Đế Bắc Thần khoát tay áo:
“Cho dù ngươi tới, ngươi có thể giúp nàng chuyện gì?”
Hắc Mộc ngơ ra, suy nghĩ một lát rồi không thể không thừa nhận, bọn họ không giúp được gì.
“Tu luyện vốn phải tự mình kiên trì, tuy người ngoài có thể chỉ điểm vài phần, nhưng cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình.”
Khóe miệng Đế Bắc Thần hơi giương lên:
“Huống chi, trong lòng Bách Lý Hồng Trang sớm đã có phương pháp tu luyện.”
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, Bách Lý Hồng Trang mới đi ra từ dưới thác nước.
Thân thể đã lạnh đến cứng ngắc, đau đớn bỏng rát không ngừng lan tràn, khiến nàng nhíu mày.
Cách thác nước này không xa có một sơn động nông, trước kia là sào huyệt của yêu thú, nhưng bây giờ đã bị bỏ không, cực kỳ thích hợp cho nàng nghỉ ngơi.
Đi vào trong hang động, lúc này Bách Lý Hồng Trang mới cẩn thận đánh giá thương thế.
Hai vai đã bị nước đập cho xanh tím, tay chân trong lúc bị quất ra va đập tím bầm một mảng, một vài nơi chảy máu.
Ngắn ngủi trong một ngày, nàng thương tích đầy mình.
“Tố chất của cơ thể này thật sự quá kém.”
Bách Lý Hồng Trang thầm than một tiếng, muốn tăng hoàn toàn tốc độ của cơ thể này, e là cần không ít thời gian.
“Nương tử.”
Đúng lúc này, giọng nói của Đế Bắc Thần đột nhiên truyền đến từ bên ngoài hang động.
Bách Lý Hồng Trang chậm rãi đi ra khỏi hang động, chỉ thấy Đế Bắc Thần đang mỉm cười nhìn mình, Hắc Mộc không ở bên cạnh hắn.
“Sao ngươi lại tới đây?”
Nàng để ý Đế Bắc Thần lúc sau cũng tự mình đi tu luyện, bọn họ đã nói lúc tu luyện không quấy rầy lẫn nhau rồi mà.
“Cho ngươi cái này.”
Đế Bắc Thần đưa cho Bách Lý Hồng Trang một bình sứ màu trắng tinh xảo:
“Tới lúc sức mạnh thân thể phát huy đến mức tối đa, nuốt viên đan này vào, có lợi ích rất lớn đối với việc nâng cao tố chất cơ thể và tu vi.”
Nghe vậy, Bách Lý Hồng Trang cầm bình sứ trắng quơ quơ trước mặt Đế Bắc Thần:
“Đa tạ!”
“Vậy ngươi nghỉ ngơi cho tốt, đừng cố gắng chống đỡ.”
Đế Bắc Thần dặn dò một câu rồi rời khỏi, hắn và Hắc Mộc cũng phát hiện một sơn động cách đó không xa.
Nếu Bách Lý Hồng Trang ở bên này có động tĩnh gì, bọn họ cũng có thể phát hiện đầu tiên.
Nhìn bóng dáng Đế Bắc Thần biến mất trong màn đêm, trong lòng Bách Lý Hồng Trang cảm thấy ấm áp.
Dựa vào tình trạng của Đế Bắc Thẩn vốn không cần đi ra ngoài, tu luyện ở Thần Vương phủ thoải mái hơn nơi này nhiều, sở dĩ tới đây hoàn toàn là vì an toàn của nàng.
Cho tới nay, Đế Bắc Thần là người duy nhất vì an nguy của nàng mà hi sinh như thế.
Trở lại hang động, Bách Lý Hồng Trang lấy đan dược mà Đế Bắc Thần cho nàng ra.
Vừa nhìn, Bách Lý Hồng Trang đã nhận ra tên của đan dược này:
“Đây là Thất Bảo đan.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!