Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Chương 256

Tôi cứ ngỡ Damon đã bù đắp được tất cả tình thương của cha cho chúng, ”

bây giờ xem ra tôi là một kẻ ngốc, tôi quá ngu xuẩn và suýt thì phá hỏng tuổi thơ thuộc về bọn trẻ.

“Cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội được làm cha, cô có thể đưa ra bất cứ yêu cầu gì, nhưng đừng bắt tôi không được gặp bọn trẻ. Tôi có thể đón chúng vào mỗi cuối tuần không?” Dạ Dương thận trọng nói, anh ấy hiểu tôi sẽ không quay lại ở bên cạnh anh ấy nữa, vì vậy bọn trẻ phải ở cùng với tôi.

“Yêu cầu của tôi trước giờ luôn chỉ có một, tôi quay về là để trả thù. Những người làm hại Tiểu Thiên và Quả Quả, tuyệt đối không được chết quá dễ dàng.

Mục tiêu đầu tiên của tôi bây giờ, chính là biến Châu Tư: Dĩnh thành một kẻ nghèo hèn, khiến công ty của Châu

Diên Khánh phải đóng cửa, anh có làm được không?” Tôi không cần anh ấy phải giết người, nếu thực sự giết Châu Tư Dĩnh, không phải anh ấy sẽ trở thành tội phạm giết người sao, vậy các con của tôi biết giới thiệu thế nào về bố của chúng?

Có con rồi, tôi vô cùng quý trọng tính mạng, tôi sẽ không hấp tấp cầm dao để làm ra những chuyện không thể cứu vấn được.

“Có thể! Mục tiêu của cô và tôi giống nhau, hay là đến văn phòng của tôi, tôi chia sẻ cho cô một chút thông tin!” Dạ Dương hoàn toàn không bất ngờ khi tôi đưa ra yêu cầu như vậy, dường như đã chuẩn bị kỹ lưỡng.

Điều này lại khiến tôi thấy hơi kỳ lạ, đêm tiệc mừng tôi tổ chức hôm đó, không phải anh ấy đến cùng Châu Diên Khánh sao?

Hơn nữa, theo những gì tôi được biết, hai bọn họ đang có dự án hợp tác, bọn họ đã đầu tư không ít vào khu vực phía tây thành phố. Nếu Châu Thị thực Sự ngã xuống, anh ấy liệu có thể ăn hết được không? Đây là nhu cầu thương mại hay để trả thù cho con gái tôi?

“Anh gửi thông tin trực tiếp vào điện thoại cho tôi, bây giờ tôi phải đi làm!”

Tôi không muốn đến tập đoàn Dạ Thị để đón nhận những ánh mắt của một vài người, đối với những người đã làm việc hơn năm năm ở đó, đoán chứng 80% trong số có đều biết tôi, tôi cảm thấy ở đó rất ngại ngùng.

“Tôi đưa cô đi!" Tôi không từ chối lời mời của Dạ Dương, vì sáng nay phải cùng nhau đưa con đi học, cho nên chúng tôi chỉ đi một xe đến. Xe của tôi vân đang ở chố anh ấy, tôi đã gọi tài xế đến lái về rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận