Phượng mâu đen như mực xẹt qua một tia hàn ý, giọng Bách Lý Hồng Trang trong trẻo lạnh lùng mà chắc chắn.
“Việc hôm nay nhất định có người đứng sau điều khiển.”
Trêu chọc U Minh Lang, nàng sẽ không phạm phải loại sai lầm cấp thấp này, suy ra chỉ có một lời giải đáp.
Tiểu Hắc nhíu mày:
“Trong số tu luyện giả tham gia thi đấu săn b.ắ.n hoàng gia chắc chắn không ai có được năng lực này.”
Người mạnh nhất trong số tu luyện giả dự thi cùng lắm cũng chỉ có tu vi Huyền Nguyên cảnh Trung kỳ, muốn U Minh Lang Vương làm việc cho mình, gần như không ai có thể làm được.
Bách Lý Hồng Trang nở một nụ cười tà khí:
“Không phải tu luyện giả dự thi, thì còn có người khác.”
“Ý của ngươi là…”
Tiểu Hắc có hướng suy nghĩ, trong lòng nó cũng có nghi ngờ tương tự.
“Không sai.”
Mội người hai thú rơi vào trầm mặc, trong lòng đã có phán đoán.
Ngày tiếp theo, trời sáng ngời, Bách Lý Hồng Trang mở hai mắt, qua một đêm nghỉ ngơi, trạng thái đã khôi phục hơn nửa.
“Ngày cuối cùng, là lúc đi tìm Tật Phong Lang!”
Phượng mâu híp lại, Bách Lý Hồng Trang chậm rãi nói.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nở nụ cười tự tin, chủ nhân ra tay, hạng nhất của lần thi đấu săn b.ắ.n này nhất định thuộc về chủ nhân!
Tìm kiếm hai ngày cũng không thấy tung tích của Tật Phong Lang, Bách Lý Hồng Trang tập trung vào thu hẹp vị trí của Tật Phong Lang, không do dự bước từng bước vào.
Chỉ thấy một bóng dáng màu trắng linh hoạt xuyên qua rừng, lấy tư thái phiêu dật hờ hững giẫm lên đất bằng, một đám bụi gai chưa bao giờ tạo nên ảnh hưởng với nàng.
Không khí trong trường săn trở nên căng thẳng hơn, đây đã là ngày cuối cùng, toàn bộ kết quả sẽ được công bố trong hôm nay.
Nói cách khác, hôm nay là cơ hội cuối cùng của mọi người.
Nhưng mà, khi chư vị tu luyện giả cố gắng tìm kiếm Tật Phong Lang, đài cao trong trường săn cũng vang lên tiếng hít khí.
Hiên Viên Ngự Thiên và chúng đại thần nghe được tin tức đám thị vệ mang đến từ trong trường săn, trên mặt toàn là vẻ khiếp sợ.
“Đêm qua… Thần vương phi bị bầy U Minh Lang bao vây?”
Hiên Viên Ngự Thiên hỏi.
Thị vệ vội gật đầu:
“Đúng vậy, Thần vương phi một thân một mình bị bầy U Minh Lang bao vây.”
Lòng Hiên Viên Ngự Thiên trùng xuống, qua hai ngày hắn thăm dò, tuy không có được kết quả xác định, nhưng hắn đã có thể khẳng định Đế Bắc Thần chắc chắc đã trở về tranh đoạt thứ gì đó thuộc về mình.
Ba năm này, tuy rằng hắn đối xử với Đế Bắc Thần coi như không tệ, nhưng do kiêng dè người bên trên mới làm như vậy.
Trên thực tế, hắn không tin Đế Bắc Thần có một ngày đông sơn tái khởi, mà chuyện hắn cảm thấy không thể xảy ra đã xảy ra thật rồi!
Trước kia Đế Bắc Thần có thân phận gì hắn rất rõ, một khi Đế Bắc Thần đoạt lại tất cả, thân phận của hắn sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Bách Lý Hồng Trang thân là vương phi của Đế Bắc Thần, nếu Bách Lý Hồng Trang gặp chuyện không may, dễ đoán được phản ứng của Đế Bắc Thần.
Bách Lý Chấn Đào, Tô Uyển Tĩnh và Bách Lý Hạo Hiên sau khi nghe được tin này thì không nhịn được cảm thấy vui mừng,
Bởi vì sự tồn tại của Bách Lý Hồng Trang, dạo gần đây tướng quân phủ bọn họ có thể nói là mất hết mặt mũi, bây giờ Bách Lý Hồng Trang c.h.ế.t rồi, bọn họ chỉ cảm thấy vui vẻ.
Loại phế vật mang đến sự sỉ nhục cho gia tộc này vốn không nên sống trên đời này!
Thị vệ nhìn mọi người thay đổi vẻ mặt, biểu cảm cũng trở nên quỷ dị, hắn còn chưa nói xong mà…
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!