Sau khi những gã trai bao rời đi, bốn lão chồng ngồi xuống bên cạnh. Khương Diệp lên tiếng với Khang Nam.
- Anh đưa ví đây em mượn.
- Em định làm gì?
- Anh có đưa không hay em lại gọi trai bao vào phục vụ, họ rất nghe lời đấy anh có biết không hả?
Khang Nam đành đưa ví ra đặt vào tay Khương Diệp. Cô nháy mắt với các chị em nên đồng loạt lấy ví của chồng. Mở ví ra họ lấy toàn bộ thẻ cho vào túi của mình. Khỏi phải nói mặt mũi các lão thê lương khó ở thế nào.
- Sao lại vậy? Các em làm vậy là có ý gì?
- Từ mai các anh sẽ tiêu tiền mặt nhé! Tiền sẽ lấy tại chỗ của vợ, được tiêu thoải mái nhưng không có mục bo gái.
Trạch Dương nhìn Cảnh Nghi trìu mến.
- Lúc nãy anh quát em là sai rồi nhưng em không thể đối xử với anh như vậy được.
Cả ba người kia đều đồng thanh gật gù nhìn vợ nhưng mấy cô gái thì chẳng mủi lòng. Khương Diệp nhắc Khang Nam.
- Anh mang nước cho em uống, cắm hoa quả cho em ăn đi. Bảo phục vụ mà cứ ngồi im vậy.
Mấy người kia cũng đòi ăn, đòi uống, đòi bóp vai. Vì mấy cái thẻ ngân hàng bị giữ nên mấy lão đều ngoan ngoãn làm theo. Thỉnh thoảng lại có người thí thỏn lấy lại thẻ. (Truyện của tác giả Dương Cầm - Không sao chép mang đi khi không có sự đồng ý của tác giả)
- Để xem biểu hiện của các anh thế nào đã.
- Chuẩn chị ạ, nhiều tiền chỉ tốt gái theo. Có lẽ từ mai em sẽ thay hết quần áo của anh Dương, không cho mặc hàng hiệu nữa.
- Chắc chị cũng làm vậy với anh Phong cho biết mặt.
Dù trước mặt các ông chồng nhưng các chị em vẫn nói không kiêng nể.
- Lan à, anh còn công việc không thể không tiêu tiền ở thẻ được.
- Vậy mai anh đăng kí quản lí qua số điện thoại của em đi, đăng kí xong em trả.
- Đúng vậy, các anh làm theo lời Âu Lan nói đi rồi lấy thẻ về.
Sau khi được các ông chồng phục vụ, Khương Diệp đứng lên trước.
- Về thôi các em, các anh thanh toán đi rồi về nhé!
- Vợ, để anh đưa em về.
- Bọn em đi đến được thì tự về được.
Bốn cô gái lại kéo nhau ra ngoài mặc nhà trai léo nhéo đòi đợi.
Ra đến quầy thu ngân, Âu Lan lấy hóa đơn rồi đưa cho Hải Phong.
- Anh thanh toán đi nhé!
Cô nói gì đó với nhân viên thu ngân rồi gọi mấy chị em đi về.
Hải Phong đặt biên lai lên quầy.
- Cất đi, lần sau chị ấy đến không phải thanh toán.
- Đại ca, chị dâu yêu cầu anh phải thanh toán vì mai là cuối tháng, chị ấy sẽ hoạch toán thu chi. Chị ấy bảo không có trường hợp ngoại lệ ạ.
- Tôi là chủ hay cô ấy là chủ hả? Tôi nói được là được.
- Dạ, chị dâu nói quán bar này đại ca đã nhượng quyền cho chị ấy rồi nên chị ấy bảo sao bọn em phải nghe vậy ạ.
Trạch Dương suốt ruột cầm biên lai lên định thanh toán thì kêu lên.
- Hải Phong, cậu cắt cổ à? Sao nhiều thế này?
- Sao hôm nay ông chủ Nghiêm Dương lại biết kêu đắt cơ đấy.
