Vừa hét tên "Lục Vũ Thần" Doãn Mộ Tư vừa lùi lại hai bước, lúc này mũi dao sắc bén đã hướng về phía cô đâm đến, cô không thể làm gì được.
Tốc độ của Ella nhanh đến mức Từ Oánh không kịp nhìn thấy bất thường, khi nghe tiếng hét của Doãn Mộ Tư thì đã không kịp phản ứng.
Doãn Mộ Tư nhìn thấy con dao đâm về hướng bụng cô, cô theo phản xạ muốn chụp lại con dao bằng cả hai tay, ngăn cản tránh né nó làm tổn thương đến đứa bé của cô.
Vào thời điểm mũi dao chỉ còn 1cm nữa là đụng trúng Doãn Mộ Tư, một lực kéo từ phía sau kéo mạnh vô về phía sau.
Ella đâm hụt một lần, nhưng cô ta không chịu thua, lập tức đâm tới thêm một lần nữa.
"A….."
Xung quanh những tiếng la hét thất thanh vang lên.
Lục Vũ Thần một tay cầm lấy con dao ngăn lại, nhấc đôi chân thon dài hung hăng đá văng Ella đạp ra ngoài:"Cút đi."
"Ầm…"
Cơ thể của Ella bị đá về phía sau va đập vào đồ đạc phía sau, khiến toàn bộ ngã xuống.
Văn Sâm lập tức nhào tới, đè Ella dưới sàn khống chế.
Lục Vũ Thần nhìn một vòng Doãn Mộ Tư, ánh mắt lo lắng:"Em không sao chứ?"
Doãn Mộ Tư sợ hãi đến tái mặt, lắc đầu, nắm lấy tay Lục Vũ Thần, nhìn lòng bàn tay đầy máu của anh liền run rẩy:"Tay anh chảy máu… bác sĩ Tầng, mau gọi Tầng Hải Châu…"
Lục Vũ Thần ôm chặt cô vào lòng an ủi, kiềm lại sự sợ hãi run rẩy trong lòng cô:"Mộ Mộ, đừng sợ… có anh ở đây, không sao đâu, không sao đâu."
Văn Sâm kéo Ella đứng lên, lớn tiếng giải thích với mọi người:"Mọi người, đây là kẻ giết người đang bỏ trốn, cảnh sát đang truy đuổi cô ta, nhưng không ngờ cô ta lại xông vào đây. Chúng tôi đã gọi cảnh sát và xử lý nó, mọi người đừng hoảng sợ."
Ella hận thù nhìn Doãn Mộ Tư và Lục Vũ Thần nhếch môi cười nham hiểm:"Các người cho rằng như vậy sẽ kết thúc sao? Tôi nói cho cô biết, còn lâu mới kết thúc… Doãn Mộ Tư, cô đã phản bội Hàn Thương Nguyên, cô phải theo anh ấy xuống đó."
"Câm miệng."
Văn Sâm hét lên tức giận, hắn muốn xé xác cô ta.
Lúc này vang lên tiếng bàn tán.
Các vị khách mời nhặt lên những bức ảnh và choáng váng khi nhìn rõ những bức ảnh.
"Trời ơi, đây là ảnh cưới của Doãn Mộ Tư và Hàn Thương Nguyên mà."
"Ôi… cái ảnh này, tôi không nói nên lời…"
"Bức ảnh của tôi càng khó coi hơn, chỉ là trong ảnh hình như không có giống Lục Vũ Thần."
"Con gái của một gia tộc lớn, chuẩn bị gả vào nhà họ Lục sao có thể làm chuyện vô sỉ như vậy được?"
Lục Hàn nhìn thấy bức ảnh dưới sàn nhặt lên nhìn, trong lòng cười lạnh.
Sau đó liền nhìn Doãn Sâm lên lớp:"Doãn gia của ông sao có thể nuôi dạy ra loại con gái vô liêm sỉ như vậy? A Thần nhà chúng tôi bị cắm sừng, chưa chắc đứa bé trong bụng cô ta là con của ai…"
Doãn Sâm nhìn bức ảnh trong tay, sắc mặt tái nhợt. Ông nhìn về phía Doãn Mộ Tư lẩm bẩm nói:"Không thể, không thể… bức ảnh này nhất định là giả, đây không phải là Mộ Mộ nhà tôi."
Lập tức có người phản pháo:"Bức ảnh cô dâu này cũng không giống là giả."
"Đúng vậy, bức ảnh cô dâu chính xác là Doãn Mộ Tư."
Mọi người bàn tán rất nhiều, mang tất cả sự khinh bỉ nhìn Doãn Mộ Tư và cảm thông nhìn Lục Vũ Thần.
Lục lão thái thái lập tức nhìn về phía những bức ảnh, thân thể mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã xuống, cũng may có Vân Hòa đứng bên cạnh đỡ lấy.
Doãn Mộ Tư lạnh cả người, không cần nhìn cô cũng biết những bức ảnh đó là gì, bọn họ đang dùng ánh mắt khinh bỉ dành cho cô và gia đình cô.
Lục Vũ Thần một thân phát băng lãnh, ánh mắt như ngàn viên đạn muốn xiên nát Ella, giọng nói vang lên lạnh đến thấu xương:"Hân Nghi, thu ảnh."
Lục Hân Nghi lập tức gật đầu, bắt đầu thu ảnh.
Những khách mời đến hôm nay cũng là bạn hữu của Lục Vũ Thần và Doãn Mộ Tư, cho nên khi Lục Hân Nghi tiến đến lấy ảnh, mọi người đều trao trả.
Nhưng cách nhìn của mọi người về Doãn Mộ Tư hoàn toàn thay đổi.
"Vũ Thần…"
Doãn Mộ Tư ngước lên gương mặt tái nhợt nhìn anh. Cô mấp máy môi nhưng lại không nói được lời nào.
"Bữa tiệc hôm nay tôi e phải hủy bỏ rồi."
"Đương nhiên là phải hủy rồi, các người không biết Lục Vũ Thần là ai sao, anh ta có thể chấp nhận một người cắm sừng anh ta sao?"
"Cứ nghĩ là môn đăng hộ đối, ai ngờ…"
Gia đình Lục Hàn tất nhiên không muốn cuộc liên hôn này giữa Lục - Doãn nên khi chuyện này xảy ra vô cùng hả hê trong lòng.
Lục Hàn tức giận nói:"Tôi nghĩ cô ta cao quý nhưng hóa ra chỉ là một kẻ cặn bã, Lục gia chúng tôi vô phúc không hưởng thụ nổi loại này."
Vợ của Lục Hàn bồi thêm:"Nhìn bên ngoài cứ tưởng ngoan ngoãn… ôi nhìn bức ảnh đi, bao nhiêu phóng đãng dơ bẩn…"
"Câm miệng, không cho phép các người xúc phạm con gái của tôi."
Lục Vũ Thần thu lại những bức ảnh, nhưng không thể giữ miệng của mọi người.
Doãn gia lòng nóng như lửa đốt, bắt đầu lớn tiếng cải vả.
Cả Hàn Dĩnh và Từ Oánh cũng lên tiếng, ra sức bảo vệ Doãn Mộ Tư.
Khung cảnh nhất thời hỗn loạn.
Nghe những lời nói bên tai, Doãn Mộ Tư chết lặng trong lòng, cô muốn đẩy Lục Vũ Thần ra nhưng bị anh ôm chặt.
Lục Vũ Thần cúi đầu, đôi môi mỏng nhếch lên:"Mộ Mộ, tin tưởng anh."
Anh ôm gương mặt cô vào trong lòng ngực, giọng nói trở nên lạnh lùng và tàn nhẫn:"Anh sẽ không bao giờ để em phải chịu loại ủy khuất như thế này."
Doãn Mộ Tư nhắm chặt mắt lại, hai tay vòng ôm lấy Lục Vũ Thần.
Thật may thay, anh không chê cô làm mất mặt, vào giờ khắc này anh đã không đẩy cô ra.
Lục Vũ Thần gọi một cuộc điện thoai cho Sandy:"Đang ở đâu?"
Sandy:"Trên đường đến."
Lục Vũ Thần lạnh giọng:"Mười phút, tôi muốn nhìn thấy cậu và máy tính."
Nói xong liền cúp máy..
Sandy… thôi, ai bảo hắn là vua… lập tức tăng tốc.
