Buổi tối nhà Chương Tự Chi nấu một bàn thức ăn.
Trước lúc ăn cơm Ninh Tôn gọi điện thoại cho Ninh Tú, vẫn muốn hỏi xem anh ta có muốn đến hay không.
Kết quả Ninh Tú ở bên kia từ chối, anh ta nói tối hôm nay anh ta có việc.
Cái này có phải là cái cớ hay không, Ninh Tôn cũng không muốn biết, anh ta đã không muốn đến thì thôi vậy.
Sau khi cúp điện thoại, Chương Tự Chi có chút không nhịn được, dẫn Ninh Tôn và Hứa Thanh Du đi tham quan nhà anh ta.
Thực sự trọng điểm của Chương Tự Chi là muốn cho hai người Ninh Tôn đi xem phòng trẻ con mà anh ta thiết kế.
Phòng trẻ con còn lớn hơn so với phòng ngủ chính, đứa nhỏ vẫn còn chưa ra đời, thế mà trong phòng đã bày những thứ những cầu trượt, xích đu.
Hứa Thanh Du nhìn thấy những thứ này liền đặc biệt buồn cười, quả nhiên là Chương Tự Chi có thể làm ra những việc này.
Đi vào bên trong phòng, Hứa Thanh Du còn nhìn thấy khuôn bóng rổ và quả bóng rổ của trẻ con.
Ninh Tôn có chút bất lực: “Những thứ này có phải anh chuẩn bị quá sớm hay không, lỡ như con của anh là một bé gái thì làm sao?”
Chương Tự Chi một chút cũng không quan tâm: “Bé gái cũng không sao cả, nào nào nào, các người nhìn bên này, ở đây tôi cũng có.”
Một nửa phòng khác dùng rào chắc vây quanh khu vực đi ra, bên trong có các loại đồ chơi búp bê thú bông.
Đồ chơi con gái có thể dùng bên trong dường như đều có hết.
Ninh Tôn cũng bật cười: “Vợ anh sẽ không có áp lực chứ, anh như vậy cũng hơi quá khoa trương rồi.”
Áp lực sao, Chương Tự Chi cảm thấy Lương Ninh Như không có.
Chẳng qua anh chuẩn bị những thứ này, Lương Ninh Như mắng anh không ít, nói anh ta thể hiện quá mức.
Cái này làm sao có thể thể hiện quá mức? Chương Tự Chi nghĩ mãi không hiểu rõ.
Lần đầu tiên làm cha khẳng định là kích động, đây là một sự việc có thể khiến cho tất cả mọi người đều hiểu được.
Chương Tự Chi lại dẫn Ninh Tôn và Hứa Thanh Du xem nôi trẻ con mà mình đã chuẩn bị.
Đường nhiên trong nôi trẻ con cũng hoa hòe.
Hứa Thanh Du nhìn những thứ Chương Tự Chi chuẩn bị này, thật sự cảm thấy anh ta quá khoa trương.
Lương Ninh Như làm sao có thể nhịn nổi anh ta, có tiền đi nữa cũng không thể giày vò như vậy.
Chương Tự Chi còn chưa giới thiệu hết nơi này của mình, Lương Ninh Như lên gọi bọn họ xuống ăn cơm.
Hứa Thanh Du có thể nhìn ra được, Lương Ninh Như vừa bước vào căn phòng này cũng là một mặt không nói nên lời.
Lương Ninh Như mở miệng: “Các người nói xem, anh ấy có phải hơi khoe khoang quá mức hay không, các người nhìn những thứ mà anh ấy chuẩn bị này, ngăn cũng không thể ngăn nổi, tôi thật sự rất muốn đánh cho anh ấy một trận.”
Chương Tự Chi ngẹn lời: “Nói bậy, đồ anh chuẩn bị rất tốt, anh cũng muốn đặt mô hình 3D ở chỗ này, sau này buổi tối làm những mô hình đó ở cùng với con.”
