23.
Ta về thấy Thập Thất đang ăn bánh bao mùi thơm phức.
"Ơ sao về sớm thế?"
"Hoàng thượng cho ta nghỉ phép một ngày, Lý Bá đâu?" Ta hỏi huynh ấy.
"Lý Bá bảo ra ngoài đi dạo."
Ta khẽ lắc đầu nói: "Có tuổi cả rồi không chịu nghỉ đi, hoàng thượng đã miễn việc cho ông ấy dưỡng già, thế mà nhàn quá cũng không chịu nổi."
Thập Thất cười: "Làm tí việc cũng khỏe người, trông có sức sống hơn."
"Ăn bánh bao không?" Huynh ấy giơ cái bánh bao lên trước mặt ta. Diễn đàn Vietwriter.vn
"Ta không ăn, không thấy đói." Ta lướt nhìn qua cái bánh bao ấy.
"Bánh nguội cả rồi, huynh không hấp lại rồi hẵng ăn."
"Không phải phiền thế đâu, được ăn no là tốt rồi, ta kể cho muội nghe, mới sáng sớm có nô tỳ tên Tiểu Lan mang bánh bao đến đấy."
Khóe miệng hơi giật, ta thốt ra: "Cái Tiểu Lan này, bình thường chẳng thấy mang cho ta, bây giờ nhanh nhảu thật."
Thập Thập mỉm cười: "Cô nương kia khá đáng yêu, giống Thư Gia."
Ta lặng đi, rồi nói: "Thư Gia thông minh hơn muội ấy nhiều."
"Thư Gia mới ngốc ấy..."
Cả hai ngầm hiểu không tiếp tục đề tài này nữa.
Thập Thất thích Thư Gia, A Thành, và biết bao người trong vương phủ cũng thích Thư Gia.
Cũng phải, Thư Gia vừa xinh đẹp vừa tháo vát, ai mà không quý.
Trong mấy người bọn ta, người hạnh phúc nhất chính là Thư Gia.
A Thành là nô tài từ phía bên ngoại hoàng thượng, bụng dạ hiền lành. Phụ mẫu huynh ấy có công bảo vệ chủ nên A Thành được tiên hoàng quý phi đưa vào phủ Kỳ vương.
Thập Thất gốc gác không phải nô tài, phụ thân huynh là thị vệ trong cung, hi sinh khi cứu tiên đế.
Ta không biết phụ mẫu mình là ai, ta được Lý Bá nhặt về nuôi.
Thư Gia tên thật là Trần Gia Gia, vốn là dân thường. Phụ thân nàng buôn bán nhỏ, nhà không khá giả nhưng mức sống vẫn thoải mái.
Dưới nàng còn có một đệ đệ, song phụ mẫu không thiên vị mà rất quan tâm, yêu thương nàng.
Ngày ấy, ta đưa Thư Gia về, cả hai ôm lấy nàng khóc như đứt ruột gan, nghe mà tan nát cõi lòng.
Thư Gia trong kí ức của ta từ bé đã hay ganh đua. Cài tóc phải dùng cây trâm nào rõ đẹp, khăn tay phải được thêu tỉ mỉ, thậm chí lau bàn cũng phải sạch bóng hơn người khác.
Lúc bọn ta đang than vãn sao làm việc mệt quá, nàng vẫn còn sức bám lấy ma ma nào biết nhiều chữ nhất xin được luyện chữ. Nàng viết chữ Khải nét chữ như làm duyên.
Nàng tự nguyện vào phủ làm nô tỳ, tuy nhiên ngay từ ban đầu nàng đã không định chỉ làm một nô tỳ.
"Thư Gia..." Thập Thấp nhìn ta, vẻ mặt phân vân, muốn nói rồi lại thôi.
"Sao vậy, huynh ấp a ấp úng, không dám nói thẳng từ khi nào thế?" Ta không lý giải nổi.
"Thì...hôm qua hoàng thượng hỏi ta rất nhiều điều về Vạn tướng quân."
"Vạn tướng quân? Có phải huynh trưởng của Hiền phi nương nương không?" Diễn đàn Vietwriter.vn
Thập Thất gật đầu: "Hoàng thượng hỏi ta...mà thôi, muội quanh quẩn bên ngài, đôi khi biết nhiều quá cũng không tốt."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!