Lục Hân Nghi thu ảnh xong liền đi về phía Lục Vũ Thần:"Bang chủ."
Lục Vũ Thần liếc nhìn Ella, cô ta đang cười rất vui mừng vì nghĩ cuối cùng bản thân đã thành công trong việc hủy hoại Doãn Mộ Tư.
Tầng Hải Châu mang thêm hai tên đồng lõa đến.
Bên ngoài, tiếng xe cảnh sát vang lên inh ỏi. Lập tức còng tay Ella và hai tên đồng phạm.
Lục Vũ Thần đỡ Doãn Mộ Tư ngồi xuống, để lại Tiểu Vũ và Từ Oánh bên cạnh, phía sau có Văn Sâm bảo vệ, còn đi đến phía cảnh sát.
Lục lão thái thái đi về phía Doãn Mộ Tư, nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của cô:"Mộ Mộ, nói cho bà nội biết chuyện gì xảy ra vậy?"
Doãn Sâm cũng đi tới, gương mặt tràn đầy lo lắng không hề có chút trách mắng.
Doãn Mộ Tư nắm chặt tay Lục lão thái thái:"Bà nội, ba, hãy tin con."
Lục lão thái thái sửng sốt một chút, sau đó gật đầu:"Bà nội tin tưởng con, đừng lo lắng, mọi việc đã có Thần Thần ở đó."
Doãn Sâm cũng nói:"Ba tin tưởng con, con chính là niềm tự hào của Doãn gia."
Doãn Mộ Tư nghe xong hai mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào:"Con cảm ơn."
Cô thật biết ơn vì ông trời dù tạo cho cô bao nhiêu thử thách nhưng luôn có gia đình, bạn bè và người cô yêu không bỏ rơi cô.
Bạn bè và người nhà đều ra mặt tranh cãi bảo vệ cô mặc dù không biết người trong ảnh có phải là cô hay không? Điều đầu tiên họ nghĩ đến là phải bảo vệ cô.
Không bao lâu, Sandy xuất hiện ở đại sảnh.
Bạn bè và người thân nhà họ Lục dưới sự châm chọc của Lục Hàn đều tỏ ra tức giận, nếu hôm nay nhà họ Doãn không đưa ra câu trả lời thỏa đáng, chuyện hôm nay sẽ không để yên.
Lục Vũ Thần nhìn bao quát một vòng, nói gì đó với Sandy sau đó hướng về phía khán đài đi tới, ánh mắt sắc bén như chim ưng liếc nhìn tất cả những người bất bình bên dưới.
Không bao lâu, nhìn thấy ánh mắt của Lục Vũ Thần, tự chủ im lặng đợi anh lên tiếng.
Nhưng một lúc lâu mà Lục Vũ Thần vẫn không lên tiếng.
Vợ chồng Lục Hàn bị ánh mắt của Lục Vũ Thần làm cho sợ hãi, lúc sau Lục Hàn cắn răng nói:"Lục Vũ Thần, cậu nên nói cái gì đó, sau sự việc xảy ra, hôm nay có nhất thiết tiếp tục không?"
Tất cả mọi người đều chờ đợi Lục Vũ Thần, bao gồm cả Doãn Sâm.
Cuộc hôn nhân này, đám cưới này có tiếp tục hay không đều do câu nói của Lục Vũ Thần.
"Tất nhiên là tiếp tục kết hôn, vì cái gì ngừng lại?"
Ánh mắt Lục Vũ Thân rơi lên gương mặt Doãn Mộ Tư, giọng nói vang vọng và mạnh mẽ:"Tôi vất vả lắm mới khiến cô ấy gật đầu gả cho tôi, đám cưới này không có bất kì lý do gì phải ngừng lại."
Phía xa, một tiếng động lớn vang lên, mọi người xoay lại nhìn liền thấy Lục lão gia tử đập chiếc gậy xuống đất tức giận nói:"Mày và cha mày đúng là mất mặt chung một dạng, tao nói cho mày biết, loại nư nhân vô đạo đức này đừng có mơ bước vào của Lục gia."
Mọi người chỉ chỏ, cho rằng Lục Vũ Thần bị Doãn Mộ Tư mê hoặc, trên đầu mọc thảo nguyên xanh, nhưng hắn vẫn nhất định mang đôi giày rách về nhà, hắn không sợ truyền thông sao, không sợ người đời cười chê?