Khang Nam cầm hóa đơn bỏ ví ra mới nhớ ra thẻ bị tịch thu, liền đưa mắt nhìn Khương Diệp nhưng cô vẫn đứng ở cửa không chịu vào. Lấy tiền mặt trong ví ra còn 10 triệu đặt lên quầy thu ngân.
- Các cậu móc tiền ra đi.
Ba gã còn lại đành lôi ví ra, dốc hết ví thanh toán thì còn thừa được một triệu. Nhìn thấy mấy bà vợ nhếch miệng cười thì họ nóng mặt lắm nhưng người ta lại lờ họ đi như người dưng.
Nam Phương nhìn theo vợ lên xe mà thở dài.
- Đến lúc họ hành chúng ta rồi hả? Các cậu nghĩ cách đi chứ?
Trạch Dương nhìn Khang Nam ghét bỏ.
- Tất cả là tại bà vợ có IQ cao của cậu thôi, tôi dám cá những trò này là do Khương Diệp khởi sướng.
Cả bốn người đồng loạt có tin nhắn đến "Hôm nay bốn chị em sẽ ngủ với nhau nên anh về ngủ một mình đi nhé! Tiền hết rồi không đi gái được đâu."
Hải Phong chốt hóa đơn xong đi ra, hất mặt hỏi ba người kia.
- Ai giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra được không vậy?
- Chẳng lẽ chúng ta chịu thua họ?
Trạch Dương thở dài.
- Lần đầu tiên từ khi tôi trưởng thành trong người không có tiền.
- Đoán xem họ đi đâu? Đi lôi cổ về chứ? Làm chồng không thể để vợ đè đầu cưỡi cổ vậy được.
Khang Nam nhìn Hải Phong cười nửa miệng.
- Cậu vùng lên trước đi xem ngày mai Âu Lan có tống cổ cậu ra đường không? Có bao nhiêu tài sản cho người ta đứng tên hết rồi. Thử hỏi ai là kẻ chiều vợ nhất ở đây hả?
- Không phải tại vợ cậu sao? Từ lúc có cô ấy thì mấy bà kia mới có gan chống đối. Cậu chiều vợ quá hóa hư rồi.
- Không chiều vợ mình chẳng lẽ chiều vợ hàng xóm? Ai bảo cậu khới ra gọi gái hầu rượu làm gì chứ? Vợ tôi ghê gớm nhưng rất biết điều...
Trạch Dương khoát tay.
- Ra lấy xe đi, tôi dò được vị trí rồi.
- Cậu là hacker từ bao giờ đấy?
- Không, tôi cài định vị trên điện thoại Cảnh Nghi. Địa điểm họ đến là khách sạn Holiday.
- Khách sạn của nhà vợ tôi, đi thôi. Hay hôm nay ngủ khách sạn đổi gió nhỉ?
- Ý kiến không tồi đâu.
- Đi xe Hải Phong đi còn để hết xe lại đây.
...
Khách sạn Holiday - phòng Hoàng Gia.
- Đẹp quá chị Diệp ơi.
Cảnh Nghi chạy đến giường nằm lên.
- Thật là dễ chịu quá! Em không biết rằng khi để chồng đuổi theo mình lại sướng vậy đâu. Từ bây giờ em sẽ vùng lên không để anh ấy bắt nạt nữa.
Âu Lan hùa theo.
- Em chị đã sáng suốt lên rồi đấy. Anh Dương hôm nay bị em làm cho đen mặt đấy.
- Thỉnh thoảng cũng phải để cho các lão ấy biết thế nào là bất lực nhỉ? Chị ghét con trà xanh ở viện anh Nam. Từ lúc nó biết chị có bầu là nhiễu sự lắm.
Tô Mộc co chân lên giường hùng hổ.
- Khi nào chị cần đánh ghen bảo em. Bây giờ bầu bí không manh động nhưng em có một đội đồ đệ oánh nhau giỏi lắm.
- Chắc sẽ có lúc cần đến, chị đang bầu nên không muốn chấp hơn nữa cũng kệ anh Nam tự xử. Mấy đứa tắt điện thoại đi tránh bị làm phiền. Chị đảm bảo các lão sẽ gọi đấy.
