Chương 227: Ngây người, thật sự là học sinh được mời đặc biệt?
"Đó là Đông Phương học trưởng! Đông Phương học trưởng lại cười với Bách Lý Hồng Trang, Bách Lý Hồng Trang này rốt cuộc là người phương nào!"
"Không chỉ Đông Phương học trưởng, ngay cả Cung học trưởng luôn lạnh lùng cũng quen biết Bách Lý Hồng Trang."
"Ta nghe nói Cung học trưởng luôn không để ý đến người khác, đặc biệt là nữ tử, ngoài Liễu Thấm Nguyệt - đệ nhất mỹ nhân Thương Lan có thể nói chuyện đôi câu với hắn, hắn chưa từng để ý đến nữ tử nào khác, Bách Lý Hồng Trang này rốt cuộc là thần thánh phương nào?"
"Thật hâm mộ nàng ta quá, Đông Phương học trưởng vừa anh tuấn lại vừa ôn nhu, nếu hắn có thể cười với ta, ta thật sự sẽ hạnh phúc c.h.ế.t mất!"
Từng tiếng ghen tị hoặc hâm mộ vang lên, mọi người gần như đều quên mất trọng điểm của sự việc.
Đồng Sanh Y cũng ngây người, nàng ta không ngờ Bách Lý Hồng Trang này lại có bản lĩnh như vậy, vậy mà lại quen biết với hai vị học trưởng danh tiếng lẫy lừng của học viện Thương Lan.
Nhưng cho dù như vậy, Bách Lý Hồng Trang cũng không thể chen ngang!
Hạ Chỉ Tình trợn tròn mắt, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ: "Ta biết mà, Hồng Trang quả nhiên không tầm thường!"
Bách Lý Hồng Trang giả vờ lấy thư mời từ trong túi Càn Khôn ra, thật ra nàng đã cất hết đồ đạc vào trong Nhẫn Hỗn Độn.
Một khi túi Càn Khôn bị mất, đồ đạc bên trong có thể bị người khác lấy mất nhưng Nhẫn Hỗn Độn đã nhận chủ, cho dù rơi vào tay người khác thì người khác cũng không thể mở ra.
Nhưng bí mật của Nhẫn Hỗn Độn không thể tiết lộ, cho nên trên người nàng vẫn luôn đeo một chiếc túi Càn Khôn rỗng.
Thư mời màu tím dát vàng, Đông Phương Ngọc và Cung Thiếu Khanh liếc mắt một cái là nhận ra đây chính là thư mời của học viện Thương Lan.
Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bác cũng chậm rãi đi ra từ trong học viện, lần này học viện Thương Lan chỉ có hai học sinh được mời đặc biệt, bọn họ cũng phải đến chào đón học sinh được mời đặc biệt mà bọn họ tìm được.
Vừa đi đến cổng học viện, Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bác đã chú ý đến Bách Lý Hồng Trang.
Dù sao thân hình màu trắng thoát tục kia thực sự quá đặc biệt, bọn họ muốn không chú ý cũng khó.
"Bách Lý Hồng Trang, ngươi đến rồi." Lục Hoài Ngạn cười nói.
Bách Lý Hồng Trang khom người hành lễ: "Bái kiến hai vị đạo sư."
Phó Hoằng Bác đỡ Bách Lý Hồng Trang đứng dậy, bọn họ rất vui khi có thể gặp Bách Lý Hồng Trang ở đây.
Nhìn một cái, nụ cười trên khóe miệng Phó Hoằng Bác càng sâu thêm vài phần: "Thực lực lại tiến bộ rồi."
Bách Lý Hồng Trang mỉm cười: "May mắn đột phá thôi."
Trước đó nàng cách đột phá đến Huyền Nguyên cảnh trung kỳ đã không còn xa, sau khi trải qua trận chiến với Đới Chỉ Mạn đã có cảm ngộ sâu sắc hơn, trong quá trình đi đường này đã thành công đột phá.
"Đã đến rồi, ngươi hãy đi sắp xếp một chút trước đi, xem trong phòng mình còn thiếu gì cần bổ sung gì, lát nữa cũng có thể đến xem khảo hạch tuyển sinh."
"Đông Phương Ngọc, ngươi dẫn Bách Lý Hồng Trang đi đi." Lục Hoài Ngạn nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!