Doãn Mộ Tư nắm chặt hai tay lại, ánh mắt dán chặt vào người đàn ông trên sân khấu, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi và bất an.
Cô thật sự lo sợ, cô sợ trong thời khắc này, Lục Vũ Thần lựa chọn vứt bỏ cô…
Ánh mắt Lục Vũ Thần chuyển đến gương mặt của Lục lão gia tử:"Cô ấy là do tôi chọn, không cần sự cho phép của ông. Cho dù tất cả mọi người phản đối, tôi vẫn sẽ cưới cô ấy."
Lúc này Doãn Mộ Tư vỡ òa, vừa kích động vừa hạnh phúc, những cái sợ hãi và bất an đều theo câu nói của Lục Vũ Thần tan biến tất cả.
Điều trân quý nhất trong cuộc đời này chính là khi tất cả mọi người đều phản đối thì anh ấy vẫn chọn bạn không chút do dự dù là anh ấy sẽ phải đối đầu với cả thế giới.
"Đồ điên, rốt cuộc Doãn Mộ Tư đã cho mày uống bùa thuốc gì?" - Lục lão gia tử tức giận hét lên.
Lục Vũ Thần lần này không thèm trả lời nữa, nhìn thấy Sandy đang đi lên sân khấu.
Sandy nhờ người mang cái bàn đặt giữa sân khấu, mang máy tính đặt lên bàn, nhìn Lục Vũ Thần gật đầu.
Lúc này Lục Vũ Thần cầm bức ảnh trong tay lên, giải thích với mọi người:"Mọi người, người phụ nữ vừa ném những bức ảnh này là kẻ giết người, người bị cô ta giết chính là người phụ nữ trong ảnh."
Mọi người sửng sốt, ý Lục Vũ Thần là người phụ nữ trong ảnh không phải là Doãn Mộ Tư.
Sandy lập tức mở máy tính, bấm vào những bức ảnh thi thể chụp được ở căn hộ của Ella, cô ta biến thái đến mức không hủy dịch dung mà cho rằng đã giết được Doãn Mộ Tư mà chiêm ngưỡng.
Mọi người nhìn thấy những bức ảnh đẻu há hóc mồm.
Nhìn bức ảnh thi thể, thật sự nghĩ đó là Doãn Mộ Tư.
Doãn Mộ Tư nhìn thấy thi thể trên màn hình, lập tức bịt mắt Tiểu Vũ lại, sợ nhóc kinh hãi.
Lục Vũ Thần đi đến trước máy tính, di chuyển con chuột trong tay:"Nhìn tai của người đã khuất, trẻn tai của Doãn Mộ Tư có một nốt ruồi son, còn cô gái này không có."
"Tất cả những bức ảnh này đều xảy ra tại một thời điểm. Đây chính là bị ***** *** và ép buộc hành xử, sau đó không chịu nổi khuất nhục mà phản kháng liền bị bắn chết… các người nhìn thấy cô gái này rất hưởng thụ sao?"
Lục Vũ Thần vừa nói vừa mở những bức ảnh lên chứng minh lời đang nói.
Bức ảnh cô gái chết quá thảm, khiến tất cả mọi người bắt đầu cảm thấy xấu hổ khi nghị luận trước đó.
Cảnh sát lúc này cũng tuyên bố Ella phạm tội giết người giấu xác, xác định cái xác chính là người trong bức ảnh, cảm ơn Lục Vũ Thần báo án giúp đỡ bắt được tội phạm.
Nói xong liền dẫn người đi.
Lục Vũ Thần mang máy tính khép lại, lần nữa nhìn về đám người.
Đám người nhanh chóng im lặng, không dám hé răng.
"Tôi biết rõ người phụ nữ của tôi như thế nào, cô ấy luôn giữ mình sạch sẽ, cô ấy dũng cảm, không có ai tốt hơn cô ấy."
Lục Vũ Thần nói, sau đó nhìn Doãn Mộ Tư giọng nói trở nên bình tĩnh:"Những người vừa mắng cô ấy, tôi muốn mọi người hãy đến xin lỗi cô ấy."
