Đột nhiên, một đạo thân ảnh nhanh chóng rơi xuống, ngay sau đó Bách Lí Hồng Trang đã bị ôm vào trong một vòng tay ấm áp.
Hương thơm hoa đào ập vào trước mặt, truyền vào cánh mũi của nàng, cả người cứng đờ tại chỗ.
Trên mặt Đế Bắc Thần tràn đầy tươi cười, hơi cúi thân mình xuống nói ở bên tai Bách Lí Hồng Trang: “Cảm ơn, cảm ơn…”
Hai từ đơn giản, chứa đầy cảm kích vô hạn của hắn lặp lại hai lần.
Chỉ sợ Bách Lí Hồng Trang không biết được rằng, đứng lên một lần nữa đối hắn mà nói, tột cùng có ý nghĩa như thế nào!
Bách Lí Hồng Trang đang cúi thân mình xuống thì nghe thấy những lời này, lập tức hơi thả lỏng vài phần, mỉm cười: "Không cần khách khí.”
Thời điểm lúc Đế Bắc Thần đứng lên, Bách Lí Hồng Trang lúc ấy mới phát hiện hắn thật sự rất cao, bản thân nàng chỉ cao ngang n.g.ự.c hắn mà thôi.
Tư thế dáng người rất thẳng và rộng lớn, mang theo hương vị khiến người thư thái, tràn ngập cảm giác an toàn.
Cho đến khi Bách Lí Hồng Trang quay về nghỉ ngơi, Đế Bắc Thần vẫn không thể không nhớ lại cảm giác mềm mại trong n.g.ự.c vừa rồi.
Hắn cũng không biết vì sao mình lại đột nhiên hành động như vậy, cũng may Bách Lí Hồng Trang không cự tuyệt hắn…
Sau khi Đế Bắc Thần khôi phục lại khả năng đi lại, hắn vẫn giả vờ là người tàn phế với mọi người bên ngoài như trước, hiện tại vẫn chưa tới thời điểm phơi bày bản thân.
Nhưng vào mỗi tối, thời điểm Đế Bắc Thần đi vào Cảnh Lê Viên, hắn sẽ khôi phục lại bộ dáng chân thật của mình.
Bách Lí Hồng Trang một lần nữa bắt đầu bế quan, ngoại trừ ở Thần Y Phường, chính là trong phòng tại Cảnh Lê Viên. Hiện giờ, tăng thực lực lên mới là điều quan trọng nhất.
Đế Bắc Thần cũng không quấy rầy Bách Lí Hồng Trang, mỗi lần hắn đều lẳng lặng ngồi ở trong rừng đào, mãi cho đến khi bóng đêm đã thâm mới rời đi.
Trong phòng, Bách Lí Hồng Trang đang thành thạo luyện chế đan dược.
Thuật luyện đan của nàng vẫn luôn không tồi, hơn nữa sau khi xuyên qua, tinh thần lực của nàng đã được tăng cường, luyện chế những đan dược phẩm cấp thấp có thể nói là quá đơn giản.
Một ngày này, khi Bách Lí Hồng Trang đi vào Thần Y Phường lần nữa, trực tiếp lấy ra mấy cái bình sứ trắng từ trong túi Càn Khôn.
Mấy ngày hôm trước nàng yêu cầu Đỗ Thiên Thạc mua một cái giá về để làm quầy và đặt ở Thần Y Phường, đó là vì cho ngày hôm nay.
Nhìn thấy động tác của Bách Lí Hồng Trang, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu đều tiến đến trước mặt nàng.
“Bách Lí cô nương, ngươi đang định bán gì?”
Đổng Tư Nhu bỗng nhiên nghi hoặc, việc kinh doanh của Thần Y Phường bọn họ mỗi ngày đều đang nở rộ, hắn không rõ Bách Lí Hồng Trang lại muốn bán gì thêm.
Nếu như bán đồ vật không liên quan, đối Thần Y Phường cũng không có chỗ tốt.
Bách Lí Hồng Trang khẽ cười: "Các ngươi mở ra xem, chẳng phải sẽ biết hay sao?”
Đổng Tư Nhu và Đỗ Thiên Thạc liếc nhau, lập tức cầm lấy bình sứ trắng xem xét.
Khi bọn họ vừa nhìn thấy, đôi mắt hai người đều trừng đến nỗi tròn xoe.
“Đây…… Đây là đan dược?” Đỗ Thiên Thạc không thể tin tưởng hỏi.
“Không tệ.”
Đỗ Thiên Thạc nuốt một ngụm nước miếng, trên quầy bày nhiều bình sứ trắng như vậy, vậy thì có bao nhiêu đan dược!
Chỉ cần một viên đan dược đã có giá trị xa xỉ, nơi này nhiều đan dược như vậy… Đỗ Thiên Thạc quả thực không dám tưởng tượng!
“Bách Lí cô nương, những đan dược này của ngươi từ đâu ra vậy?”
Đổng Tư Nhu kích động không thôi, từ trước đến nay đan dược đều là cục diện cung không đủ cầu, số lượng luyện dược sư trong hoàng thành rất hiếm, có thể lấy ra được đan dược lại càng thêm hiếm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!