"Chúc mừng Bách Lý tướng quân, nữ nhi này thật là khó lường!"
Lý Thừa Càn cười nói.
Mọi người nghe vậy thì líu lưỡi, Lý Thừa Càn nói như vậy là đang tức giận với Bách Lý Chấn Đào.
Bách Lý Chấn Đào hừ một tiếng rồi cười giễu, nói.
"Nữ nhi của ta thế nào cũng không cần Lý thừa tướng phải nhọc lòng. Thế nhưng ta càng tò mò mặt mũi nữ nhi của Lý thừa tướng hơn!"
Bách Lý Chấn Đào vừa dứt lời, sắc mặt của Lý Thừa Càn trở nên rất khó coi.
Hôm nay Bách Lý Chấn Đào mất đi một đứa con gái thì tình hình của Lý Ngọc Nguyệt cũng không khá hơn là bao!
"Hừ!"
Lý Thừa Càn cũng hừ lạnh một tiếng rồi bực bội phất tay áo rời đi.
Bách Lý Chấn Đào lạnh lùng mà nhìn Lý Thừa Càn. Lý Thừa Càn luôn muốn chê cười ông ta, bây giờ đến lượt ông ta nhìn xem Lý Thừa Càn sẽ xử lý chuyện của Lý Ngọc Nguyệt như thế nào!
…
Bách Lý Hồng Trang đi ra khỏi núi Lạc Hà, Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bắc vẫn luôn đi theo nàng.
"Bách Lý cô nương, chỉ cần gia nhập học viện Thương Lan của bọn ta thì tốc độ tu luyện tăng nhanh hơn khi tự tu luyện nhiều!"
"Nói tóm lại thì tu luyện một mình rất cô đơn. Học viện có rất nhiều học viên nên mọi người có thể kết bạn và giúp đỡ lẫn nhau. Thật sự là không nên bỏ lỡ đó!"
Bách Lý Hồng Trang trợn trắng mắt nhìn hai người phía sau, nói không nên lời.
"Ta đã nói rồi, ta không có hứng thú."
"Tu luyện ở đâu mà không phải là tu luyện? Cho dù không có hứng thú thì cũng có thể đến xem thử."
Phó Hoằng Bác cười nói.
Trong lòng Bách Lý Hồng Trang cảm thấy vô cùng bất lực. Nếu không phải đã biết thân phận của hai người họ thì nàng thật sự nghi ngờ hai tên này là bọn buôn người!
"Nói tóm lại sao ngươi lại phát hiện ra hai người bọn ta?"
Lục Hoài Ngạn tò mò hỏi.
Hắn ta vẫn không thể tin rằng tinh thần lực hiện tại của Bách Lý Hồng Trang có thể phát hiện ra họ. Có lẽ Bách Lý Hồng Trang vẫn còn thần thông khác.
"Không nói cho ngươi biết."
Bách Lý Hồng Trang nhún vai rồi đi tiếp về phía trước.
Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bác cũng không thèm để ý. Vất vả lắm mới gặp được một hạt giống mà mình cảm thấy hứng thú nên họ cũng không ngại dành thêm chút thời gian.
Cho đến tận khi Bách Lý Hồng Trang lên xe ngựa thì nàng mới tin rằng hai tên này sẽ không đi theo mình nữa.
"Chủ nhân, bọn họ vẫn còn ở bên ngoài xe ngựa kìa!"
Trong mắt Tiểu Hắc lóe lên tia thích thú. Tuy hai tên này khiến cho chủ nhân rơi vào nguy hiểm nhưng buộc phải thừa nhận, hai tên này thật sự rất thú vị.
Nghe thế, Bách Lý Hồng Trang kéo mành nhìn ra hai bên xe ngựa. Nàng thấy Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bắc chia nhau đứng hai bên xe ngựa của mình. Với thân pháp của họ thì đuổi kịp một chiếc xe ngựa không hề có vấn đề gì.
Sau khi kéo mành lại, Bách Lý Hồng Trang lập tức nhắm mắt nghỉ ngơi mà không thèm để ý đến hai người ở bên ngoài nữa.
Đi đến bên ngoài phủ Thần Vương, Bách Lý Hồng Trang chậm rãi bước xuống xe ngựa, mà Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bắc vẫn mang theo khuôn mặt tươi cười mà nhìn nàng.
"Bách Lý cô nương, mong ngươi suy xét cho kỹ, ngàn vạn lần đừng từ bỏ cơ hội này!"
Phó Hoằng Bác cười nói.
"Là thư mời này phiền ngươi cất giữ thay ta!"
Vừa dứt lời, Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bác dùng tốc độ tia chớp biến mất trước mặt Bách Lý Hồng Trang.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!