Vào đến sảnh khách sạn, Khang Nam lấy điện thoại gọi cho vợ không được thì nhắc Trạch Dương gọi cho Cảnh Nghi nhưng cũng thuê bao, cả Âu Lan và Tô Mộc đều thế. Khang Nam liền vào quầy lễ tân.
- Tổng giám đốc La Di đang ở phòng nào vậy?
- Dạ, anh là ai ạ?
- Chồng cô ấy.
- Dạ xin lỗi anh, tổng giám đốc có dặn nếu chồng chị ấy đến tìm thì không được tiết lộ số phòng ạ.
Bốn người nhìn nhau muốn bốc hỏa. Hải Phong cáu gắt.
- Các cô không nói, chúng tôi chia nhau đi tìm từng phòng.
- Nếu các anh xâm nhập bất hợp pháp chúng tôi sẽ báo cảnh sát đấy ạ, mời các anh về đi ạ.
Khang Nam cực chẳng đành liền lấy điện thoại gọi cho mẹ vợ.
- Con rể, sao còn gọi giờ này? Cái Diệp làm sao à?
- Dạ, không ạ. Cô ấy trốn con đến khách sạn Holiday, bây giờ lễ tân không cho con biết phòng, mẹ giúp con được không ạ?
- Được, đợi mẹ tý.
Chỉ một lát sau, quản lí khách sạn xuất hiện.
- Các cậu đi theo tôi ạ.
Khang Nam kéo tay quản lí.
- Cho chúng tôi thêm 3 phòng nữa đi. Đêm nay chúng tôi sẽ ở lại đây.
- Dạ, được ạ.
Quản lí quay đến quầy lễ tân lấy thẻ từ của ba phòng cạnh phòng Khương Diệp đã lấy rồi dẫn họ đi.
Khang Nam chia thẻ phòng cho ba người bạn dặn dò.
- Các cậu không phải nói nhiều với các bà ấy, vào vác về phòng thôi... à đang bầu, bế về nhớ chưa? Nhẹ nhàng thôi đấy.
Quản lí khách sạn nghe xong nhìn họ tủm tỉm cười. Đưa họ đến trước cửa phòng thì ông rời đi.
Khang Nam không cho gõ mà lấy thẻ nhẹ nhàng mở cửa.
Vào phòng, họ nghe thấy tiếng chị em đang trong nhà tắm nên Trạch Dương thì thầm.
- Gọi từng người ra một, tránh để họ ở tập thể sẽ khó đối phó. Hải Phong, gọi Lan đi.
Hải Phong đến gõ cửa nhà tắm lên tiếng.
- Lan, ra đây anh bảo.
Bốn chị em đang ngồi massage trong bồn tắm lớn thì ngạc nhiên nhìn nhau.
- Sao anh Phong lại vào được đây vậy?
- Lan, em ra đi.
Âu Lan đứng dậy lấy áo tắm khoác vào người, hé cửa đi ra liền bị Hải Phong nhấc lên đi nhanh ra khỏi phòng. Khi cô kịp định hình thì đã ở bên ngoài không báo được cho người bên trong.
- Sao Lan ra lâu vậy? Chắc bị chồng dụ dỗ rồi. Bản chất mê trai lại trỗi dậy rồi đấy.
Ba người đàn ông còn lại không sử dụng cách ấy nữa mà kiên nhẫn chờ đợi. Khi ba người phụ nữ ra ngoài, vừa lên giường nằm thì ba ông chồng bước vào.
- Này, các anh làm gì ở đây hả?
Trạch Dương và Nam Phương không nói đến tung chăn ra nhấc vợ lên tay.
- Bỏ ra, anh làm gì vậy hả?
- Yên nào, ngã là nguy hiểm cả con đấy.
Khương Diệp không làm gì được khi Khang Nam đã đến ngồi cạnh cô.
- Các anh giỏi nhỉ?
Anh nghiêng người, lấn sát đến mặt Khương Diệp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!