“Đa tạ mấy vị nhắc nhở, ta sẽ lập tức rời đi ngay.”
Bách Lý Hồng Trang cười nhạt, tuy rằng nàng cũng không để Hoàng Chí Khánh vào mắt, nhưng nàng nếu tiếp tục ở lại chỗ này, nói không chừng sẽ liên lụy đám người bày sạp bên cạnh.
Huống chi, đối với loại rệp giường này, nàng căn bản không cần lãng phí thời gian.
Xoay người lên ngựa, ráng đỏ chạng vạng tối chiếu rọi trên người Bách Lý Hồng Trang, nhuộm lên một tia ánh đỏ tăng thêm vài phần diễm lệ cho khuôn mặt tinh xảo kia.
Bách Lý Hồng Trang giục ngựa, rời khỏi Phong Lâm Thành.
Sau khi Hoàng Chí Khánh về đến nhà thì lập tức đã triệu tập người và ngựa đi trả thù, từ trước đến nay chỉ có hắn khi dễ người khác, khi nào đến phiên người khác khi dễ hắn đâu!
Sự tức giận này, cho dù thế nào hắn cũng nuốt không trôi!
Nhưng khi Hoàng Chí Khánh chạy tới lần nữa lại phát hiện Bách Lý Hồng Trang đã rời đi, trong phút chốc sắc mặt càng thêm khó coi!
Cho dù thế nào, hắn cũng phải bắt nữ nhân kia về, để nàng ta biết sự lợi hại của mình!
Bách Lý Hồng Trang từ từ đi về phía trước, nàng bây giờ cách Thương Lan học viện cũng không xa, chỉ cần qua bảy ngày nữa là có thể đến.
Màn đêm chậm rãi buông xuống, trong núi rừng ban đêm luôn tràn ngập vài phần quỷ dị, ai cũng không biết vào ban đêm như vậy sẽ phát sinh cái gì.
Bách Lý Hồng Trang nhìn hẻm núi phía trước, lông mày hơi nhíu lại:
“Địa hình nơi này…”
Trong tầm mắt, con đường bị hẻm núi bao vây, ở giữa chỉ để lại một con đường.
Một khi người đi vào trong đó, chỉ cần có người bao vây hai bên thì người đi đường ở giữa căn bản không có khả năng rời đi.
Loại địa hình này, rất thích hợp cho sơn tặc cướp bóc!
“Loại địa hình này quả thực là nơi sơn tặc tha thiết ước mơ, muốn đi qua chỉ sợ tránh không được một phen trắc trở.”
Tiểu Bạch phân tích.
Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu:
"Chỉ có điều đường này sớm muộn cũng phải đi qua, nếu đã đến thì cứ đi thôi!"
Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi.
Nếu như nơi này thật sự có sơn tặc, cho dù là ban ngày hay ban đêm, nàng cuối cùng cũng phải chạm mặt với sơn tặc.
“Chủ nhân, có Hắc Bạch song sát chúng ta, đám sơn tặc kia căn bản không đáng lo!”
Tiểu Hắc vỗ nhẹ ngực, đắc ý nói.
Với thực lực của chúng, sơn tặc nếu xuất hiện cũng chỉ có một con đường chết!
Bách Lý Hồng Trang mím môi mỉm cười, nàng mặc dù chưa từng thấy Tiểu Hắc Tiểu Bạch ra tay, chỉ là từ ngữ khí của hai tên này có thể hiểu được thực lực của bọn họ không đơn giản.
“Vậy ta đây dựa vào các ngươi vậy.”
Bách Lý Hồng Trang khẽ cười nói.
“Không thành vấn đề!”
Tiểu Hắc Tiểu Bạch đắc ý nói.
Lạch cạch lạch cạch lạch cạch!
Tiếng vó ngựa ở trong hẻm núi yên tĩnh này có vẻ càng rõ ràng, nhưng Bách Lý Hồng Trang chỉ mới đến gần hai trăm mét đã nghe được phía trước truyền đến tiếng ồn ào.
Bách Lý Hồng Trang nhíu mày, dựa trên tình huống, dường như phía trước đã có xung đột rồi?
Nàng chậm rãi tới gần, dần dần, Bách Lý Hồng Trang đã thấy rõ tình huống phía trước.
Chỉ thấy hai gã nam tử cưỡi trên lưng ngựa bị một đợt sơn tặc phía trước chặn đường đi, giờ phút này tên cầm đầu đám sơn tặc đang thương lượng với hai người.
“Mau đưa tiền tài trên người các ngươi ra đây, chúng ta lập tức sẽ cho các ngươi đi qua!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!