Tất nhiên Ninh Tôn cũng cảm nhận được thay đổi của mẹ Hứa.
Mặc dù đêm qua mọi người chỉ ở chung như vậy trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng mà Ninh Tôn cũng nhìn ra được, thái độ của mẹ Hứa đối với mình của tối hôm qua và sáng hôm nay đã hoàn toàn không giống nữa.
Anh không muốn nghĩ là bởi vì những lời mà mình đã nói tối hôm qua.
Sự việc ngày hôm nay anh đã thấy rất rõ ràng, người anh thích là Hứa Thanh Du, tương lai Hứa Thanh Du là người sẽ ở cùng với anh, mẹ Hứa muốn như thế nào, anh không quá để ý.
Cho dù mẹ Hứa bởi vì cảm thấy anh có nhiều tiền mà đồng ý để cho Hứa Thanh Du ở bên cạnh anh thì anh cũng cảm thấy rất bình thường.
Là trưởng bối thì khả năng là đều sẽ quan tâm lo lắng về vấn đề này, cũng không khó để lý giải được.
Ninh Tôn và Hứa Thanh Du đứng ở trong sân không bao lâu thì ngoài cửa chính có người đi đến.
Chắc hẳn là những người hàng xóm xung quanh nghe thấy cô đứa bạn trai về, cho nên mọi người tới đây để hóng chuyện.
Ở nơi này chính là như vậy, nhà ai có việc gì đó thì hàng xóm láng giềng đều muốn qua nhìn hóng chuyện náo nhiệt.
Mẹ Hứa ở trong nhà nghe thấy âm thanh ở bên ngoài, nhanh nhảu đi ra ngoài đón tiếp chào hỏi những người hàng xóm mời họ vào trong nhà.
Những người hàng xóm này đi vào trong sân nhìn thấy Ninh Tôn thì chằm chằm ngắm: “Người này chính là bạn trai của Tiểu Du à, nghe nói cậu này từ nơi khác đến, có phải là ở rất xa không, hai đứa ở bên nhau bao lâu rồi?”
Đột nhiên Hứa Thanh Du cảm thấy may mắn, những người hàng xóm này tuổi cũng đã lớn rồi, không có mấy ai lên mạng lướt web, bọn họ căn bản là không nhận ra Ninh Tôn.
Ninh Tôn đứng ở bên cạnh Hứa Thanh Du đối diện với những người này gật đầu chào hỏi, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên.
Hứa Thanh Du sợ anh không quen, lôi kéo anh lùi lại ra sau, chờ khi những người hàng xóm này vào trong nhà, hai người bọn họ vẫn đang đứng ở trong sân.
Ninh Tôn hơi chút ngạc nhiên: “Chúng ta không vào trong sao?”
Hứa Thanh Du lắc đầu, những người hàng xóm này đến, nhất định sẽ cùng với mẹ Hứa bình luận Ninh Tôn từ đầu đến chân một lượt, bọn họ ở bên cạnh sẽ không tiện.
Trong sân có một cái ghế, Hứa Thanh Du cùng Ninh Tôn ngồi xuống.
Lúc đầu Hứa Thanh Du còn tưởng là Ninh Tôn sẽ không quen ở nhà khác, kết quả Ninh Tôn duỗi lưng một cái, cười ha hả mà nói: “Thật là tốt quá, thời gian này trôi qua thật thoải mái.”
Hứa Thanh Du trừng mắt nhìn, nhìn chằm chằm anh: “Thoải mái như thế nào?”
Ninh Tôn rất thích cuộc sống này, rời xa thành thị ồn ào náo nhiệt, hàng xóm láng giềng thường xuyên qua lại, giúp đỡ lẫn nhau.
Trong cuộc sống không chỉ có thông tin công nghệ cao, không phải chỉ cần kiếm tiền, còn có thể chậm chậm bước đi, chậm rãi hưởng thụ.
Anh thích cuộc sống như thế này.
Hứa Thanh Du cười cười: “Nhìn anh kìa, rất thích hợp đến chỗ chúng em sinh sống đấy.”
Bản thân cô chỉ là nói đùa mà thôi, không nghĩ đến Ninh Tôn lại nghiêm túc gật đầu: “Em nói đúng, thật sự là có thể đấy, sau này chúng ta chọn một chỗ ở nơi này để định cư lại, thật sự anh cũng muốn đi đến nông thôn để sinh sống, hàng xóm láng giềng, mọi người không có việc gì thì cùng nhau tụ tập một chỗ tâm sự, cuộc sống như vậy thật dễ chịu.”
Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn, hẳn là anh chưa từng trải qua một cuộc sống như thế cho nên bây giờ mới muốn có được.
Lúc Hứa Thanh Du còn nhớ, ở đây chính là nông thôn,nói thật một câu thì ở mỗi chỗ thì lại có chỗ tốt của riêng nó, nông thôn đúng có điểm hấp dẫn của nó, nhưng mà cũng có nhiều điểm khó.
Cảm giác của dân quê cũng chỉ giới hạn mà thôi, cho nên có lúc cũng sẽ có rất nhiều chuyện rất nhiều người khiến người khác bực mình.
Hai người ngồi ở trong sân, những người hàng xóm kia tự tập ở trong nhà với mẹ Hứa, không biết nói cái gì.
Thật sự thì Hứa Thanh Du không thích kiểu như vậy, có cảm giác như là đang bị người khác nghị luận sau lưng mình, rất bực bội.
