Hứa Thanh Du ôm con của Cố Tư, đưa mắt nhìn về phía Chương Tự Chi và Lương Ninh Như rồi nở một nụ cười.
Mỗi lần nhìn thấy thái độ của Chương Tự Chi đối với Lương Ninh Như, cô cảm thấy vừa thấy hạnh phúc đến bật cười vừa ghen tị.
Chương Tự Chi đối với người ngoài luôn bày ra vẻ mặt lưu manh, hài hước.
Ngược lại, anh ta đối với vợ mình luôn chăm lo hết mực, chỉ muốn đội vợ lên tận mây xanh.
Dù không phải Ninh Tôn đối xử tệ với cô, với tư cách người yêu, anh đối xử với cô đủ tốt, cô bằng lòng với điều đó, nhưng sự chăm sóc của Ninh Tôn đối với cô không thể bằng sự chiều chuộng Chương Tự Chi đối với vợ mình.
Tất cả những gì Ninh Tôn đối với cô là sự chăm sóc của một người đàn ông trưởng thành dành cho một người phụ nữ.
Mà Chương Tự Chi đối với vợ anh ấy là yêu thương mang theo một chút ngây thơ như tình cảm của một đứa trẻ không màng tính toán.
Đứa bé ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của Hứa Thanh Du, nắm chặt váy của cô, ngoẹo cổ ngơ ngác nhìn xung quanh.
Đứa bé có đôi mắt to tròn xoe và cái miệng chúm chím, nhìn thế này không rõ rốt cuộc là nó giống Trì Uyên hay Cố Tư nữa.
Hứa Thanh Du kéo mông đứa nhỏ, để nó ngồi vững trên đùi, thằng bé vươn hai tay mũm mĩm với về phía mặt bàn, lại bắt đầu i i a a nói chuyện.
Thậm chí, khi đứa nhỏ nhìn về phía Cố Tư, nó còn bật cười khanh khách, đôi mắt híp vào như hai ông trăng lưỡi liềm.
Có vẻ như, đứa bé đã nhận ra mẹ mình, hai bàn tay nhỏ bé của nó vươn ra hướng về phía Cố Tư vẫy vẫy.
Hứa Thanh Du chỉ cần nhìn bàn tay mũm mĩm của cậu bé là đáy lòng đã mềm nhũn.
Đứa trẻ mềm mại và non nớt ngoan ngoãn nằm trong vòng tay cô, điều này khiến nội tâm cô cảm thấy thật an ổn, dịu dàng.
Các món ăn từ từ được dọn lên, cùng lúc đó Trì Uyên đứng dậy để pha sữa bột cho đứa trẻ.
Hứa Thanh Du đặt đứa trẻ trở lại xe đẩy, cậu bé chân không ngừng đạp lung tung nhưng tay vẫn cầm bình sữa bột, bắt đầu ăn ngon lành.
Đến khi cô quay trở lại ngồi vào bàn ăn, tình cờ mọi người đang rôm rả nói về chuyện sinh con, vì vậy thấy cô đi tới, chủ đề này tự nhiên rơi vào Hứa Thanh Du, ai cũng hỏi cô khi nào dự định sinh con.
Hứa Thanh Du hít một hơi lạnh, câu hỏi này cô biết trả lời như nào được, cô và Ninh Tôn lấy giấy đăng ký kết hôn cũng chưa nói tiếng nào với gia đình hai bên, nhưng ngay cả sau khi đã đăng ký kết hôn xong xuôi rồi, việc sinh con cũng chưa thể tính đến ngay bây giờ được.
Vấn đề sinh con không giống như việc lấy giấy đăng ký kết hôn.
Giấy đăng ký chỉ là hai cuốn sổ nhỏ tí xíu, hai người họ muốn che giấu, người ngoài cũng không biết được.
Nhưng chuyện mang thai lại là chuyện đại sự, chín tháng mười ngày, Hứa Thanh Du không ra ngoài thì cũng không ai để ý tới.
Nhưng khi một đứa trẻ sinh ra, nó khác một cuốn sách nhỏ, không thể giấu diếm mãi được.
Thời đại bây giờ, phần lớn người hâm mộ đều có khả năng tuyệt vời, chỉ cần một chút tiếng gió, mấy phút sau họ đã có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện.
Hứa Thanh Du không dám mạo hiểm như vậy, có lẽ là Ninh Tôn cũng không dám.
Có nội dung ảnh tại đây 3
Bạn nghĩ rằng khi người hâm mộ thích một người thì sẽ chỉ chú ý đến những tác phẩm hay dự án người đó tham gia? Đó là suy nghĩ mà Cố Tư cảm thấy rất ngây thơ.
Người hâm mộ căn bản không rõ một ngôi sao tột cùng là loại người như thế nào, cũng không biết những minh tinh đẹp đẽ ấy trong bóng tối đã làm những chuyện gì không dám để lộ ra ngoài hay không.
Ít nhất, nếu bạn thích một ai đó, bạn nên tìm hiểu kĩ và phải yêu thích, đồng điệu với cả tam quan của họ, nhưng giữa fan và ngôi sao luôn có một tầng kính ảo hào nhoáng, vì vậy người hâm mộ không thể nhìn rõ các ngôi sao sống như thế nào.
Hâm mộ ai đó một cách mù quáng là điều không hay ho chút nào.
Ý thích của họ cũng sẽ chi phối rất nhiều đến cuộc sống bình thường của người khác, ví dụ như có người không dám chính thức công bố khi yêu, cũng không dám công khai khi đã kết hôn.
