Hắc Mộc đẩy Đế Bắc Thần, Bách Lý Hồng Trang đi bên cạnh Đế Bắc Thần, ba người cứ như vậy đi tới trên đường lớn vô cùng náo nhiệt trong Hoàng thành.
Không ít bá tánh đều nhận ra thân phận của Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần, không thể không nói, hình tượng hai người hình tượng quá nổi bật, vừa nhìn đã có thể nhận ra.
“Mau nhìn kia, Thần Vương và Thần Vương Phi đi ra cùng nhau kìa.”
“Nhìn dáng vẻ Thần Vương và Thần Vương Phi có vẻ tình cảm không tồi nhỉ, nếu không thì chẳng cùng nhau đi du ngoạn đâu.”
“Thần Vương Phi thân là đệ nhất mỹ nhân Hoàng Thành, quả nhiên danh bất hư truyền, nhất cử nhất động đều đẹp đến cực độ.”
Đế Bắc Thần nghe mọi người đàm luận, khuôn mày dài nhíu lại nói: “Đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành?”
“Vương gia lại không biết, đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành mà mọi người đang nói chính là Vương phi.”
Mặt Hắc Mộc lộ vẻ đắc ý:
“Lúc trước danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành vẫn luôn ở trên người Bách Lý Ngọc Nhan và Lý Ngọc Nguyệt, từ sau khi Vương phi xuất hiện, danh hiệu này không hề tranh luận mà dừng ở trên người Vương phi trên người.”
Chuyện này trước đó Bách Lý Hồng Trang đã nghe Đổng Tư Nhu nói qua, chỉ là không ngờ danh hiệu này thật sự gắn lên người mình, nhóm người này, đúng là quá nhàm chán.
Đế Bắc Thần nhìn Bách Lý Hồng Trang bình tĩnh bên cạnh, ánh mặt trời chiếu vào nàng làm mạ trên người nàng một loppứ kim mang, trang điểm vẫn thanh lệ xuất trần như mọi khi, nhất cử nhất động đểu lộ ra vẻ ưu nhã cùng phong tình.
“Đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành, danh xứng với thực.”
Bách Lý Hồng Trang hơi giật mình, nhìn về phía Đế Bắc Thần, thấy hắn tươi cười, là đang khen nàng thật lòng.
“Đệ nhất mỹ nhân có thể nấu cơm ăn? Làm vài việc dễ nhìn chút là được.”
Bách Lý Hồng Trang lạnh lùng nói.
Nàng không hề quan tâm đến danh hiệu này một chút nào, chỉ là một cái tên hư danh thôi.
Nghê Thường Phường, bố y phường cao cấp nhất Hoành thành, bất luận là thương gia tiểu thư hay là quan gia tiểu thư đều thích đến đây mua quần áo, dù cho giá cả cao hơn các bố y phường khác, nhưng nơi này vẫn rất đông đúc nổi tiếng.
Theo Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần đi vào Nghê Thường Phường, trong phường dường như lập tức yên tĩnh, không ngờ hiện giờ nổi bật chính thịnh Thần Vương và Thần Vương Phi sẽ đến nơi này.
Lần này Hoàng Thượng đích thân tới Thần Vương phủ khiến cho địa vị Thần Vương được đề cao chút, ít nhất chứng minh Thần Vươngvẫn có một độ nặng nhất định trong lòng Hoàng Thượng, nếu không Hoàng Thượng quả quyết sẽ không đi xem lễ.
Mặc dù ngày thường Thần Vương thường xuyên bị bắt nạt, cũng chỉ có Thái Tử, đồng lứa Vương gia mới dám làm vậy, những người khác vẫn không dám.
Lão bản nương Vệ Nghê Thường của Nghê Thường Phường lập tức chào đón:
“Thần Vương, Thần Vương Phi đại giá quang lâm, nhìn dáng vẻ, Thần Vương nhất định là tới vì chọn xiêm y cho Thần Vương Phi đúng không?”
Đây là lần đầu Vệ Nghê Thường tiếp xúc với Thần Vương và Thần Vương Phi, chỉ thấy Thần Vương tuy rằng ngồi ở trên xe lăn, nhưng lưng vẫn thẳng tắp, không thấy thái độ suy sút chút nào, vẻ tuấn mỹ tự nhiên này không cần nhiều lời, khí chất ưu nhã toát ra càng là làm người ta phải kinh ngạc cảm thán.
Nàng cảm thấy Thần Vương hoàn toàn khác với Thần Vương trong lời đồn đãi của mọi người, chỉ là khí độ toả ra thôi người thường cũng không thể sánh bằng, chỉ tiếc là chân tàn tật, nếu không nhất định là một thế hệ chi tử.
