Sắc mặt Liễu Thấm Nguyệt càng thêm tái nhợt, huyết sắc trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp rút đi.
Đôi mắt luôn bình tĩnh như nước tràn đầy kinh hoảng và sợ hãi, sương mù m.ô.n.g lung dần dần hiện lên, hoa lê mang mưa, thật khiến người ta phải động lòng trắc ẩn.
"Chẳng lẽ... Đây là tiết mục tình tay ba à?"
Bách Lý Hồng Trang xoa cằm, mặc dù cho đến tận bây giờ chưa ai nói ra cụ thể chuyện gì đã xảy ra, nhưng nàng mơ hồ đoán được một vài thứ rồi.
Hồng nhan họa thủy, đệ nhất mỹ nhân học viện Thương Lan, Liễu Thấm Nguyệt vốn có vốn liếng này.
Chỉ là, mặc dù Dịch Hổ thành tâm ái mộ Liễu Thấm Nguyệt, cuối cùng bị trục xuất ra khỏi học viện.
Hình phạt này có vẻ quá nặng, trong đó nhất định còn có chuyện khác.
Tiểu Hắc suy tư gật đầu: “Rất có thể, trò hay này rất đáng xem!"
"Hừ, chủ nhân, xem..."
Trong Hỗn Độn Chi Giới, Bạch Sư thò cái đầu nhỏ lông xù ra, ánh mắt long lanh ngập nước tràn đầy vẻ cầu xin.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đều ở bên ngoài xem cuộc vui, chỉ có mình nó ở trong Hỗn Độn Chi Giới, quả thực nhàm chán muốn chết.
Bách Lý Hồng Trang đỡ trán, yêu thú của nàng sao đều là những gia hỏa thích hóng chuyện thế này.
"Chủ nhân, muốn xem..."
Bạch Sư nghẹn ngào, trong khoảnh khắc con mắt long lanh như nước dâng lên một tầng hơi nước, điệu bộ kia cực kỳ đáng thương.
Bách Lý Hồng Trang bất lực, nói đến tiểu gia hỏa này mấy ngày nay hình như vẫn luôn ở trong Hỗn Độn Chi Giới, xác thực rất đáng thương.
"Hiện tại không phải lúc ra ngoài, chờ sau khi sự tình giải quyết ngươi lại đi ra."
Bạch Sư hiển nhiên muốn lập tức đi từ trong Hỗn Độn Chi Giới ra, nhưng thấy Bách Lý Hồng Trang nói rất nghiêm túc, nó cũng chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu nhỏ.
"Hoặc là để lại giáp da, hoặc là đại chiến một trận, nhưng hậu quả này... Các ngươi phải suy nghĩ kỹ càng."
Khóe miệng Dịch Hổ Thành cong lên lạnh lùng, ánh mắt âm lãnh ngưng ở trên người Liễu Thấm Nguyệt.
Hiển nhiên, đây là vì yêu sinh hận.
"Áo giáp da, không thể cho ngươi được." Vẻ mặt Cung Thiếu Khanh lạnh nhạt: "Dịch Hổ Thành, bây giờ ngươi rời đi, ta sẽ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì."
"Cung Thiếu Khanh, bớt bày ra một bộ tư thái cao cao tại thượng đi, ở trước mặt người khác cũng thôi, ở trước mặt ta, ngươi có tư cách gì?"
Giọng điệu kiêu ngạo lộ ra khinh thường cùng chán ghét, Dịch Hổ Thành ghét nhất không ai qua được bộ dáng ra vẻ đạo mạo này của Cung Thiếu Khanh.
Hắn không hiểu gương mặt núi băng người sống chớ tiến này có chỗ nào khiến người ta thích!
"Dịch Hổ Thành, ngươi đừng quá đáng!" Cơ thể mềm mại của Liễu Thấm Nguyệt run rẩy, khuôn mặt ôn nhu xuất trần hiện lên một vệt tàn khốc.
"Liễu Thấm Nguyệt, trước kia ta coi ngươi là nữ thần, hiện tại trong mắt ta, ngươi không đáng một xu. Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện đừng rơi vào trong tay ta, nếu không, ta sẽ khiến ngươi cầu sinh không thể, cầu c.h.ế.t không cửa!"
Lời nói từ trong miệng Dịch Hổ Thành thốt ra, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi kia nghiễm nhiên đã hận Liễu Thấm Nguyệt đến tận xương tủy.
Nhớ ngày đó, Dịch Hổ Thành hắn ta ý khí phong phát, thân là tân tinh lóe sáng trong các đặc chiêu sinh, cho dù là Cung Thiếu Khanh cũng chỉ có thể cùng hắn ngang tài ngang sức.
Nhưng chỉ vì tiện nhân Liễu Thấm Nguyệt này, hủy đi tất cả tiền đồ của hắn ta, thậm chí khiến hắn ta tiếng xấu vang xa!
Hắn ta, sao có thể không hận chứ!
"Nếu các ngươi đã không chịu từ bỏ, vậy thì chỉ có thể đánh một trận thôi!"
Khóe môi Dịch Hổ Thành hơi nhếch lên, thần thái kiêu ngạo ngạo mạn, nhưng ánh mắt kia dần dần trở nên nghiêm túc, hung lệ bộc phát ra từ trong xương cốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!