Yêu và lấy nhau là quyền tự do của công dân, giờ bị fan chiếm đoạt hết rồi.
Vì vậy ngành công nghiệp giải trí đôi khi phát triển quá dị dạng.
Nhưng loại chuyện này một hai người không thể thay đổi được, lượng fan quá lớn, không cách nào có thể làm thay đổi suy nghĩ cố hữu của họ trong thời gian ngắn được.
Mẹ Ninh nghe những lời Cố Tư nói cũng đồng ý: “Ngày nay, người hâm mộ cũng theo đuổi thần tượng thật điên cuồng.
Ngày xưa, thời của bác tuy cũng có không ít người hâm mộ các ngôi sao nổi tiếng, nhưng bác cảm thấy rằng tất cả mọi người thời điểm đó đều chú ý quan tâm chuyện của bản thân nhiều hơn là theo dõi đời sống riêng tư của người khác.”
Chương Tự Chi cũng gật đầu: “Cháu cũng không hiểu, rốt cuộc là có ích gì mà những người hâm mộ có thể nhìn chằm chằm vào cuộc sống riêng tư của ngôi sao mỗi ngày? Tốn thời gian như vậy, thà chơi hai ván mạt chược còn thú vị hơn rất nhiều.”
Ngay khi anh ấy nói ra câu này, những người đang ngồi tại bàn đều bật cười vang.
Suy nghĩ của anh ấy thực sự rất đơn giản, tất cả mọi chuyện trên đời này qua miệng Chương Tự Chi đều liên quan đến mạt chược.
Lương Ninh Như quay đầu nhìn Chương Tự Chi có chút bất lực: “Này, anh cũng đừng xen vào đánh đồng như thế chứ.
Trò chơi mạt chược của anh không tốt hơn trò soi mói ngôi sao của fan mấy đâu.
Người ta theo dõi người nổi tiếng ít nhất không phải là phạm pháp, nhưng như anh nếu cứ đặt cả đống tiền vào mạt chược thì sớm muộn cũng ăn cơm nhà nước đấy.”
Chương Tự Chi cười ha ha: “Ý của anh là chơi mạt chược để tiêu khiển thôi, không cược tiền, không cược tiền.”
Vì vậy mọi người càng cảm thấy khó hiểu.
Chương Tự Chi không thắng tiền, anh ấy chỉ chơi mạt chược cho vui mà cũng có thể mê mẩn chơi mạt chược như vậy, không biết thứ này có sức hút gì?
Thức ăn đã được mang lên gần hết, mọi người bắt đầu động đũa.
Trì Uyên ở bên cạnh không biết vì sao đột nhiên nói: “Ninh Tôn, anh đã nghĩ xem trước hết khi nào muốn giải quyết cho xong chuyện chung thân đại sự với cô Hứa chưa? Chuyện sinh con có thể chưa tính đến, nhưng trước khi đứa bé sinh ra cũng nên cho mẹ nó một danh phận đàng hoàng đã chứ.”
Trước giờ Trì Uyên chưa hề lên tiếng, nhưng bây giờ anh chính xác nói về điểm chính trong một câu.
Có nội dung ảnh tại đây 4
Lương Ninh Như lần này gật đầu đồng ý với Chương Tự Chi: “Tôi cũng không để ý.
Trì Uyên, năng lực quan sát của anh quá kinh ngạc.”
Trì Uyên cười: “Chỉ là cảm giác thôi.” Ninh Tôn nắm lấy tay Hứa Thanh Du, nói với mọi người: “Chỉ là hiện tại công việc không cho phép tôi hành động tùy tiện, cho nên tôi có thể phải lùi lại lễ cưới, nhưng tôi vẫn muốn thông báo trước cho mọi người và sẽ bàn bạc chuyện này kĩ hơn khi công việc của tôi kết thúc.”
Cố Tư gật đầu: “Miễn là hai người cảm thấy thoải mái là được.
Bây giờ hai người đã đăng ký kết hôn, đã được pháp luật bảo vệ.
Dù có yêu ma quỷ quái nào đó ở bên ngoài, Thanh Du cứ trực tiếp xé xác nó ra là được.”
Hứa Thanh Du cong miệng mỉm cười: “Nếu có yêu ma quỷ quái đến, tôi chỉ mong Ninh Tôn có thể tự mình xử lý cho tốt.”
Ninh Tôn vội vàng gật đầu: “Được rồi, đừng lo lắng, sau này sẽ không có yêu quái nào cả, anh sẽ không cho bọn họ cơ hội đâu.”
Hứa Thanh Du quay lại nhìn Ninh Tôn, cùng vẻ mặt không giấu được nét cười.
Cô tin rằng Ninh Tôn là một người tốt, nhưng cô vẫn dè dặt đối với những lời nói của Ninh Tôn.
Nam nữ đúng là có suy nghĩ khác nhau, ví dụ như, Ninh Tôn cuối cùng mới nhận ra Nam Nhạc có ý đồ với mình, kỳ thực rõ ràng là Nam Nhạc đã công khai ngay từ đầu, nhưng với cái đầu gỗ của một thằng đàn ông, anh ấy chẳng phát hiện ra có gì không đúng cả.
Hứa Thanh Du không dám nghĩ liệu bây giờ Tôn Ninh có vấn đề gì không, nhưng chắc chắn rằng Ninh Tôn vẫn không phát hiện ra điều gì kì lạ cả..