Đế Bắc Thần đạm đạm cười:
“Không sai.”
“Nương tử, nàng nhìn xem có thích không?”
Giọng điệu Đế Bắc Thần ôn hòa, biểu cảm nhìn về phía Bách Lý Hồng Trang giống như đang người mình yêu nhất, lại nói:
“Lão bản nương cứ lo việc mình đi, bọn ta tự xem là được.”
Nghe vậy Vệ Nghê Thường chắp tay làm lễ nói:
“Vậy được, nếu Vương gia Vương phi có yêu cầu gì thì cứ việc kêu ta.”
Nghê Thường Phường lúc này mới về lại dáng vẻ lúc đầu, Bách Lý Hồng Trang xem qua quần áo trong phường, bất kể là chất liệu, hay thủ công đều là đẳng cấp, chẳng trách Nghê Thường Phường lại nổi tiếng như vậy.
Lúc này, lại có một bóng dáng xuất hiện ở Nghê Thường Phường, đúng là tiểu thư của phủ Thừa tướng, đương kim Thái Tử Phi —— Lý Ngọc Nguyệt.
Nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang cũng ở Nghê Thường Phường, ánh mắt Lý Ngọc Nguyệt không khỏi nghiêm túc, một vẻ không vui hiện lên trên mặt đẹp.
Bách Lý Hồng Trang lựa xiêm y, nàng thích nhất vẫn là một thân trắng thuần, nhưng nếu thân là Thần Vương Phi, sau này lúc xuất nhập cung đình chắc chắn sẽ không ít.
Nếu mỗi một lần đều mặc một thân trắng thuần, tóm lại không quá thích hợp, cho nên lại chọn lựa vài bộ xiêm y có màu sắc khác.
Bỗng dưng, tầm mắt Bách Lý Hồng Trang ngưng lại trên một bộ có màu trắng, bộ váy này trắng như tố tuyết, một vài hoa đào điểm xuyết, không quá lộn xộn, ngược lại lộ ra sự tươi mát.
Nghĩ lại hoa đào trong Thấm trang viên, đáy mắt Bách Lý Hồng Trang hiện lên ý cười nhàn nhạt, đây xem như là chiếc váy mà nàng coi trọng nhất.
Ngay lúc Bách Lý Hồng Trang cầm lấy váy thì một cánh tay mảnh khảnh cũng dừng trên chiếc váy này.
Mày liễu khẽ nâng lên, Bách Lý Hồng Trang nghi hoặc mà nhìn về phía nữ tử bên cạnh, thì thấy Lý Ngọc Nguyệt lộ vẻ khinh thường mà nhìn nàng.
“Bộ này, ta muốn!”
Vừa mở miệng, giọng điệu Lý Ngọc Nguyệt đã hiện ra vẻ cường thế khôn kể, căn bản không cho phép Bách Lý Hồng Trang kháng cự một chút nào
Khoé miệng Bách Lý Hồng Trang chậm rãi phác họa ra một nụ cười quyến rũ:
“Lý cô nương, bộ này có vẻ như là bổn phi chạm vào trước, cho nên, nó là của ta.”
Thấy Bách Lý Hồng Trang dám từ chối chính mình, sắc mặt Lý Ngọc Nguyệt lập tức trở nên xanh mét:
“Ta nói bộ này là của ta thì nó chính là ta!”
“Ta thật sự không biết Lý tiểu thư hành sự bá đạo như thế đấy.”
Bách Lý Hồng Trang vẫn lạnh nhạt như cũ:
“Nhưng mà sự bá đạo này đối với ta mà nói, không dùng được đâu.”
Tay phải hơi hơi dùng sức, Bách Lý Hồng Trang giật lấy chiếc váy đó.
Nữ nhân này mặc dù muốn kiêu ngạo cũng phải tìm đối tượng chứ, bây giờ Bách Lý Hồng Trang nàng không phải dễ bắt nạt đâu.
“Bách Lý Hồng Trang!”
Lý Ngọc Nguyệt lên giọng nói:
“Ta đường đường là Thái Tử Phi, ngươi dám đắc tội ta, muốn c.h.ế.t sao?”
“Ha ha.”
Bách Lý Hồng Trang khẽ cười một tiếng, ánh mắt lại dần dần lạnh băng:
“Lý tiểu thư, ngươi và Thái Tử định ra hôn ước là không sai, nhưng hiện tại ngươi chưa xuất giá, cùng lắm chỉ là Thái Tử Phi tương lại mà thôi, không đến mức cứ như vậy mà nghĩ mình đã xuất giá rồi chứ?”
“Cô nương gia, vẫn nên kiêng dè một chút mới phải.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!