Lương Ninh Như trực tiếp “xì” một tiếng: “Anh không cảm thấy dọa người sao?”
Chương Tự Chi thật sự vẫn không cảm thấy dọa người, ví dụ như anh làm mô hình mình và Lương Ninh Như ở đây, ở bên cạnh giường trông coi đứa bé.
Nghĩ đến trong lòng đứa bé sẽ có cảm giác tràn đầy an toàn.
Mạch não của Chương Tự Chi người bình thường không thể lý giải nổi.
Lương Ninh Như một câu thừa thải cũng không muốn nói nhiều với anh ta, nhanh chóng bảo Ninh Tôn và Hứa Thanh Du đi xuống lầu ăn cơm.
Chương Tự Chi ở bên cạnh đi theo xuống lầu, vừa đi vừa không chết tâm hỏi: “Vậy mấy người nhìn phòng trẻ con của tôi thiết kế, mấy người nói xem có xấu hay không xấu, tuyệt hay không tuyệt?”
Tuyệt, rất tuyệt!
Ninh Tôn và Hứa Thanh Du đều không mở miệng nhận xét.
Trì Uyên cùng với Cố Tư có lẽ đã từng chứng kiến qua phòng trẻ con của anh ta, vì vậy đợi sau khi Ninh Tôn và Hứa Thanh Du đi xuống lầu, Trì Uyên liền bật cười: “Hết hồn quá phải không?.”
Ninh Tôn gật gật đầu: “Khá là khiến cho tôi bất ngờ.”
Chẳng qua chuyện này để trên người Chương Tự Chi, cũng xem như là chuyện bình thường.
Là anh ta thì có thể làm ra được.
Chương Tự Chi chậc chậc vài cái, nói với Trì Uyên: “Anh đừng có dẫn lệch người khác, A Tôn rất thích phòng trẻ con mà tôi chuẩn bị, vừa nảy vẫn luôn khen tôi có ý tưởng.”
Ninh Tôn không có biểu cảm gì: “Là rất có ý tưởng.”
Ba mẹ Lương không có tụ họp ăn cơm tối cùng bọn họ, biết đây là bữa cơm của thanh niên, bọn họ đều ở trên lầu tự mình nấu ăn.
Chương Tự Chi chuẩn bị rất nhiều rượu đỏ cao cấp, nói là buổi tối hôm nay muốn uống không say không về.
Ngày mai Ninh Tôn đi, sau bữa cơm tối hôm nay, lần sau không biết khi nào mới có thể cùng nhau tụ họp nữa.
Vậy nên không có ai từ chối, tất cả đàn ông đều uống rượu, đương nhiên phụ nữ đều là uống nước trái cây.
Ban đầu Hứa Thanh Du nói không nhiều, tính tình của cô chậm nhiệt, mặc dù những người này đối với cô đều xem như quen thuộc, lần trước đã từng ăn cơm với nhau, nhưng thật sự bảo cô đối đãi giống như bạn cũ, vừa ăn cơm vừa cười hihihaha, cô cũng làm không được.
Nhưng Cố Tư và Lương Ninh Như vẫn rất chăm sóc cô, dựa trên tình hình đa số đều là đàn ông tụ lại một bàn ăn ăn uống uống, Cố Tư và Lương Ninh Như kéo cô cùng nói chuyện.
Thời gian bữa cơm này trôi qua hơi dài, ăn cho đến tận nửa đêm.
Đương nhiên mọi người đều đã uống rất nhiều.
Mẹ Ninh rời bàn đi đến bên cạnh xem tivi, Hứa Thanh Du ở trên bàn ăn cùng Cố Tư và Lương Ninh Như nói chuyện, nghe Lương Ninh Như nói Chương Tự Chi nhà cô bình thường làm những chuyện khác người.
Chương Tự Chi thật là có tiền tùy hứng, nghĩ ra chuyện gì là làm ngay.