Nhưng mà những lời này cô cũng không thể nói, chỉ có thể chịu đựng thôi.
Còn Ninh Tôn vốn dĩ không để ý đến những cái này, anh ngồi một lúc thì nói với Hứa Thanh Du là muốn ra ngoài đi dạo một lúc, muốn nhìn xem bên ngoài có cái gì hay không.
Cũng vừa lúc Hứa Thanh Du không nghĩ là sẽ ở đây chịu đựng, cô đứng dậy theo Ninh Tôn hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Này này của bọn cô nói nông thôn thì không tính là nông thôn, nhưng nói là thành thị thì cũng không phải, đường ngoài kia giao thông rất thuận lợi, xe khách, xe vận chuyển lui tới cũng nhiều.
Hứa Thanh Du dẫn Ninh Tôn đi dạo một vòng, cũng tận tình giới thiệu hết một lượt các điểm lân cận cho anh.
Ninh Tôn chờ cô nói xong thì hỏi: “Khi còn bé em lớn lên ở đây sao?”
Hứa Thanh Du gật đầu: “Khi đó ở đây vẫn chưa được như thế này, lúc trước ở đây có mấy cái nông trại, sau này sát nhập vào thành phố thì được quy hoạch thành như thế này.”
Ninh Tôn gật nhẹ đầu, nắm lấy tay Hứa Thanh Du, lại đi về một hướng xa hơn một chút.
Ở bên đó là một cửa hàng ăn vặt, cho dù bây giờ vẫn đang là buổi sáng nhưng mà quầy hàng vẫn vô cùng náo nhiệt.
Còn chưa đi đến nơi mà Ninh Tôn đã ngửi thấy mùi thơm, anh dừng lại một lúc, hít mũi ngửi: “Thơm quá.”
Hứa Thanh Du cười, ở chỗ của cô thứ đáng để nói nhất chính là quà vặt, có thể nói là rất nổi tiếng.
Mặc dù hai người bọn họ vừa cơm nước xong, nhưng mà khi Hứa Thanh Du ngửi thấy cái mùi này cũng bị thu hút.
Cô nắm tay Ninh Tôn kéo qua: “Đi thôi, chúng ta qua đó ăn thử.”
Lúc này ở nhà mẹ Hứa đang ngồi nói chuyện cùng với mấy người hàng xóm.
Tính bát quái của những người hàng xóm này rất lợi hại, có người nói: “Mới đó mà đã có bạn trai rồi, lần trước tôi nghe nói có người đến nhà muốn giới thiệu bạn trai cho Tiểu Du, Tiểu Du đều không đồng ý, lúc đó mới tốt nghiệp không bao lâu, tôi còn tưởng rằng con bé không muốn quen bạn trai cơ, không ngờ nhanh vậy mà đã dẫn người về rồi “
Mẹ Hứa ở bên cạnh vội nói: “Trước đó đúng là chưa muốn tìm, nhưng mà lần này nam truy nữ đuổi cũng hay, cậu ta đối với Tiểu Du cũng rất tốt, Tiểu Du ở bên ngoài làm việc cũng không dễ dàng gì, có người bên cạnh chiếu cố con bé thì cũng hay, thời gian lâu ngày nên khẳng định sẽ có tình cảm.”
Ở bên lại có người hỏi: “Lần này đưa người về dự định là sẽ cưới xin luôn chứ, nhà cậu kia như thế nào, điều kiện của cậu ta như thế nào bà phải hỏi cho rõ ràng vào, người ở xa chúng ta chẳng biết ra sao, tuy chúng ta cũng không có gì nhưng tuyệt đối không thể để bị lừa được.”
Mẹ Hứa nghĩ lúc rồi nói: “Hình như trong nhà có rất nhiều tiền, cậu ta kiếm cũng được, đương nhiên trước mắt cũng chưa biết là thật hay giả, tiếp theo thì cứ để Tiểu Du về bên đó tìm hiểu xem sao.”
“Nếu có tiền thì vẫn được, xã hội bây giờ làm sao có thể thoát ra khỏi đồng tiền được, gả cho người có tiền, nửa đời sau có thể nhẹ nhõm hơn.” Bên cạnh có người phụ hoạ.
Mẹ Hứa nhẹ gật đầu: “Tôi cũng thấy vậy, điều này nhất định phải cân nhắc thêm, nhưng mà tôi nhìn cậu ta có vẻ đều là nói thật.”
Mấy người ngồi ở chỗ này nói một chút về chuyện của Hứa Thanh Du và Ninh Tôn.
Ở tuổi của Hứa Thanh Du thì cũng có thể kết hôn rồi, mấy người hàng xóm ở đây được thuyết phục, nếu như gia cảnh đằng trai thật sự tốt vậy thì mẹ Hứa cũng không ngăn cản.
Hiện giờ kết hôn thì đầu tiên phải củng cố địa vị, có thêm đứa bé, cuộc sống của con bé được bảo hộ thì bên phía mẹ Hứa cũng sẽ được bảo hộ, bên chỗ Hứa Thanh Khải cũng sẽ tốt hơn.
Tất nhiên mẹ Hứa cũng nghĩ đến những điều này, bà ở bên cạnh gật đầu: “Đúng vậy, tôi cũng định cân nhắc như vậy, nhưng mà hiện giờ cậu ta mới đến, rất nhiều thứ tôi cũng không hiểu rõ ràng, cũng nên quan sát một thời gian.”.