Buổi chiều tôi đang nấu cơm và chờ chồng tôi về thì chồng tôi trở về nhà với bộ dạng say khướt , tôi vội chạy ra đỡ chồng tôi vào nhà
– Sao anh uống nhiều thế hả, say tới mức này luôn,đã uống say anh lại còn lái xe nữa chứ, anh có biết lái xe khi say rượu nguy hiểm tới mức nào không hả?
Tuấn Phong đẩy tôi ra anh loạng choạng bám vào cánh cửa anh nhìn tôi và nhếch mép cười
– Anh có bị làm sao thì cũng đâu ảnh hưởng gì tới em đâu, mà có khi anh chết đi em lại vui hơn ý.
– Anh nói linh tinh thế mà nghe được hả?
– Thì anh chết rồi em được lấy chồng mới, em không phải ở cùng một thằng chồng già như anh nữa mà.
Tôi nghe chồng tôi nói vậy tôi uất ức quá tôi gào lên
– Em đã làm gì sai mà anh lại nói em như vậy chứ? Rốt cuộc em đã làm sai chuyện gì mà anh lại nói em như vậy chứ, anh nói đi em đã làm gì sai, anh mau nói đi…
– Em thôi đi, thằng Việt nó thích em đấy, em cũng biết điều đó đúng không?
– Nhưng em là vợ anh, em yêu anh , em yêu cái gia đình này, anh chấp gì cái thằng trẻ con ấy chứ, nó nói gì mặc nó đi , quan trọng là em yêu anh mà, sao anh lại không tin em hả?
Và thế là chồng tôi cứ nổi cơn cuồng lên anh sỉ nhục tôi, anh nói tôi những câu rất nặng nề anh luôn cho rằng tôi thích cái tên Việt đó,
– Em muốn anh chết để em hú hí với thằng nhãi ranh đó đúng không hả?
– Anh bị điên thật rồi, anh nói mà không biết suy nghĩ à, em nghĩ anh nên đi khám đi xem đầu anh có vấn đề gì không mà anh lại nói ra những câu nói ngu suẩn như thế.
Ngay lập tức Tuấn Phong đổi giọng anh túm tôi và nghiến răng nói
– Cô nói tôi ngu suẩn sao, sao cô giám nói chồng cô như vậy hả?
– Vì anh nói ra những câu ngu suẩn như thế đó
Tuấn Phong túm tóc Quỳnh Hoa anh tát liên tiếp vào mặt Quỳnh Hoa khiến cô choáng váng , Quỳnh Hoa bị tát cô vô cùng tức giận cô không thể sống cùng người đàn ông cuồng ghen độc đoán như Tuấn Phong được nữa, cô chạy vào phòng lấy va li và thu dọn quần áo của mình , cô quyết định rời bỏ Tuấn Phong bởi cô quá mệt mỏi rồi cô không thể chịu đựng nổi một người chồng cuồng ghen và ích kỷ độc đoán thêm nữa.
Khi Quỳnh Hoa vào phòng thu dọn quần áo thì ở bên ngoài Tuấn Phong đã kịp bình tĩnh lại anh nhận ra bản thân mình đã sai nên anh vội vàng đi xin lỗi và năn nỉ vợ tha thứ
Quỳnh Hoa quyết tâm bỏ đi thì Tuấn Phong quỳ gối xuống anh ôm chân cô và van xin cô tha thứ nốt cho anh lần này thề anh hưa sẽ không bao giờ tái phạm nữa, sau một hồi Tuấn Phong năn nỉ thì Quỳnh Hoa lại động lòng cô đồng ý ở lại và cho Tuấn Phong một cô hội để thay đổi, cô đã cho cuộc hôn nhân của mình thêm một cơ hội nữa nhưng cô đâu biết rằng cô đang tự đẩy bản thân mình chìm xuống một cuộc hôn nhân địa ngục.
…
Những ngày tháng sau đó cuộc sống của Quỳnh Hoa vô cùng mệt mỏi, cô hầu như không tiếp xúc với ai cả, Tuấn càng ngày càng ghen nhiều hơn, anh luôn bị ảo tưởng và dẫn tới tâm lí hoảng loạn chỉ cần anh nhìn thấy vợ mình đứng nói chuyện một câu với người đàn ông nào đó là Tuấn Phong đã bắt đầu khó chịu , anh đặt đồ ở trung tâm xong người giao hàng ở trung tâm mang đồ tới, vợ anh ra lấy và nói chuyện với người giao hàng có mấy câu chào hỏi xã giao thôi mà Tuấn Phong đã nổi điên lên anh đi ra và cầm hộp đồ lên và ném thẳng vào mặt người giao hàng mắt anh trợn trừng lên
– Mày la liếm gì vợ tao đấy thằng chó,,, tao giết chết mày bây giờ.
Tôi hoảng quá vội lao vào ôm chồng tôi
– Anh , em xin anh, anh bình bĩnh lại đi ..
