Cây cối um tùm cao vút trong mây, ánh mặt trời chói chang xuyên qua khe hở giữa những tán lá, chiếu xuống chỉ còn lại những tia sáng le lói, có thể thấy được Lạc Vân sơn mạch đã tồn tại từ rất lâu đời.
Đột nhiên, một tiếng vang rất nhỏ khiến cho bốn người Bách Lý Hồng Trang đồng thời chú ý.
"Cẩn thận!"
Khuôn mặt anh tuấn lãnh khốc hiện lên vẻ cẩn thận, Cung Thiếu Khanh cẩn thận quan sát xung quanh, phụ cận nhất định có yêu thú.
Vút!
Một tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, chỉ thấy một bóng đen thoáng hiện, hàn quang trong tay Cung Thiếu Khanh nhanh như chớp lóe lên, một con Thiểm Điện Ly đã c.h.ế.t dưới kiếm của hắn.
Thiểm Điện Ly, Huyền Địa cảnh hậu kỳ, thân hình nhanh nhẹn, tốc độ nhanh như chớp, am hiểu đánh lén, thường khiến người ta trở tay không kịp.
Kiếm phong nhấc lên, Cung Thiếu Khanh thu hồi yêu tinh của Thiểm Điện Ly, xoay người tiếp tục đi về phía trước, phảng phất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Lông mày Bách Lý Hồng Trang khẽ nhíu lại, Cung Thiếu Khanh quả nhiên không hổ là đệ nhất học viện Thương Lan, sức quan sát nhạy bén cùng thực lực như vậy khiến người ta không tìm ra một chút sơ hở.
"Hành tẩu trong Lạc Vân sơn mạch, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải yêu thú tập kích, cho nên nhất định phải tập trung chú ý, một chút sơ sẩy cũng có khả năng mất mạng." Đông Phương Ngọc nhắc nhở.
Trên đường đi, bọn Bách Lý Hồng Trang gặp không ít yêu thú, Cung Thiếu Khanh, Đông Phương Ngọc cùng với Liễu Thấm Nguyệt thay phiên nhau giải quyết.
Mà trong quá trình này, Đông Phương Ngọc cũng cẩn thận giới thiệu cho Bách Lý Hồng Trang về nhược điểm và những điều cần chú ý khi chiến đấu với từng loại yêu thú.
Bách Lý Hồng Trang phát hiện yêu thú ngàn năm sau có sự khác biệt rất lớn so với ngàn năm trước.
Trải qua thời gian dài như vậy, những yêu thú này nghiễm nhiên đã tiến hóa rất nhiều, đầu óc trở nên càng thêm thông minh, muốn đối phó với chúng cũng khó khăn hơn không ít.
Trong thời gian dài như vậy, Thánh Huyền đại lục đã phân chia yêu thú thành một hệ thống rõ ràng, tu luyện giả nhân loại cũng hiểu rất rõ về yêu thú.
Nhưng mà, Bách Lý Hồng Trang nghe Đông Phương Ngọc nói, trong dòng chảy lịch sử ngàn năm này, không ít yêu thú đã dần dần biến mất, hoặc là rất ít khi xuất hiện trước mặt tu luyện giả nhân loại.
Yêu thú có năng lực thích ứng mạnh mẽ trở nên càng mạnh, mà yêu thú yếu ớt đã bị đào thải theo thời gian, có thể nói yêu thú hiện tại so với ngàn năm trước càng thêm cường hãn.
Màn đêm buông xuống, bóng tối dày đặc bao phủ Lạc Vân sơn mạch, vùng sâu vốn ẩm ướt, tối tăm càng trở nên u ám, tĩnh mịch.
Mọi thứ trước mắt đều chìm trong bóng tối, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng gầm rú của yêu thú cùng tiếng kêu của côn trùng, chim muông.
Cả Lạc Vân sơn mạch như bị bao trùm bởi một bầu không khí khủng bố.
"Rắc."
Bọn Bách Lý Hồng Trang đi lại trong rừng, tiếng bước chân giẫm lên cành lá khô vang lên rất rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh.
"Chúng ta đến phía trước nghỉ ngơi." Đôi mắt Cung Thiếu Khanh sáng như sao trời, trong đêm tối tựa như bảo thạch, sáng lấp lánh, vô cùng rực rỡ.
Bọn họ vẫn luôn tìm kiếm một nơi khô ráo để nghỉ ngơi, chỉ là lúc trước đi qua một vùng đầm lầy, mãi đến bây giờ mới ra khỏi.
Đông Phương Ngọc mỉm cười gật đầu: “Địa thế phía trước khá cao, rất thích hợp để nghỉ ngơi."
Rất nhanh, bốn người đã đến nơi đất cao, Cung Thiếu Khanh cẩn thận quan sát xung quanh, sau khi xác định không có yêu thú mới dựa vào một gốc cây to lớn ngồi xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!