Trước đó Lương Ninh Như vừa kiểm tra thai nhi, Chương Tự Chi liền mua quần áo trẻ con, suýt chút nữa chuyển sạch một cửa hàng mẹ và bé.
Lương Ninh Như cười nói: “trong phòng chứa đồ nhà tôi chất đầy những đồ dùng trẻ con, mỗi lần tôi nhìn thấy đều cảm thấy đau đầu.”
Cố Tư ở bên cạnh mở miệng nói: “Nhưng điều này cũng có thể chứng minh từ phía Lão Chương thực sự quan tâm đến cô.
“
Hứa Thanh Du gật đầu theo: “Đúng vậy, cô nhìn những chuyện anh ta làm xem, đa phần đều là xoay quanh cô.”
Lương Ninh Như có lẽ là đã quen rồi, vì vậy cũng xem như không có gì: “Ngược lại tôi hi vọng anh ấy có thể yên tĩnh một chút, nhiều khi đi cùng với anh ấy, tôi cảm thấy mình giống như dỗ con nít vậy.”
Cố Tư ở bên cạnh bật cười haha: “Lão Chương nghe được những lời nay nhất định sẽ tức giận.”
“Không không không, anh ấy không dám, ở trước mặt tôi, anh ấy không có dũng khí đó.” Lương Ninh Như cười nói.
Cố Tư nhướng mày: “Nói cũng đúng, anh ta không dám, cô trừng mắt anh ta cũng run lẩy bẩy rồi.”
Lương Ninh Như xoay đầu nhìn thấy Chương Tự Chi đã uống say.
Chương Tự Chi dựa vào ghế, má đỏ rực, nhưng vẫn ở đó khua tay múa chân nói vu vơ.
Thực sự Chương Tự Chi trong những vấn đề nhỏ tương đối tùy hứng, nhưng một khi liên quan đến chuyện lớn, anh ta vẫn là một người có trách nhiệm gách vác.
Mẹ cô bên kia có rất nhiều chuyện đều là Chương Tự Chi đứng ra giải quyết, mấy hôm trước ba Lương mẹ Lương còn nói với cô, một mình cô đắc đạo, cả nhà đều thăng tiên theo.
Lúc trước Lương Ninh Như không ít lần khiến ba mẹ lo lắng, sau khi ở bên cạnh Chương Tự Chi, thật sự tất cả tâm tư đều do Chương Tự Chi nắm.
Tất cả những chuyện trong nhà họ Lương, bất kể là xảy ra chuyện gì, việc đầu tiên đều là tìm Chương Tự Chi xử lý.
Khóe môi Lương Ninh Như cong lên: “Các cô nhanh nhìn anh ấy như kia, giống như chưa lớn vậy”
Cố Tư và Hứa Thanh Du xoay người nhìn, nhưng hai người bọn họ đều là nhìn người đàn ông của mình.
Hiện tại ba người đàn ông cùng nhau tụ họp, nhìn có vẻ đều khiến cho người khác không lo lắng.
Chương Tự Chi nói lớn, lời nói thì lung tung lộn xộn, nghe đi nghe lại cũng không biết anh ta đang nói cái gì.
Trì Uyên và Ninh Tôn không thèm để ý đến anh ta, hai người đó xích lại gần nhau thầm thì to nhỏ cái gì đó.
Nhưng xem ra cũng là nói này nói nọ, đều không để tâm lời nói của đối phương.
Nhìn thấy khung cảnh như vậy, Cố Tư và Hứa Thanh Du đều mỉm cười.
Hứa Thanh Du nói: “Thực sự cô xem ba người bọn họ đều giống nhau.”
Cố Tư ở bên cạnh gật đầu: “Hai người đó cũng không khá hơn là bao, nếu không ba người bọn họ làm sao có thể làm bạn được, thực sự có những chỗ quá giống nhau.”.