một đoạn, y vẫn đang suy nghĩ xem bản thân nên nói gì để có thể làm quen thật ấn tượng.
Lúc này y thấy hai thanh niên phía trước không xa thảo luận kế hoạch quấy rối Bạch Khởi.
Phương Tân nghe không nổi, muốn nhào lên đập cho hai tên này một trận.
Ai ngờ chưa kịp ra tay thì một tên đã bị Bạch Quân thò tay ra từ trong bụi rậm kéo tới "nhẹ nhàng" đấm.
Tên còn lại bị một cô gái đổ thẳng một lọ chất lạ nhỏ lên người khiến cả người ngứa ngáy.
Đổ xong, cô gái liền ngoảnh mặt quay đi như thể bản thân không hề hay biết những chuyện đang xảy ra.
Phương Tân cảm thấy cô quen quen, y lôi điện thoại ra xem lại báo cáo điều tra của Lâm Nam Khánh thì biết cô gái đó là Bạch Nhược Liên, em gái Bạch Khởi.
Nhìn thảm trạng của hai tên kia, lại nhớ lại cách làm trơn tru thoải mái thanh thoát nhẹ nhàng của hai người, Phương Tân hiểu đây không phải lần đầu hai người làm hộ hoa sứ giả.
Bạch Khởi đi dạo dọc theo tán cây, Phương Tân vốn định lần nữa lân là tiến tới làm quen.
Ai ngờ bị một bàn tay tóm cổ rồi vô tình đẩy về phía cái cây cổ thụ.
Đầu óc Phương Tân choáng váng, hình ảnh Bạch Quân trơ mắt nhìn y cực nổi bật trong những người ngoảnh mặt lại xem chuyện gì đang xảy ra.
Lần nữa dâng lên quyết tâm đi theo Bạch Khởi, không biết từ đâu lòi ra một cái chân nhẹ nhàng đạp y văng xuống hồ.
Lúc y quay lại thì thấy ngay ngón tay giữa của Bạch Quân cùng ánh mắt sắc lạnh của Bạch Nhược Liên.
Ủa chứ y có đắc tội với hai người bao giờ đâu!
Bạch Quân trên bờ, hướng ánh mắt khinh bỉ nhìn đến nhân sĩ vừa bị mình đạp xuống hồ bày tỏ đây chỉ là vài trò sương sương thôi.
Hừ, mấy cái tên có ý đồ không trong sáng với em họ, anh ta gặp nhiều rồi; liếc mắt một cái là nhận ra những người này thuộc thành phần nào liền.
Dám có vọng tưởng tập đánh vần cho Bạch Khởi, anh sẽ nhẹ nhàng cảnh cáo đến xử đẹp hết.
Bị cảnh cáo mấy lần, Phương Tân cũng ngờ ngợ ra anh họ tương lai không ưa mình.
Y đành về trước để tìm đối sách.
…
Kịch bản ngoài lề:
Thần tình yêu nói rằng chỉ cần Phạm Gia Huân nhắm mắt lại và đi hết một trăm bước, người yêu định mệnh sẽ xuất hiện trước mắt.
Lúc này Phương Tân đã nghe được, y lập tức cầm hoa hồng và nhẫn đứng sẵn.
Y đã tưởng tượng đến cảnh đám cưới ngọt ngào, cuộc sống hạnh phúc về sau.
Y nhìn xung quanh, hoàn toàn không thấy Bạch Quân và Bạch Nhược Liên.
Vì vậy Phương Tân bắt đầu nghĩ đến tuần trăng mật, những tối cùng nhau đánh vần.
Chưa ảo tưởng xong thì bóng dáng Bạch Quân và Bạch Nhược Liên đã lù lù trước mặt.
Phạm Gia Huân bước đủ bước, mở mắt ra lại không thấy ai.
Phương Tân đã và đang bị răn dạy bằng bạo lực về các hành vi chuẩn mực và suy nghĩ độc hại không nên tồn tại: "…" Khi ảo tưởng, cái mặt tôi hãm lắm hay gì mà hai người cứ xuất hiện như âm hồn thế!.