Anh là chồng của cô, phải lấy lại tôn nghiêm cho cô.
Mọi người nhìn nhau, sự việc xảy ra quá nhanh, rất nhiều người liền đứng lên xin lỗi Doãn Mộ Tư.
Doãn Mộ Tư không ngờ rằng Lục Vũ Thần có thể minh oan cho cô nhanh như vậy, cô liền nói "Không sao đâu" với người đên xin lỗi, sau đó đưa mắt nhìn Lục Vũ Thần.
Cô hiểu, từ nay về sau cô có thể tin tưởng và dựa vào người đàn ông này.
Dù sau này có chuyện gì xảy ra, chỉ cần họ nắm tay nhau thật chặt thì sẽ không có khó khăn nào mà họ không thể vượt qua.
Cô mỉm cười nhìn anh, đưa tay về phía anh.
Lục Vũ Thần đi xuống về phía Doãn Mộ Tư.
Tầng Hải Châu bắt đầu mang hồm thuốc đến sơ cứu vết thương trên tay của anh.
Lục Vũ Thần nói:"Còn ai chưa xin lỗi, mau nói."
Lúc này, phía bên Doãn gia bắt đầu trừng mắt nhìn người nhà Lục gia, đặc biệt là vợ chồng Lục Hàn.
Sau khi bị ép buộc, vợ chồng Lục Hàn cũng phải đến nói xin lỗi Doãn Mộ Tư.
Cô nhìn Lục Vũ Thần, nhìn những gương mặt có xa lạ có quen thuộc, chậm rãi nói:"Mọi người thân mến, mọi người đã nghe cảnh sát và Lục Vũ Thần nói rất rõ ràng chuyện vừa xảy ra."
"Ở đây, tôi muốn đích thân giải thích với mọi người. Tôi, Doãn Mộ Tư, chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Lục Vũ Thần, cũng chưa bao giờ làm điều gì khiến Doãn gia và Lục gia phải xấu hổ."
Doãn Mộ Tư giống như một nữ hoàng, cô mặc một chiếc váy trắng và đội vương miệng nhìn cao quý và lạnh lùng.
"Trước kia không có, về sau cũng không có. Cho nên về sau tôi không muốn nghe lời tin đồn sai trái về chúng tôi, đó là một sự xúc phạm đối với tôi và Lục gia, chúng tôi sẽ không bao giờ dễ dàng bỏ qua."
Trong mắt Lục Vũ Thần tràn đầy kinh ngạc, nhìn Doãn Mộ Tư đầy thưởng thức.
"Nói hay lắm."
Một giọng nói hét lên, bốn phía vang lên tran vỗ tay náo nhiệt của mọi người.
Lúc này, Lục lão thái thái cũng bước lên sân khấu, nắm tay Doãn Mộ Tư nói:"Mọi người, mọi việc đã qua, hôn lễ sẽ tiếp tục. Từ hôm nay trở đi, Mộ Mộ sẽ là thành viên của Lục gia chúng tôi. Nếu ai dám ở sau lưng nói không đúng một câu, lão phu nhân ta sẽ là người đầu tiên giải quyết."
Doãn Sâm lúc này nghe được những lời này gương mặt cũng dịu lại, Lục Vũ Thần và bà nội Lục không khiến ông thất vọng.
Nhân viên nhà hàng nhanh chóng thu dọn và khôi phục hiện trạng trang trí ban đầu.
Lục Vũ Thần cũng nhanh chóng xử lý xong vết thương.
Doãn Mộ Tư nắm lấy bàn tay không bị thương của anh, đôi mắt long lên xinh đẹp sáng ngời:"Vũ Thần, cảm ơn anh."
Khóe miệng Lục Vũ Thần nhếch lên như một kẻ lưu manh đẹp trai:"Gọi chồng ơi một tiếng nào."
Sắc mặt Doãn Mộ Tư đỏ ửng, nói nhỏ vào tai anh:"Tối nay sẽ gọi không ngừng."
Lục Vũ Thần nghe xong liền bật cười, sau đó ôm chặt lấy eo cô:"Đi thôi, chúng ta kết hôn."
Lễ cưới tiếp tục, cô dâu chú rễ tiếp tục chào đón quan khách, phụ dâu và phụ rễ tiếp tục quay về vị trí.
Từ Oánh cảm thán nói:"Trước kia tôi luôn không hiểu, Lục Vũ Thần tính tình đáng sợ, Mộ Mộ rốt cuộc thích anh ta ở điểm nào, bây giờ đã ngộ ra."
Lục Hân Nghi gật đầu:"Chú nhỏ vừa rồi quá là đẹp trai."
Hàn Dĩnh nói:"Lần này cuối cùng họ cũng đã đạt được kết quả như ý. Nếu hôm nay Lục Vũ Thần không tin Mộ Mộ, kiếp này bọn họ thật sự không có cơ hội."
Từ Oánh cười nói:"May mắn là Lục Vũ Thần đã vượt qua thử thách này, vừa rồi thật sự dọa chết tôi."
Nụ cười hiện tại của Doãn Mộ Tư, bọn họ không khỏi cảm thấy may mắn và chúc phúc cho cô.
Không lâu sau, màn chào khách kết thúc.
Doãn Sâm sẽ phải nắm lấy tay Doãn Mộ Tư, dắt con gái đi về phía Lục Vũ Thần, Doãn Sâm sẽ đích thân giao con gái cho Lục Vũ Thần.
Lục Vũ Thần vẫn đang nắm lấy tay Doãn Mộ Tư không muốn buông ra, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Doãn Mộ Tư mỉm cười, liếc nhìn xung quanh, nhanh chóng hôn lên mặt Lục Vũ Thần, sau đó nhanh chóng chạy về phía Doãn Sâm.
"Chậm thôi."
Lục Vũ Thần liền nói theo nhắc nhở, khóe miệng không ngừng nhếch lên cười rất tươi, dùng tay chạm vào nơi vừa được hôn, trái tim thổn thức.
Sandy nhìn Tầng Hải Châu liền nói:"Nhìn Lục bang chủ xem, cười như kẻ ngốc."
Tầng Hải Châu cũng nói:"Sức mạnh của tình yêu thật đáng sợ, chưa từng nhìn qua bộ dạng ngây ngốc này của Lục bang chủ."
Sau đó, Tầng Hải Châu nhìn Sandy lại nói:"Còn anh, khi nào sẽ cùng Hàn Dĩnh cho tôi uống rượu mừng."
Sandy chỉ cười:"Tôi muốn hôn lễ hoàn hảo, nên đang cố gắng."
Ngày trước Hàn Dĩnh kết hôn cùng Cố Triết không có sự đồng ý của Hàn gia nên rất thiệt thòi, hắn muốn lần này cô sẽ là cô dâu hạnh phúc, nhưng sau sự việc của Hàn Thương Nguyên, dù Sandy không trực tiếp tham gia nhưng là trợ thủ của Lục Vũ Thần.
Tầng Hải Châu lại nói:"Cố lên."
Sandy nhếch môi:"Cậu nên lo lắng cho chính bản thân nhiều hơn, dù sao tôi và Dĩnh Dĩnh đã đăng ký rồi, chỉ thiếu cái hôn lễ… còn cậu… hahaa."
Tầng Hải Châu bị cười vào mặt, lúc này đưa mắt tìm Từ Oánh, lại nhìn thấy Từ Oánh đang ngồi bên cạnh Vân Hòa, cười nói vui vẻ… hắn cảm thấy buồn bã tự hỏi: nói cái gì mà cười vui vẻ như vậy?
Nhìn em họ của Sandy là Vân Hòa này tỏ ra cực kì chán ghét, chắc chắn là thiếu niên ăn chơi tán gái, nên mới có thể dỗ được Từ Oánh cười tươi như vậy.
Hắn không kìm được mà lấy điện thọa ra, dò tìm thông tin của Vân Hòa, kết quả liền bị vả mặt.
Là nam sinh của một trường đại học danh tiếng, nổi tiếng là tốt tính, chưa từng có quan hệ nam nữ lung tung, hiện tại vẫn còn đôc thân, giống như một đóa hoa xinh đẹp trong tuyết trắng, chỉ có thể nhìn từ xa mà không với tới.
Tầng Hải Châu xem những bình luận trên diễn đàn nhà trường liền cười lạnh:"Hoa trong tuyết, trong tuyết liền có cục shit thì có…"