– Bỏ anh ra, nó nhìn em vậy anh móc mắt nó ra .
Người giao hàng cũng không vừa anh ta tức quá mới chửi Tuấn Phong
– Anh bị thần kinh hả, ai làm gì mà anh đánh tôi chứ, đầu óc anh có vấn đề à?
– Mày nhìn vợ tao , mày thèm khát vợ tao lắm đúng không hả thằng chó?
– Anh hết thuốc chữa rồi, tôi thấy vợ anh đáng thương thật chị ấy đẹp như vậy mà lấy phải phải thằng chồng điên như anh, đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu, uổng phí cả một đời.
– Thằng chó, mày muốn chết đúng không?
Tuấn Phong lao vào đánh anh giao hàng nhưng anh giao hàng đâu dễ bị ăn đòn như vậy, anh liền xoay người và khoá tay Tuấn Phong và ấn Tuấn Phong vào tường
-Mẹ kiếp thằng chó buông tao ra , buông tao ra..
– Anh mà còn cắn càn nữa là tôi bẻ hết răng anh đấy
Tôi phải xin người giao hàng thì anh ấy mới bỏ qua cho chồng tôi , tôi kéo chồng tôi vào nhà và cố gắng giải thích cho anh ấy hiểu
– Anh à, em chỉ ra nhận hàng và nói chuyện xã giao với anh ta mấy câu thôi mà, em có làm gì đâu sao anh lại nổi giận như vậy hả?
– Em liếc mắt đưa tình với thằng đó sau lưng anh, đấy là có anh ở nhà , nếu anh không ở nhà thì em cho nó vào nhà ôm ấp nhau rồi đúng không?
Tôi điên quá mới tát cho Tuấn Phong một phát
– Anh bị điên thật rồi, anh đã hứa với em là sẽ thay đổi, nhưng cuối cùng thì sao hả, anh không hề thay đổi mà càng ngày càng ghen nhiều hơn, anh cứ cư xử như vậy thì em sống sao nổi chứ, anh muốn em chết đúng không??
Tuấn Phong càng tức giận anh đập phá đồ đạc trong nhà vỡ nát hết cả, rồi anh mang rượu ra uống, Quỳnh Hoa hoàn toàn bất lực , cô không còn cách nào để khuyên bảo chồng cô nữa rồi.Cô lặng lẽ dọn dẹp đống đổ nát mà chồng cô vừa đập phá, cô vừa dọn vừa khóc cho cuộc đời mình.
Ngày hôm sau khi Tuấn Phong bình thường anh lại tỏ ra ân hận anh lại xin lỗi Quỳnh Hoa và anh lại tự đi mua sắm đồ đạc mà hôm trước chính tay anh đập .Bình thường thì không sao nhưng khi anh ghen thì anh lại biến thành một người hoàn toàn khác .
Càng ngày Tuấn Phong càng hay ghen vô cớ , Quỳnh Hoa không được tiếp xúc với ai cả và cô không được phép ra khỏi nhà, Tuấn Phong lắp camera xung quanh nhà để theo dõi vợ, thức ăn anh cũng đặt sẵn và người ta mang tới nhận nhà tất cả mọi thứ từ gạo, rau, thịt cá, các loại và đương nhiên là người mang đồ tới giao là phụ nữ rồi.
Quỳnh Hoa bị nhốt trong nhà không được tiếp xúc với ai lại thêm áp lực con cái từ bà mẹ chồng của cô nữa khiến cô mệt mỏi vô cùng, dạo này nhan sắc của cô xuống cấp trầm trọng cô bị tress cô phải dùng tới thuốc an thần để có thể ngủ được, Quỳnh Hoa đã tàn tạ quá nhiều cô không còn là cô hoa khôi đẹp nhất xóm như ngày trước nữa, cô cũng không còn là cô gái vui vẻ hoạt bát như ngày xưa nữa, cô tàn tạ tới mức mẹ đẻ của cô sang chơi bà sốc khi nhìn thấy cô
– Quỳnh Hoa.. con bị bệnh à con?
– Mẹ đấy à, con không sao ạ?
– Sao trông con mệt mỏi thiếu sức sống vậy con?
– Dạ dạo này con mất ngủ nên vậy đó .
– Thế con làm gì mà cả tháng không sang nhà chơi với bố mẹ thế hả?
– Chồng con sợ con sang đó chơi lại đi hú hí với trai nên chồng con không cho con đi mẹ ạ.
– Quỳnh Hoa con nói thật cho mẹ biết đi,chồng con nó nhốt con trong nhà không cho con đi đâu đúng không?
– Sao mẹ biết vậy ạ?
– Cái cô bán thịt lợn mà vẫn hay mang thịt cho nhà mình cô ấy kể chồng con không cho con đi chợ nữa nên gọi bảo cô ấy mang thịt vào cho nhà con đúng không?
Tôi thở dài và nói
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!