Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Yêu Điên Cuồng - Tâm Tửng

Chương 12

Tuấn Phong lái xe được nửa đường thì anh ta bắt đầu gặp ảo giác , đầu óc cứ mơ màng nửa tỉnh nửa mơ … đầu óc Tuấn Phong quay cuồng và rồi anh không làm chủ được bản thân mình nữa.

..

Tôi đang ngồi ngoài cổng để nhìn mọi người đi qua đi lại trên đường , nhìn thấy mọi người trong lòng tôi cũng đỡ sợ hơn, từ lúc biết bác sĩ Nam giữ xác của Thanh Hoa ở trong nhà toàn thân tôi cứ ớn lạnh , tôi thấy ghê sợ khi ở trong nhà một mình nên tôi ra ngoài cổng ngồi vừa nhìn người đi đường vừa hóng gió cho thoáng một chút, cảm giác cũng ổn hơn.

Chuông điện thoại vang lên nhìn số của mẹ nên tôi vội nghe luôn

– Mẹ ơi con nghe ạ.

– Quỳnh Hoa à, thằng Tuấn Phong lái xe đâm vào cột mốc chết rồi con ạ.

– Tuấn Phong bị tai nạn ư… thật à mẹ?

– Ừ thật, từ bây giờ con tự do về nhà mà không phải sợ ai làm phiền nữa rồi con ạ.

– Dạ mẹ.

– Thế mai con về nhà chơi nhé, mai cái Quỳnh Chi nó cũng về chơi đấy.

– Vâng thế mai con về ạ.

– Ừ thế thôi nhé mẹ đi nấu cơm đây .

– Vâng con chào mẹ ạ.

Tôi ngồi thở dài và nghĩ đời người ngắn ngủi thật mới ngày nào Tuấn Phong còn đi tìm tôi khắp nơi khiến tôi phải trốn chui trốn lủi rồi tôi còn phải thay đổi khuôn mặt của mình để tránh anh ta, thế mà giờ anh ta đã ch-ết rồi, cuộc đời này không ai nói trước được chuyện gì cả,sống nay ch-ết mai không ai nói trước được là như vậy.

Tuấn Phong ch-ết rồi tôi không còn phải lo chạy trốn anh ta nữa nhưng cuộc đời tôi lại vướng vào bác sĩ Nam, Tuấn Phong bạo hành tôi thể xác lẫn tinh thần thì bác sĩ Nam lại bạo hành tôi ở tâm lí , ở bên bác sĩ Nam tôi rất sợ , lúc nào tôi cũng hoang mang lo sợ rốt cuộc bác sĩ Nam là người thế nào tại sao anh lại có những suy nghĩ ý tưởng lập dị quái đản như vậy? Một người sống cùng với xác ch-ết suốt 5 năm qua thật sự khiến tôi ghê sợ.

Tối hôm đó bác sĩ Nam trở về , mặc dù tôi rất ghê sợ nhưng tôi vẫn cố tỏ ra là mình bình thường

– Anh về rồi ạ?

– Ừ , anh có cái này cho em.

– Gì vậy ạ?

– Em đọc đi.

Tôi cầm tờ giấy Nam đưa và đọc

– Giấy quyết định của toà …

– Anh đã làm xong thủ tục ly hôn cho em và Tuấn Phong rồi nhé, giờ thì em đã yên tâm khi ở bên cạnh anh chưa?

– Anh làm từ khi nào vậy ạ?

– Anh muốn làm là làm được luôn mà, chẳng qua là vừa rồi anh bận việc quá thôi, từ giờ em không còn vướng bận gì nữa nhé, em yên tâm ở bên anh được chưa?

Tôi ngập ngừng nói

– Anh Nam à… em..

– Sao thế, anh vẫn chưa đủ tốt để em tin tưởng ư?

– Không phải anh rất tốt với em… nhưng em … nhưng em muốn về nhà với mẹ em một thời gian rồi có gì em sẽ trả lời anh được không?

– Một tuần vừa qua em vẫn chưa suy nghĩ xong à?

– Em chưa anh ạ.

– Nhưng chúng ta đã ngủ với nhau như vợ chồng rồi, chúng ta đã hướng về nhau rồi sao em vẫn còn lưỡng lự như vậy, không lẽ có vấn đề gì phát sinh à?

– Không có, không có vấn đề gì cả.. chỉ là em muốn về nhà với mẹ một thời gian thôi ạ.

Bác sĩ Nam nắm tay tôi và nói

– Chắc em biết chuyện Tuấn Phong chết vì tai nạn rồi đúng không? Giờ không còn ai cản trở em nên em muốn về nhà với mẹ em có đúng không nào?

– Anh cũng biết Tuấn Phong gặp tai nạn ư?

– Ừ anh biết chứ, anh ta là kẻ thù của anh mà nên anh ta sống như thế nào thì anh phải biết rõ chứ?

– Anh Nam à…

– Thôi có chuyện gì để tối nói sau đi , giờ em chờ anh đi tắm rồi chúng ta đi ăn nhé?

– Vâng ạ.

Bác sĩ Nam vào phòng làm việc anh thấy mọi thứ được sếp gọn gàng anh giật mình

” Chết rồi , sáng nay mình quên không đóng cửa phòng làm việc, cô ấy đã vào đây ư”

Bác sĩ Nam đi tắm xong anh mở căn phòng bí mật ra và thăm Thanh Hoa một lát , Nam nói chuyện với cái xác trong bồn tắm:

-Thanh Hoa anh đi làm về rồi, hôm nay em ổn chứ?

Nói xong Nam lấy ra một lọ thuốc nhỏ đổ vào bồn tắm

– Anh lấy thêm thuốc cho em đây… em cứ ở bên cạnh anh cả đời như vậy nhé, anh sẽ chế ra một loại thuốc làm cho em nguyên vẹn thân xác mãi mãi, như vậy chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời này không rời xa nhau nữa đúng không em?

Sau đó Nam ra ngoài và hỏi Quỳnh Hoa

– Hôm nay em vào phòng làm việc của anh à?

– À à, em thấy cửa mở nên em vào dọn dẹp giúp anh ạ.

– Thế em còn thấy gì khác nữa không?

– Thấy gì khác là thấy gì ạ… em có thấy gì đâu ạ?

– Nếu em không thấy gì thì thôi, lần sau đừng tuỳ ý vào phòng làm việc của anh như vậy nữa nhé, em muốn đi đâu làm gì cũng được nhưng trừ phòng làm việc của anh ra nhé.

– Vâng ạ…

Tôi cúi xuống tránh ánh mắt của anh Nam , tôi đang nói dối không biết anh ấy có nhận ra không , tôi sợ nhìn thẳng vào ánh mắt anh ấy, còn đâu ánh mắt ấm áp nhìn tôi khi tôi còn lang thanh ở Nam Định, sao lúc đó tôi thấy anh Nam ấm áp lắm, thế mà từ khi trở về thành phố tôi lại càng ngày càng thấy ghê sợ anh ấy nhiều hơn.

Đêm hôm đó bác sĩ Nam ôm tôi ngủ mà tôi cứ thấy kinh tởm tôi nằm im không giám nhúc nhích, Nam thấy vậy liền hỏi

– Em sao thế, em mệt à?

– Em không sao ạ, à anh ơi ngày mai anh cho em về nhà chơi nhé, ngày mai chị gái em cũng về chơi nên mẹ gọi em về ạ.

– Ừ chơi 1 ngày thì được.

– Em muốn về nhà chơi mấy hôm anh cho em về nhé.

– Anh nói rồi, 1 ngày thì được .

– Nhưng em..

– Không nhưng gì hết , ngủ đi.

Bác sĩ Nam ôm tôi vào lòng anh hôn lên trán tôi một cái, tại sao tôi lại thấy kinh tởm anh ấy như vậy chứ, rồi tôi nghĩ tới cái xác chết đang ngâm trong bồn tắm tôi lại lợm giọng buồn nôn, tôi kinh hãi tới mức không thể ngủ được

– Em không ngử được à?

– Em … chắc do ngày em ngủ nên giờ em không ngủ được .

– Vậy để anh làm em mệt cho em dễ ngủ nhé.

– Ơ…

Bác sĩ Nam nằm đè lên người tôi, anh ấy hôn tôi , anh ấy hôn tới đâu tôi thấy kinh sợ tới đó, tôi đẩy anh ấy ra thì anh ấy chìa cái lọ nhỏ vào mũi tôi

– Vậy em ngửi tinh dầu thơm đi em sẽ thấy buồn ngủ đấy..

Ngửi tinh dầu thơm chưa được một phút thì tôi bắt đầu mơ màng… tôi biết bác sĩ Nam lột quần áo tôi ra nhưng tôi không còn chút sức lực nào để ngăn anh ấy lại, tôi cứ đơ người ra đó , bác sĩ Nam muốn làm gì cũng được …

Sau khi thoả mãn d-ục vọng bác sĩ Nam dậy đi tắm rồi anh lại vào căn phòng bí mật và tâm sự với cái xác ch-ết một cách rất thoải mái vì anh đã cho Quỳnh Hoa ngửi tinh dầu mê rồi, phải tới sáng Quỳnh Hoa mới tỉnh giấc , vừa tâm sự với xác ch-ết Nam vừa uống rượu

– Em à, mặc dù anh đã chỉnh sửa cô ấy giống như em nhưng mà mỗi khi gần gũi cô ấy anh vẫn không thấy vui vẻ , cảm giác không giống như ngày xưa chúng ta ở bên nhau em ạ, nhưng thôi kệ đi, anh là đàn ông mà , anh cũng cần người để giải toả chứ, để cô ấy thay thế em làm chuyện ấy cũng được.

Nam vừa uống rượu anh vừa nhìn cái xác ch-ết đắm đuối

– Ước gì bây giờ em sống lại nhỉ, chúng ta sẽ mãi mãi hạnh phúc bên nhau rồi em nhỉ?

Buổi sáng tôi tỉnh giấc tôi thấy mình không mặc đồ, tôi thở dài

” Vậy là đêm qua mình và Nam lại làm chuyện đó rồi, sao mình cứ mê man và không nhớ rõ mọi chuyện thế nhỉ”

Bác sĩ Nam nằm bên cạnh tôi anh đang ngủ nhưng tôi ngửi thấy mùi rượu, anh ấy uống rượu từ khi nào vậy nhỉ mới sáng ra đã thấy mùi rượu nồng nặc rồi

Tôi dậy rồi đi tắm giặt , vùng kín của tôi đau rát chắc đêm qua tôi và Nam quan hệ tì-nh d-ục rất mạnh bạo thì tôi mới đau rát như vậy, tôi cố nhớ lại chuyện đêm qua nhưng tôi không thể nhớ nổi, tại sao vậy chứ ? Tại sao tôi cứ mơ màng không nhớ gì thế này , không lẽ tôi bị mất trí nhớ ư, cứ lần nào tôi với Nam ngủ với nhau là tôi lại không nhớ gì là sao vậy chứ? Tôi thấy hoang mang quá có khi nào tôi bị bệnh rồi chứ nếu bình thường thì tôi phải nhớ ra chuyện đêm qua chứ?

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận